Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 579

Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:57:58
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nước đường của các ?"

Sở Nguyệt Nịnh cảm thấy quen mắt một cách kỳ lạ, lờ mờ nhớ đàn ông côn đôf mà cô gặp ở quán ăn khuya nướng BBQ cùng Chu cảnh sát tối hôm đó.

À, lúc đó còn thanh niên dùng chai bia đập vỡ đầu chảy máu.

Tuy nhiên, lúc đó cô chỉ thấy bóng .

Sở Di thấy mua nước đường, đầu tiên cô bếp một vòng, xác nhận bán hết mới ngoài, khuôn mặt nhỏ hiện rõ vẻ áy náy: "Thưa , hôm nay buôn bán quá nên nước đường bán hết , là ngày mai nhé?"

Người đàn ông gì, đôi mắt xanh trắng âm trầm xuống, ánh lạnh lùng như một con rắn phun nọc độc.

Sở Di chằm chằm chút sợ hãi, lùi nấp Vệ Nghiên Lâm.

Vệ Nghiên Lâm che chắn cho hai cô gái ở phía , ôm n.g.ự.c ngang nhiên bước tới, "Đã nước đường , uống thì ngày mai ."

Người đàn ông liếc một vòng quanh cửa hàng phong thủy, xoay .

Sở Nguyệt Nịnh ở phía , ánh mắt dõi theo đàn ông ngoài, ngay khi bước khỏi cửa.

Chiếc túi quần màu vàng của nhanh chóng nóng lên, phát âm thanh khàn khàn và rách nát.

DTV

"Báo thù, báo... thù..."

Gần đến giờ tan tầm, Ngân hàng Kim Đạt tọa lạc tại giao lộ phố Hamilton, vô cùng rực rỡ ánh mặt trời. Cửa kính mới tinh phản chiếu ánh vàng rực rỡ của mặt trời, lấp lánh rực rỡ.

Xe cộ qua tấp nập như nước chảy tại ngã tư.

Một đàn ông mặc áo khoác màu nâu đất băng qua đường, khi bước cửa ngân hàng, cảnh giác xung quanh.

Hai phút .

Một bóng mảnh mai xuất hiện ở cửa.

Sở Nguyệt Nịnh cầm ly sữa tay, đôi mắt to tròn chằm chằm logo Ngân hàng Kim Đạt, một sợi tóc lòa xòa chiếc mũi nhỏ nhắn của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-579.html.]

từ phố Miếu đến đây, ngang qua tiệm kem Hoa Phúc nên tiện tay mua một ly sữa.

Nhìn thoáng qua xung quanh.

Dì lao công đang chăm chỉ lau chùi cửa kính sáng bóng, những đường ngang qua đều vui vẻ trò chuyện, tay ôm những chiếc túi to nhỏ.

Rút mắt , cô nhấp một ngụm sữa bước ngân hàng.

Dì lao công đẩy cây lau nhà đến gần, liếc quầy thu ngân, thấy gần đến giờ tan tầm mà vẫn còn khá nhiều xếp hàng chờ đợi, bực bội đẩy cây lau nhà về.

"Gần tan tầm mà còn nhiều thế , cũng chẳng lòng gì, ai cũng đến đây để khảo sát địa hình khi việc."

Khi dì lao công khỏi, Sở Nguyệt Nịnh vẫn ở phía quầy, nhấp sữa.

Có ba quầy thu ngân, mỗi quầy đều bốn năm xếp hàng.

Cô tìm một hàng về phía cuối hàng.

Người đàn ông mặc áo khoác nâu đang ở phía , tay trái cầm theo một chiếc túi hành lý màu đen, thời gian chờ đợi vẻ lâu, nhíu mày, gắt gao chằm chằm nữ nhân viên quầy thu ngân.

Ki đến lượt .

Hắn đặt chiếc túi hành lý lên quầy, lấy một tờ chi phiếu từ trong túi và đặt lên quầy, giọng dứt khoát: "Đổi chi phiếu, lấy hết tiền mặt cho túi hành lý."

Nhân viên quầy thu ngân là một cô gái tóc ngắn, mặc bộ đồ đồng phục len nâu dệt kim, đeo kính. Mặc dù sắp đến giờ tan tầm, nhưng cô vẫn vội vàng, nhận chi phiếu nở một nụ mỉm.

"Tiên sinh, xin vui lòng chờ một lát."

Nhân viên quầy thu ngân cẩn thận kiểm tra chi phiếu, đó cô thấy một vết màu nâu sẫm che khuất ngày tháng chi phiếu.

Vì nghi ngờ, cô dùng ngón tay cọ xát lên đó, cố gắng lau vết bẩn.

Cố gắng mãi.

Vết màu nâu sẫm vẫn thể xóa .

Nhân viên quầy thu ngân bối rối : "Tiên sinh, ngày tháng chi phiếu mờ, theo quy định của ngân hàng, chúng thể đổi chi phiếu cho . Xin xem , hoặc là tìm chi phiếu thể một tờ mới. Tờ chi phiếu thể trở thành phế liệu."

Loading...