Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-03-22 00:19:42
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" Không , do trưởng bối khen ngợi quá lời thôi." Vệ Nghiên Lâm khen ngượng ngùng, liên tục xua tay.

"Thì là đại sư." Sở Nguyệt Nịnh chuyển sang chủ đề khác, hỏi Ông chủ Hoàng gỗ sấm đánh , vì cô dùng để kiếm gỗ đào.

"Trước đây trong rừng nhặt vài khối, gỗ sấm đánh tuy rằng thể trừ tà, nhưng cho cùng vẫn chỉ là gỗ thôi." Ông chủ Hoàng lượt kéo mấy cái tủ, trưng bày một thanh kiếm chế tác tinh xảo, thanh kiếm dài 1 mét và khá nặng.

Sở Nguyệt Nịnh chỉ thoáng qua liền lắc đầu từ chối: "Nó quá nặng."

"Đối với em gái mà , nặng là điểm yếu, nhưng pháp lực đủ mạnh mẽ thì thành vấn đề!" Ông chủ Hoàng giải thích.

Sở Nguyệt Nịnh vẫn lắc đầu.

"Hay là thế ." Vệ Nghiên Lâm đúng lúc mấu chốt liền lên tiếng: " chỗ , dẫn cô nhé?"

Sở Nguyệt Nịnh suy nghĩ một lát gật đầu: "Có thể."

Ngay khi Vệ Nghiên Lâm còn hỏi thông tin liên lạc thì một ăn mày bỗng dưng xông cửa hàng phong thủy.

Hắn khàn khàn hỏi: "Anh là Vệ đại sư ?"

Vệ Nghiên Lâm đang chuyện rôm rả, hứng thú bừng bừng đầu , "."

Ngay giây tiếp theo, cây chổi quét nhà liền quất xuống Vệ Nghiên Lâm. Vệ Nghiên Lâm đau đến nhe răng trợn mắt, ngừng xoa bóp vị trí đánh, ngay khi nhặt cây chổi lên ném trả thì lời của kẻ ăn mày cho sửng sốt.

"Rõ ràng là tính mệnh thắng đỏ đen! tin , dốc hết bệnh vốn liếng, kết quả thua đến giờ vẫn kiếm một xu!

"Hại giờ đây biến thành ăn mày!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-94.html.]

"Cái tên lừa đảo c.h.ế.t tiệt!"

Bầu khí bỗng chốc trở nên ngượng ngùng.

“Khụ khụ.”

Ông chủ Hoàng khẽ khàng ho hai tiếng, tìm lấy một chiếc giẻ lau xoay lau chùi quầy thu ngân.

Vệ Nghiên Lâm mặt đỏ tía tai, tức giận quăng toạc chiếc đạo bào rộng thùng thình, dậm chân ném đôi dép rơm, túm lấy gã ăn mày để: "Này , ngày đó chỉ tính cho mệnh thắng đỏ đen thôi, nhưng dặn dò mua ngay trong ngày, bỏ lỡ thời gian mua đổ cho ? Không đạo lý nào như !”

Vất vả lắm mới gặp một mỹ nhân đồng môn, Vệ đại sư hào hoa phong nhã, nổi tiếng khắp phố phường, thể để xảy chuyện hổ như ?

Hắn dám liếc cô gái xinh đang im lặng một bên.

DTV

Chờ khi ngẩng đầu lên, thấy bóng dáng Sở Nguyệt Nịnh .

Sở Nguyệt Nịnh mua một đồ vật rời khỏi cửa hàng phong thủy, lái xe qua phố phường tấp nập. Dọc đường , ít chào hỏi cô. Nhóm sư nữ dẫn theo những giỏ đồ ăn đầy ắp, chứa đầy những thực phẩm lựa chọn cẩn thận từ chợ, cung cấp thức ăn cho cả gia đình trong một ngày. Nhìn thấy cô gái xinh cưỡi xe đạp thong thả qua, họ nở nụ rạng rỡ và vẫy tay chào hỏi.

"Nịnh Nịnh, thế?"

"Đi xe cẩn thận nhé!"

"Sở đại sư, khi nào mới thời gian xem bói cho một quẻ?"

Chiếc xe đạp lăn bánh vun vút con đường rộng rãi, vượt qua khúc cua, kệ thủy tinh bên trái còn nghiêng ngả, Sở Nguyệt Nịnh giảm tốc độ, vẫy tay chào các sư nãi, đôi mắt cong cong, khuôn mặt trắng nõn nở nụ rạng rỡ.

" Đinh sư nãi, Lôi sư nãi, Lý sư nãi, chào buổi sáng!"

Đinh sư nãi vẫy tay gọi Sở Nguyệt Nịnh dừng xe, lấy từ giỏ đồ ăn một khúc xương heo nhẹ nhàng đặt đế xe đạp của cô, "Xương khó kiếm, bà cố ý dặn dò bán thịt heo già sớm hai ngày, con mang về nấu canh cho em gái bồi bổ sức khỏe."

"Không , Đinh sư nãi cứ để cho cháu trai ." Sở Nguyệt Nịnh chống hai chân xuống đất, dậy, m.ô.n.g nhấc khỏi ghế , xoay duỗi tay cầm lấy khúc xương trả .

Loading...