“Còn nữa chỗ ở của cho bất kì ai đến quấy rầy, nhất là mấy vị oanh oanh yến yến của ngươi. Đến một liền đá bay một , đến hai liền đá bay cả đôi. Rất phiền, phiền…. Bổn đại gia đây là một yêu sự thanh tĩnh nha.” Mặc Viên tự kỷ bắt đầu luyên thuyên santruyen.
Bạch Nhất Quân nàng mà mí mắt ngừng co giật. Yêu “thanh tĩnh”??? Có mà lừa .
Trong mấy ngày đồng hành ai là luôn náo loạn, chỉ sợ thiên hạ còn đủ loạn, ngừng nhảy tới nhảy lui như một con thỏ ngốc.
“Ta chính thê.” Sau một hồi mặc niệm, khó khăn lấy giọng của .
“Trắc phi.”
“Không .”
“Thiếp thất.”
“Không .”
“Nha nô tỳ thông phòng gì đó.”
“Cũng .”
“Ngươi bao nhiêu tuổi???” Mặc Viên xoa cằm nghiên cứu từ xuống . Nàng năm nay mười sáu cập kê, mà hỏi cái gì cũng bảo , lẽ nhỏ tuổi hơn nàng??? NO!!!! Không thể nào nha!!! Rất khoa học nha!!!
“Hai mươi lăm.” Bạch Nhất Quân khẽ nhấp một ngụm .
Mặc Viên mở to hai mắt chằm chằm. Nhìn đến nỗi chọc luôn vài lỗ .
Bộ tên chuẩn chùa tu hả??? Nam nhân ở cái thời cổ đại ở tuổi đa đều phụ . Nếu thì cũng thú thê hoặc ít nhất cũng vài nha đầu thông phòng.
Nàng thiết nghĩ cần ghi tên sách đỏ gấp. Cũng quá dọa !!! Hai mươi lăm!!! Hai mươi lăm đấy!!! Đó là cái khái niệm gì cơ chứ!!!
“Ngươi đều là sự thật ???” Nàng dè dặt .
“Lừa ngươi gì?” Bạch Nhất Quân khó hiểu nàng. Hắn cũng phóng hỏa g.i.ế.c gì ??? Mặc thỏ ngố như gì???
Mặc Viên cạn lời . Bỗng nhiên một ý nghĩ kì lạ bay qua đầu, nàng nhất thời kìm liền bật thốt mồm:
“Ngươi thê , , cái gì cũng … Ngươi…. Chẳng lẽ…..Ngươi…. Ngươi …. hả???
Bạch Nhất Quân đen mặt nàng. Đến bây giờ mà hiểu tại nàng như thế thì quả thật là đồ ngốc.
“Bổn vương ??? Ngươi thử ???” Bạch Nhất Quân nghiến răng.
“Haha… À cái đó thì khỏi …” Mặc Viên khan.
Mập
“Ngày đại thọ Thái Hoàng Thái Hậu ngươi theo cung.” Thấy nàng an phận Bạch Nhất Quân chính sự.
“Đi gì???”
“Dẫn ngươi ăn, thế nào???” Hắn .
“Trên trán ngươi ghi hai chữ lừa đảo đó.”
“Thông minh.”
“Nói thừa.” Mặc Viên ghế hếch cằm tự luyến.
“Dẫn ngươi mắt Hoàng Tổ Mẫu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/14.html.]
“Phụt….” Mặc Viên hoa hoa lệ lệ phun hết ngụm mới uống. Nàng ngoáy ngoáy hai tai hỏi :
“Mới gì đấy???”
“Ngươi nhầm.”
“Có ý gì???”
“Ý mặt chữ.”
Mặc Viên nghiến răng trừng mắt : “Bộ hoàng cung là cái chợ ai thích thì hả??? Ta bằng cái gì???”
“Chân.” Bạch Nhất Quân nàng như đồ ngốc.
Đệt… Đệt… Càng càng giống ông gà bà vịt. Nàng thề nàng và tên cùng tần sóng não, thể chuyện bình thường . Mặc Viên trầm mặc một hồi lấy bình tĩnh:
“Ngươi bảo lấy tư cách gì tham dự thọ yến đây???”
Bạch Nhất Quân vuốt cằm thực bình tĩnh mấy chữ dọa nàng nhảy dựng lên: “Cháu dâu hẳn là vấn đề gì .”
Làm ơn … Vấn đề lớn đó ??? Đầu gỗ não úng nước hả??? Cái gì mà cháu dâu chứ??? Ta phi…..
“Ngươi bình thường ???” Mặc Viên lấy tay chỉ đầu xoay xoay.
“Ý gì???”
“Ý mặt chữ.” Mặc Viên trả nguyên câu.
“Người bình thường là con thỏ ngố nhà ngươi. Tóm tới ngày đó diễn thật một chút.”
“Diễn??? Diễn gì???” Mặc Viên mờ mịt .
“Nữ nhân của .”
“Vậy là từ nãy tới giờ việc ngươi là giả nữ nhân của ngươi ???”
“ .” Bạch Nhất Quân dừng một chút khiến nàng nổi hết da gà, đưa tay nâng cằm nàng lên trêu: “Nhìn biểu tình của ngươi xem… Chẳng lẽ nữ nhân của thật ???”
Mặc Viên đỏ mặt, hất cái móng vuốt đang loạn mặt , cả giận : “Ta phi…Làm nữ nhân của ngươi??? Ta mới thèm… Nhìn , ngươi từ xuống đều phù hợp với yêu cầu chọn nam nhân của .”
“Yêu cầu chọn nam nhân??? Nói một chút .”
“Tại ???”
“Ừm… Tham khảo một chút.”
“Không . Không . Ta đó. Ngươi gì ??? Cắn ???” Mặc Viên thấy thì liền nổi m.á.u trêu , vén tay áo lên lắc lắc thách thức santruyen.
Haha… Đầu gỗ ơi… Với căn bệnh cuồng sạch sẽ của ngươi thì ngươi dám cắn ??? Đáp án là !!! Muahahhaahahaha.
Còn đợi Mặc Viên đắc ý xong, tay liền truyền tới đau đớn. Nàng trừng to hai mắt quên cả phản ứng. Nàng chỉ tay lắp bắp: “Ngươi… Ngươi….”
“Đáp lễ.” Bạch Nhất Quân tà mị đưa tay sờ lên cổ tao nhã lau m.á.u nơi khóe miệng.
“Á……..Á…… á….”
Mặc Viên cánh tay bỗng thêm một dấu răng chói mắt mới lấy phản ứng hét ầm lên, đạp tung cửa rời .
Trận thứ tư: Mặc Viên GAME OVER~~~