Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sau một hồi vật lộn trong khố phòng, Mặc Viên cuối cùng  thành đại công.
 
Nàng cực kì thỏa mãn ôm chiến lợi phẩm thu  lững thững  về Trúc Nguyệt Các. Hà hà… Bổn tọa chuẩn  tặng lễ chỉ tốn công  tốn bạc,   còn  thể  thêm bạc nữa nha!!! Có lời! Có lời a!!! Muahahahahahaha… Oa… oa… oa…. Cuộc đời thật  nàm thao!!!
 
Đại Phúc tiễn vị tổ tông nào đó  đến bẩm báo gia nhà  xong mà khóe miệng  ngừng co giật.
 
Cái vị Mặc cô nương   những lấy vải  nhất mà còn lấy  nhiều nữa chứ. Nhìn nàng càn quét mà   ngừng đổ mồ hôi lạnh!!!
 
Mà   phong phanh vị Mặc cô nương  lấy vải để chơi đùa. Tuy vương phủ  thiếu những thứ  nhưng lấy nhiều như  để chơi đùa   là quá lãng phí   !!! Haizzzz…. Đại phúc đứt
 
ruột thầm nghĩ.
 
Còn gia nhà  thì mắt cũng  thèm chớp lấy một cái, chỉ đơn giản “ừm” một tiếng  cho  lui. Cái      là quá dung túng  .
 
Và Mặc Viên  hề   trong suy nghĩ của lão quản gia   sức phá hoại lớn đến như . Nếu như nàng   ý nghĩ hiện tại của lão quản gia nhất định sẽ tức hộc m.á.u mà chết…  đó cũng chỉ là nếu mà thôi…..>v.<
Thấm thoát  năm ngày trôi qua kể từ khi Mặc Viên càn quét khố phòng. Từ ngày đó trở  nàng tự nhốt  trong phòng  hề  ngoài và cũng  cho ai tới  phiền. Cơm nước cũng là do Hồng Trà đưa qua cửa sổ.
 
Hôm nay  là ngày thứ sáu  mà cửa phòng vẫn im lìm, Hồng Trà vô cùng lo lắng  qua   như ruồi  đầu.
 
Nàng thực sự   tiểu thư  gì mà  chuyên tâm đến như . Tuy chỉ mới tiếp xúc mấy ngày nhưng nàng đại khái cũng  rằng tiểu thư nhà  là  tính tình vui vẻ, vô cùng hoạt bát,  ít khi  im một chỗ.
 
Vậy mà bây giờ tiểu thư  tự nhốt  trong phòng năm ngày, dặn dò rằng bất kể trời  sập xuống cũng   gọi nàng(Mặc Viên)  nàng(Hồng Trà) vô cùng lo lắng mà     gì cho đúng…~.~``
 
-----------------------------
 
Tại thư phòng Tĩnh Các.
 
Bạch Nhất Quân  xử lý hết công vụ tồn đọng trong mấy ngày   vắng. Đứng lên thư giãn gân cốt một chút,     tàng cây quế hoa thưởng .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/21.html.]
Tựa lưng  ghế, một tay khẽ chống trán,  nhắm mắt dưỡng thần.
Mập
 
Không  dạo gần đây Mặc Tiểu Viên   gì mà  vẻ yên tĩnh. Từ hôm nàng đến chỗ  hỏi vải vóc gì đó xong liền im lìm cho đến bây giờ. Thật kì lạ!!!
 
“Mục Trung.”
 
“Có thuộc hạ.”
 
“Đi xem xem gần đây nàng  những gì.”
 
Nàng??? Mục Trung khó hiểu  sang Mục Phong.
 
Mục Phong dùng khẩu hình miệng  với Mục Trung: “là Mặc cô nương”    rời  mà im lặng  trời. Tên mặt than  đúng là đần mà, ngoài cái vị luôn cãi tay đôi với gia đó thì còn ai  thể để gia nhà  quan tâm nữa ???
 
Khoảng một khắc , Mục Trung xuất hiện hành lễ: “Bẩm vương gia, dạo gần đây Mặc cô nương luôn ở trong phòng  hề bước  ngoài và cũng  cho  khác  phiền.”
 
Bạch Nhất Quân  xong cảm thấy  ngạc nhiên. Luôn ở trong phòng? Không hề  ngoài?
 
Theo như hiểu  của  về nàng thì một  e sợ thiên hạ còn  đủ loạn như nàng đáng lẽ  trong mấy ngày   đang nhảy nhót khắp Hoàng Thành  mới đúng.
 
Vậy mà  “ngoan ngoãn”  hề xuất môn, nhất định  đang bày trò gì nữa . Nàng chắc chắn  thể ngoan như  !!!
 
-------Ngoài lề------
 
Viên Viên: Ta  ngoan mà!!!  ?  ? *chớp chớp*
 
Linh Linh: Ta khinh!!! (Dọt lẹ)
 
Viên Viên: Cút!!!