Bạch Nhất Quân trở về Tĩnh Các liền thư phòng ngẩn bên cửa sổ.
Hắn nhớ từng chút, từng chút cảm giác của đối với Mặc Viên liền cảm thấy bản càng ngày càng kì lạ. Khi ở cùng với nàng thấy nguyên tắc của từ tới nay đều là mây bay.
Hắn thể cãi với nàng, thể trêu nàng, thể quan tâm những thứ nhỏ nhặt của nàng, đôi khi đánh với nàng, mỗi chọc giận nàng khiến nàng như ăn tươi nuốt sống mà thể gì liền vui vẻ, thậm chí đôi lúc cảm thấy nàng đáng yêu…
Đó là những thứ từng xuất hiện trong cuộc sống của lúc , khi gặp nàng. thật sự bài xích những điều đó, thậm chí còn chút…. Thích như ….
Hắn cũng cảm nhận một thứ gì đó đang dần dần đổi trong cảm xúc của . Dường như lúc đầu lừa nàng kí bản khế ước là cố ý, lẽ từ khi bắt đầu để ý đến nàng, dần dần tính cách thẳng thắn, khi thì trưởng thành khi thì nghịch ngợm, khi thì ngốc ngốc của nàng thu hút.
Hắn cũng nàng coi là một vị vương gia mà chỉ xem như một vị bằng hữu để đối đãi. khi nàng chỉ coi là bằng hữu thì trong lòng mạc danh chút mất mác.
Hắn nhận thấy tình cảm của đối với nàng chệch khỏi giới hạn tình bạn . Hình như chút thích nàng mất …..
-----------Ngoài lề----------
Linh Linh: Oa oa oa thích hở? Sao tui cảm giác đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu ?
Viên Viên (lườm): Ngươi ai là phân trâu đấy?
Linh Linh ( sợ c.h.ế.t ): ôhôhô ngươi nghĩ còn ai đây. Ngươi đấy!!!
……..
Hệ thống thông báo bạn Diệp Linh diệt khẩu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/23.html.]
Bạch Nhất Quân (hừ mũi): hừ… Đáng đời…
Hệ thống thông báo bạn Diệp Linh c.h.ế.t nhắm mắt.
Mặc Viên khi ngủ đủ liền tự tỉnh dậy. Mở mắt xung quanh một cái Mặc Viên giật hết cả .
Nàng lắc lắc đầu nhắm mắt thầm nghĩ bản điên . Mới tập trung tinh thần việc năm ngày mà nàng hoa mắt ?
Nàng nhớ rõ ngủ gốc đào thụ vườn còn nhớ rằng dặn Hồng Trà cần gọi nàng dậy, khi mở mắt thấy trong phòng. Cũng quá hư cấu . Eo ơi!
Tiếp tục lắc lắc đầu, một nữa mở mắt . Vẫn còn ở trong phòng? O.O
Nàng đưa tay dụi dụi mắt, vẫn đổi xíu nào. WTF!!! Cái quái gì thế ??? Chẳng lẽ mộng du hả trời??? Không ! Không !!!
Mặc Viên tin mộng du sức lắc lắc đầu để tăng sức thuyết phục.
Mập
Hồng Trà thấy hành động đáng yêu của Mặc Viên thì khúc khích.
Chử tử của nàng đặc biệt nha! Nàng hề khó ở như cái vị ở Thúy Đình Các . Ở chung lâu nhưng nàng nhận thấy vị chủ tử là dễ gần, bình thường cũng cần ai hầu hạ, từ ăn đến hành xử cực kì tự do câu nệ cho nên nàng (Hồng Trà) mới dám lớn mật như .
cũng trách nàng nha! Do tiểu thư nhà nàng lúc mới ngủ dậy cực kì dễ thương, đôi khi còn vài hành động đáng yêu giống bây giờ….
Còn về phần Mặc đại cô nương của chúng lúc bấy giờ đang chìm trong tận cùng của nỗi đau thấy Hồng Trà bước như vớ cọng cỏ cứu mạng, hai mắt rưng rưng:
“Tiểu Trà nhi , … … ở trong phòng ? Ta nhớ rõ lúc nãy ngủ bãi cỏ gốc cây đào thụ vườn mà! Lúc tỉnh dậy ở trong phòng? Em đưa ? Không… … … Em thể… là ? Chẳng lẽ mộng du ? Không ! Không !!! ….?
Mặc Viên như s.ú.n.g b.ắ.n liên thanh ngừng , càng càng loạn, cuối cùng tự dọa rưng rưng Hồng Trà như thể nếu nàng (Hồng Trà) “đúng ” một cái thì nàng (Mặc Viên) liền c.h.ế.t cho xem.