Cẩm Tú cung.
 
Mặc Viên mở mắt  trần nhà, nhớ  sự việc tối qua cảm thấy may mắn vì khi nàng lững thững về thì   đều  ngủ . Nếu  đưa hai con mắt như hai trái đào đó  sẽ dọa c.h.ế.t  khác.
 
Đêm qua nàng suy nghĩ  nhiều. Tình cảm   là thứ  khống chế là  thể khống chế . Đôi khi cố gắng khống chế   nó càng trở nên mãnh liệt hơn…
 
Cho nên nàng quyết định dù   cho   nhưng vẫn sẽ để  thứ thuận theo tự nhiên thôi. Điều gì đến sẽ đến, là phúc   họa, là họa chẳng tránh .
 
Cốc… Cốc… Cốc….
 
Nghe tiếng gõ cửa Mặc Viên bò dậy mở cửa: “Ai ?”
 
“Là ….” Bạch Yến Lê định  gì đó thấy Mặc Viên xong  im bặt.
 
“Yến Lê  ? Sao   gì?” Mặc Viên thấy nàng im lặng thì lên tiếng hỏi.
 
“Tiểu Viên tỷ, mắt của tỷ  ?”
 
“À…  lạ giường nên ngủ  ngon lắm.” Mặc Viên xoa mặt trợn mắt  dối.
 
“Thì  là … Thế tỷ    thỉnh an Hoàng tổ mẫu với  ?”
 
“Được. Muội chờ  một chút,   y phục xong sẽ  cùng .”
 
“A…    ngoài chờ.”
 
Mập
Một khắc  Mặc Viên ăn mặc chỉnh tề    Bạch Yến Lê trợn mắt há mồm.
 
Nàng  biểu cảm khoa trương của Bạch Yến Lê xong liền nhớ   khi  khỏi cửa nàng  xem kĩ lắm ,   chỗ nào   cả mà.
 
Hôm nay nàng chải kiểu tóc song bình kế đơn giản nhất mà lúc  Hồng Trà dạy nàng, dùng dây lụa cố định  cài thêm vài hạt trân châu  màu xíu, trâm cài gì đó đều tự động lượt qua .
 
Y phục cũng chỉ chọn một bộ váy lụa màu lam nhạt thêu một ít lá trúc, ngoài  cũng  đeo trang sức nào khác. Thật lòng mà  thì mấy thứ đó  thì  nhưng đeo lên chính là cực hình nha, nàng mới  thèm đeo.
 
Sau khi nghĩ kĩ Mặc Viên chẳng  đoán mò, trực tiếp hỏi thẳng Bạch Yến Lê: “Sao ? Nhìn   gì   hả?”
 
“A… Hả… Không… Không … Nhìn  …” Bạch Yến Lê còn đang trong trạng thái hóa đá  điểm danh nên miệng lưỡi   trơn tru lắm.
 
“Thế     như ?”
 
“À… tại  thấy tỷ  đồ, chải tóc thực nhanh. Lúc  khi Tứ hoàng tỷ cùng Ngũ hoàng tỷ  xuất giá bọn  mỗi  cùng   thì  đều  đợi hai tỷ   y phục, trang điểm, chải tóc thật lâu, ít nhất  một canh giờ.  tỷ... ách... chỉ tốn một khắc  xong nên  mới . Hì… Hì…”
 
“Thì  là . Thôi trễ , chúng   thôi.”
 
“Được.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/36.html.]
Nói  hai       đến Trữ Thọ cung.
Sau khi thỉnh an, dùng điểm tâm cùng Thái Hoàng thái hậu Mặc Viên cùng Bạch Yến Lê  dắt   về, để   gian an tĩnh cho lão nhân gia nghỉ ngơi.
 
Đang  bỗng nhiên Bạch Yến Lê dừng bước kéo Mặc Viên đến một con đường khác, líu ríu :
 
“Tiểu Viên tỷ, Tiểu Viên tỷ chúng  đến một nơi,  giới thiệu cho tỷ một vị bằng hữu cực  của .”
 
“Đó là ai ?” Mặc Viên thắc mắc hỏi.
 
“Bí mật.” Bạch Yến Lê nháy mắt tinh nghịch.
 
“Nhóc con nghịch ngợm.” Mặc Viên buồn  búng trán nàng.
 
-------
 
Dịch Quán – khu vực của sứ thần Kim Quốc.
 
“A Mẫn Ly tỷ….” Bạch Yến Lê   cửa thấy Triệu Mẫn Ly đang chăm cây liền vui mừng reo lên.
 
“Tiểu Yến Lê,  càng lớn càng xinh  nha!” Triệu Mẫn Ly  Bạch Yến Lê trêu ghẹo.
 
“Tỷ  trêu … A đúng , giới thiệu với tỷ, đây là Tiểu Viên tỷ, Mặc Viên, là tẩu tẩu tương lai của . Tiểu Viên tỷ, còn đây là Mẫn Ly tỷ, Triệu Mẫn Ly, là quận chúa của Kim Quốc.”
 
“Xin chào Triệu quận chúa.” Mặc Viên khẽ gật đầu.
 
“Mặc tiểu thư đa lễ .” Triệu Mẫn Nhu cũng gật đầu đáp lễ.
 
Bạch Yến Lê  bên cạnh  hai  khách sáo qua  rốt cuộc chịu  nổi liền lên tiếng:
 
“Này…. Hai  thôi ngay cái kiểu chào hỏi    rợn tóc gáy đó    ? Lông tơ dựng  cả …”
 
Nói xong còn đưa tay lên  bộ vuốt vuốt hai cánh tay, tỏ vẻ: thấy , thấy ? Lông tơ rơi thành một đống  thấy ?
 
Kết quả là hai bên mặt liền  véo và  hai tiếng  đồng thời vang lên:
 
“Nghịch ngợm.”
 
Mặc Viên và Triệu Mẫn Ly ngạc nhiên    cùng bật ,   quên mất một  nào đó đến khi một âm thanh thê thảm như tiểu oán phụ vang lên:
 
“Hai  xong  , khuôn mặt như hoa như ngọc của  sắp  hai  hủy hoại  đó.”
 
Lúc  cả hai mới buồn  thả mặt ai đó , đồng thanh :
 
“Đáng đời.”
 
Lại thêm một phút im lặng    đó cả ba  cùng bật .