“Hừ… Yên tâm  vẫn còn hiền lành chán! Không bì  với tên đầu gỗ  ! Ách…” Mặc Viên khoanh tay lười biếng  nhưng  xong liền cứng đờ nhớ rằng   lỡ miệng gọi Bạch Nhất Quân là đầu gỗ.
 
AAAAA!!! Miệng hại  nữa ! Nhanh mồm nhanh miệng ! Cho chừa !!!
 
Và hiển nhiên hai vị nào đấy  nhanh bắt  trọng điểm trong câu   , hướng Mặc Viên  đầy ám :
 
Bạch Yến Lê: “Hì… Đầu gỗ nào cơ???”
 
Triệu Mẫn Ly: “Đầu gỗ luôn cơ!!!”
 
Mặc Viên niệm chú:… Mình  thấy gì hết… Mình   gì hết…
 
Thấy nàng yên lặng, hai   chịu thua liền ỉ ôi trêu ghẹo.
 
Bạch Yến Lê: “Lục hoàng   gọi như  liệu  tức giận  ?”
 
Triệu Mẫn Ly  xuống  xa xăm : “Yến Lê,   hiểu . Cái  gọi là phong tình trong tình yêu của   nha! Dù cái phong tình  chút quá sến súa.”
 
Bạch Yến Lê tỏ vẻ  thấu hiểu: “Ừm… Ra là thế.”
 
Mặc Viên đầu đầy vạch đen trừng hai   đó  chịu thua đốp chát :
 
“Haha… Vậy thì tính là gì chứ? Đâu thể so  với Triệu quận chúa chứ! Hôm qua chỉ là  lâu một chút, chạy nhảy  nhiều mồ hôi một chút,    đau lòng tới tận cửa đón  về. Không những  còn lo lắng hỏi han các kiểu, tiện thể trình diễn một màn ân ái  chê   . Vậy nên  đây vẫn còn  thỉnh giáo quận chúa ngài  nhiều!”
 
Triệu Mẫn Ly:….
 
Nhìn biểu tình câm nín của nàng, Mặc Viên thầm giơ chữ V trong lòng. Hahaha… Muốn đấu với  ? Các ngươi vẫn còn non lắm! Về tu luyện thêm   hẵng  .
Sau khi giằng co một trận trong phòng rốt cuộc tới gần giữa trưa mới xong.
 
Phòng bếp Cẩm Tú cung.
 
“Tới, tới, mau tới….” Triệu Mẫn Ly hi hi ha ha  đến vạn hoa đua nở đeo tạp dề cho Mặc Viên, tiện thể xắn tay áo lên hộ nàng.
 
Bọn cung nữ, thái giám cùng đội  Mặc Viên đen mặt  đó liền lo lắng hỏi: “Tiểu Viên cô nương, ngài   , nếu  thì để bọn nô tài   .”
 
Bọn họ   xong Mặc Viên còn  kịp cảm động liền thấy Triệu Mẫn Ly nhảy đến: “Không … Không … các ngươi đều  sang một bên hết cho . Một  nàng  là   nha!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/39.html.]
Mặc Viên đen mặt  vị quận chúa nào đấy đang chống nạnh  bỉ ổi cùng vị Thất công chúa nào đấy đang núp ở mép cửa  lăn  bò nghiến răng: “Được thôi,   là  chứ gì. Các ngươi chờ mà xem! Hừ!”
 
Triệu Mẫn Ly  mặt quỷ: “Ta mỏi mắt chờ mong!!!”
 
Dưới ánh mắt trêu tức của Triệu Mẫn Ly, Mặc Viên  đến bàn nguyên liệu  ngắm. Ừm… Thực lâu   nấu ăn…
 
Ở kiếp  chỉ khi sinh thần của mẫu , phụ  cùng các biểu ca nàng mới tự  xuống bếp ngoài  thì hầu như  . Không    “lục” nghề  nữa! Thôi kệ, thử liền  !
 
Lựa chọn các nguyên liệu cần thiết bỏ qua một bên, Mặc Viên cầm d.a.o lên bắt đầu sơ chế nguyên liệu một cách thuần thục và gọn gàng.
 
Nhờ một thái giám thổi lửa giúp, Mặc Viên nhanh chóng ướp gia vị một  nguyên liệu cần thiết và chuẩn  đồ trang trí món ăn.
 
Sau khi chuẩn  xong khâu sơ chế, Mặc Viên bắt đầu xào xào nấu nấu một cách điêu luyện  những ánh mắt kinh ngạc của tất cả  .
 
Triệu Mẫn Ly trợn mắt há mồm:  thể nào!!! O.o
 
Bạch Yến Lê hâm mộ: Tiểu Viên tỷ quá tuyệt!!! #>v<#
 
Đám cung nhân: Làm  thật kìa!!! O.O
Mập
 
Đến khi Mặc Viên trang trí xong món cuối cùng thì   vẫn còn đang trong tình trạng hóa đá  phục hồi.
 
Bưng đồ ăn sắp thật chỉnh tề lên bàn, Mặc Viên cởi tạp dề  đến  mặt đống tượng đá , búng tay một cái “Tách”:
 
“Tỉnh ! Ta nấu xong ,   qua ăn , để nguội  ngon.”
 
------ Ngoài lề -------
 
Viên Viên *hai mắt long lanh*: Ta hung dữ thì ngươi  cần  ?
 
Bạch Nhất Quân vội trấn an: Ngoan! Không  chuyện đó! Nàng như   đáng yêu!
 
Viên Viên giơ chữ V  đắc ý.
 
Bạch Yến Lê:…… Ta  thấy gì hết….
 
Linh Linh:….. Tự dưng  tọng cho một họng thức ăn cho cún là thế nào? Ta   gì nên tội….Bất hạnh ing~ Khóc ing~