“Thần nữ tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế.” Dù gì cũng  trốn , Mặc Viên nhận mệnh quỳ xuống hành lễ.
 
Cúi gầm mặt, Mặc Viên hồi tưởng  mấy ngày qua ở Cẩm Tú cung . Vì là  học võ nên thính lực của nàng khá , khi dự yến nàng cũng âm thầm ghi nhớ âm thanh bước chân của tên Hoàng đế . Thế là mấy ngày qua nàng thành công tránh  tên ,  ngờ mới sơ sẩy một phát thì   như âm hồn xuất hiện  lưng nàng.
 
Đm!!!
 
Thật lòng thì   nàng ghét , cái nàng ghét là mỗi  gặp đều  quỳ hành lễ. Thái Hoàng thái hậu là trưởng bối thì thôi , cái tên  cũng chỉ nhiều hơn Bạch Nhất Quân ba tuổi mà  nàng quỳ á? Thôi nghỉ.
 
“Bình .” Bạch Nhất Thiên lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng.
 
“Tạ ơn Hoàng Thượng. Nếu bệ hạ   gì căn dặn, thần nữ xin phép cáo lui.” Mặc Viên nhanh chóng  dậy,  đợi  lên tiếng xoay  cắm đầu .     hai bước   kêu .
 
“Trẫm  cho ngươi  ?”
 
Mặc Viên cắn răng âm thầm chửi rủa Bạch Nhất Thiên từ đầu đến chân một ngàn . Mọe nó!!! Tên Hoàng đế   lo  phê tấu chương mà ở đây phí thời gian với nàng. Bộ rảnh  gì? Cho dù   rảnh thì nàng  bận,  bận,  bận đó!!! Có   ??? Đệt! Đệt! Đệt! Cái tên Hoàng đế dở !!!
 
Oán hận tới cỡ nào thì Mặc Viên vẫn  ‘cung kính’   : “Không  bệ hạ  gì căn dặn?”
 
Bạch Nhất Thiên nheo mắt  nữ nhân  mặt, thầm đánh giá một phen  mới nhả  một câu: “Ngươi….. Có vẻ  trẫm   mắt nhỉ?”
 
 ! Bà đây  ngươi  chướng mắt,  những  bản đại gia  còn  đánh ngươi nữa cho nên ngươi mau cút thật xa !!!
 
Mặc dù trong lòng gào thét như  nhưng ngoài mặt  như   chuyện gì : “Bệ hạ nghĩ nhiều .”
 
“Vậy  trẫm   cảm giác ngươi đang tránh .”
 
“Không .” Mặc Viên cúi đầu lâu  chút mỏi cổ liền dứt khoát ngẩng đầu lên ngắm cảnh.
 
“Ồ…. Vậy ?...” Bạch Nhất Thiên còn định  gì đó thì bất chợt  ngắt lời.
 
“Nhị hoàng ,  đến đây  gì?” Bạch Yến Lê ôm thịt trong tay lạch bạch chạy tới.
 
Thu cảnh   mắt Bạch Nhất Thiên khẽ nhíu mày: “Mấy việc    để hạ nhân ?”
Bạch Yến Lê  thịt trong tay    Bạch Nhất Thiên: “Tại    thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/43.html.]
 
“Tham kiến Hoàng thượng.” Triệu Mẫn Ly ôm thịt lững thững  .
 
“Triệu quận chúa đa lễ .”
Mập
 
“Nhị Hoàng ,    phê tấu chương ?” Bạch Yến Lê đặt thịt lên bàn xong  đầu hỏi Bạch Nhất Thiên.
 
“Đang chất chồng trong Ngự thư phòng.”
 
“Vậy   còn ở đây?”
 
“Muội đó… Ta  thể  ngoài thư giãn ?” Bạch Nhất Thiên cốc đầu Bạch Yến Lê.
 
“A…  định lừa trẻ con ? Muội mới  tin cái gì mà thư giãn,   mà lười đối phó với mấy lão đầu  nên mới đợi Lục hoàng  về dọn giúp  chớ gì? Hừ… đừng hòng lừa .” Bạch Yến Lê ôm đầu tránh khỏi ma trảo của Bạch Nhất Thiên,  mặt quỷ với . Sau đó còn bồi thêm một câu: “Mau về Ngự thư phòng của  .”
 
“Vậy ý  là  đuổi  ?”
 
“ .”
 
Bạch Nhất Thiên:….
 
Mặc Viên  bên cạnh:…. Có vẻ  phũ nhỉ?
 
“Được ! Huynh mau  , đây là chỗ của nữ nhi,  ở đây thật khó coi.”
 
“Rồi, ,  ,  ,   ?” Bạch Nhất Thiên bất đắc dĩ  tiểu  nhà , cất bước .
 
-----------------------
 
Ở một nơi nào đó, Bạch Nhất Quân  khi  xong thư của Mặc Viên gửi liền cẩn thận gấp chiếc khăn  nhét  n.g.ự.c như vật báu, thỉnh thoảng còn  ngây ngô khiến Mục Phong sợ hết hồn. (Ở chương 64 Mặc Viên  thư  khăn tay nha.)
 
Sau đó còn diễn  một việc khiến Mục Phong mở rộng tầm mắt, đó là Bạch Nhất Quân dù vẫn  việc điên cuồng nhưng   tự giác ăn cơm, nghỉ ngơi đúng giờ.
 
Nhìn cảnh tượng  Mục Phong chỉ  cảm thán rằng sức mạnh tình yêu hật to lớn. Chậc… chậc…. Hắn cũng   ghê…