Trong một con ngõ nhỏ  , một nam nhân áo đen bịt mặt đang vác  lưng một bao gì đó  to. Hắn di chuyển một cách nhanh chóng và gọn gàng, linh hoạt tránh hết lính tuần và những  dân lãng vãng quanh đó.
 
Núp trong góc tường  đám lính   qua  thầm rủa một tiếng. Mới đó mà   phát hiện  ? Chết tiệt!!! Phải nhanh chóng trở về thôi.
 
Khi thấy  còn , tên áo đen xốc  cái bao  vận khí lao .    bao lâu  cảm nhận  sát khí  lưng liền vội lách  sang một bên. Cùng lúc đó một kiếm sắc bén sượt qua lưng .
 
Tên áo đen nhíu mày  nữ nhân áo tím  tấn công : “Ngươi là ai? Chúng   thù  oán, tại    tấn công ?”
 
Nữ nhân mặt  cảm xúc cầm kiếm chĩa thẳng về phía : “Thả .”
 
“Ngươi   ?”
 
“ .”
 
“Ha…..Có bản lĩnh thì đến đoạt.”
 
Dứt lời  ném ám khí về phía nữ nhân đồng thời rút thanh đao  lưng lao nhanh về phía nàng.
 
Nữ nhân áo tím khẽ vung kiếm, những ám khí  nhanh chóng  vãi  đất. Nàng giương kiếm tiếp chiêu với tên áo đen, từng kiếm sắc nhọn vung lên mang sát khí cùng nội lực vạn phần. Mỗi một kiếm nàng c.h.é.m  đều mang đầy sự âm ngoan và nham hiểm, từng chiêu, từng chiêu đều nhắm  chỗ hiểm của  mà đánh.
 
Tên áo đen chật vật tiếp kiếm của nàng. Lâu dần liền rơi  thế hạ phong. Một kiếm sượt qua cổ, tên áo đen ngã xuống, bất động.
 
Nữ nhân  tên áo đen ngã xuống mắt cũng chẳng thèm chớp lấy một cái. Nàng thu kiếm ,  đến bên cạnh cái bao vải, gỡ dây cột  liền thấy một nữ nhân đang hôn mê bất tỉnh trong đó. Nhìn kĩ thì trông như một tiểu cô nương hơn, má hồng phính phính, mi dài cong vuốt, môi nhỏ nhỏ  tái một chút. Tóm  thì chính là một tiểu cô nương dễ thương, xinh .
 
Nhìn dung nhan đang say ngủ , nữ nhân khẽ cảm thán trong lòng. Ài….. Gia nhà …. ừm…. khẩu vị cũng thật đặc biệt.
Cảm thán xong nữ nhân áo tím gỡ cái bao vải  ngươi tiểu cô nương , vứt sang một bên. Nàng nâng tiểu cô nương lên định bụng vận khí bay  nhưng còn  kịp  gì thì   một đám  bao vây.
 
Nàng đanh mặt  đám  đang vây : “Tránh !”
 
 
 
Bỗng đám  tách  một lối , Kim Vĩnh từ xa  tới,  tình hình hiện tại một chút. Hắn đoán là    đất  mới là tên  bắt Mặc Viên , còn nữ nhân áo tím   g.i.ế.c  .     nữ nhân  đang  ý định gì.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/49.html.]
Kim Vĩnh phất tay để thuộc hạ bỏ vũ khí xuống,  : “Thứ   mạo phạm nhưng vị trong tay cô nương là bằng hữu của , mong ngươi  thể để  đưa nàng trở về.”
 
“Hừ… Ngay cả một  như thế  cũng  bảo vệ nổi thì hà cớ gì   giao nàng cho ngươi.” Hạ Cữu _ cũng chính là nữ nhân áo tím  cứu Mặc Viên lúc nãy  Kim Vĩnh  xong liền chẳng nể nang hừ lạnh một tiếng.
 
“Ngươi  ý gì?”
Mập
 
“Ý gì? Ha… Nếu ngươi   thể bảo vệ nàng thì  sẽ đưa nàng trở về. Giờ  hiểu đúng ?” Nói  Hạ Cữu toan ôm Mặc Viên rời  nhưng   binh lính chặn .
 
“Để nàng  bắt là  của  nhưng   thể để ngươi đưa nàng .”
 
“Vậy ngươi  bản lãnh ngăn      .” Hạ Cữu lạnh mặt chĩa kiếm về phía Kim Vĩnh.
 
Hai bên giương vũ khí về phía , sát khí bắt đầu  nguy cơ sẽ tràn . Giữa lúc dầu sôi lửa bỏng,  khí căng thẳng  bỗng  phá vỡ bởi một tiếng “ưm” nho nhỏ.
 
Mọi  lập tức dồn hết ánh mắt về phía con   phát  âm thanh lúc nãy.
 
Mặc Viên nhíu mắt một ngàn tám trăm  mới mở  đôi mắt nhập nhèm của  .   mở mắt  liền  cảnh tượng hoành tráng  mắt dọa cho vỡ mật.
 
Một đám lính đang chĩa vũ khí về phía nàng, còn nàng đang  một nữ nhân lạ mặt ôm…
 
 
 
.
 
.
 
.
 
Ta là ai? Đây là ????
 
WTF!!!
 
Nàng đang  mơ  đúng  ??? Chẳng lẽ hôn mê xong não cũng hỏng luôn ??? Ai đó  ơn cho nàng một câu trả lời hợp lý coi!!!!!!!