Lắng tai tiếng động một chút, Mặc Viên từ trong n.g.ự.c Bạch Nhất Quân ló đầu đám cong đuôi lên mà chạy ở phía xa mặt quỷ, nhảy khỏi vòng tay Bạch Nhất Quân sờ sờ mũi : “ Đa tạ”.
Nàng để ý lắm việc ôm nàng, vả nàng là một hiện đại, ôm một cái thì coi như xã giao . Hơn nữa nàng cảm thấy cũng chán ghét cái ôm của nên cũng quá lưu tâm. ( chị tỉnh)
Bạch Nhất Quân thất thần, cảm giác mềm mại trong n.g.ự.c biến mất trong lòng tự nhiên dâng lên một cảm giác vui kì lạ thành lời, để ý lắm : “Ừm”.
Mặc Viên thấy thất thần thì nhoẻn miệng giảo hoạt nhanh chóng lấy hành lí từ trong bụi cây , ôm lấy hủ tro cốt từ tay Mục Phong đang chìm trong trạng thái hóa đá cùng đau thương vô vàn, co giò chuẩn bỏ chạy. Santruyen
ông trời hôm nay thật sự mắt mà, nàng còn kịp chạy thì eo nhỏ liền một cánh tay cứng rắn kéo … Mặc Viên bi ai Bạch Nhất bắt , kế hoạch bỏ chạy đời.
Người câu: sống đời co giãn . Mà Mặc Viên dĩ nhiên áp dụng câu một cách thuần thục nhất. Thế cho nên Mặc đại cô nương của chúng dù mới bắt quả tang nhưng vẫn tinh thần phớt tỉnh : “Công tử, chuyện gì ???”
“Ngươi dám bội ước??? Không sợ ném ngươi cho đám ???” Bạch Nhất Quân nheo mắt đầy nguy hiểm.
Mặc đại cô nương khẽ vỗ đầu tiếp tục giả ngu : “Ai da… Là tiểu nữ tử hồ đồ nên quên mất, xem ….”
“Thật …” Bạch Nhất Quân tà mị.
“Thật sự là nha” Mặc Viên vô tội chớp mắt to tròn: “ mà ngươi hết thả ???”
“Thả ngươi??? Làm gì chuyện dễ như ???”
“ ngươi như là phi lễ nha!!”
“Vậy lúc nãy ngươi nhào ôm thấy ngươi ngươi phi lễ ” Bạch Nhất Quân khinh bỉ. Santruyen
Mặc Viên á khẩu trả lời nổi một lời nào.
Trận thứ nhất: Bạch Nhất Quân thắng.
Mí mắt Mặc Viên co giật liên hồi, trong lòng ngừng hối hận vì thỏa thuận với . Rốt cuộc nàng tạo cái nghiệt to lớn như thế nào mà ông trời để tên xuất hiện để trị nàng thế !!! Thật đúng là nghiệt duyên mà!!! Khắc tinh!!! Khắc tinh!!!
Mục Phong một bên hai ôm , , là chủ tử nhà ôm con gái nhà mới đúng >.<. Hai chẳng coi ai gì, đúng hơn là coi Mục Phong trực tiếp thành khí, thì thà thì thầm với mà ở trong mắt Mục Phong thì chính là hai đang khanh khanh qua với . Santruyen
Qua một hồi lâu chủ tử gì nhưng thấy tiểu cô nương vẻ tức giận thì Mục Phong càng kinh hãi hơn. Chủ tử đang trêu chọc con gái nhà ? Không chứ??? Ai đó với là mà!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/5.html.]
Tam quan vỡ nát thành bột phấn của Mục Phong khi cảnh lập tức xuất hiện cuồng phong ầm ầm thổi tới, sấm sét choang choang đánh xuống… đó… tan biến ngay cả bột phấn cũng chẳng còn.
Trong lúc đó, Bạch Nhất Quân để mắt thấy nàng sắp nổi bão thì thức thời buông nàng , vuốt vuốt nếp gấp y phục, thu nét cợt, khôi phục nét băng lãnh khuôn mặt, cứ như hành động phi lễ với nàng là .
Lần Mặc Viên nàng thực sự mở rộng tầm mắt nha. Ừm!!! Cái trình độ lật mặt … đáng suy ngẫm… cũng tệ nha… nhất định thỉnh giáo một chút nâng cao trình độ. Mặc Viên mắt sáng lên chằm chằm Bạch Nhất Quân chút tự nhiên, ho nhẹ một tiếng.
Mặc Viên hồn lập tức quẳng hết mấy cái suy nghĩ miên man lúc nãy. Cởi áo choàng, búi búi tóc nam tử, lấy vẻ bất cần, trở thành Mặc lưu manh của ngày thường mới lên tiếng: “Được , ngươi , gì?”
“Ừm…. để nghĩ một chút việc nào đơn giản”. Bạch Nhất Quân vuốt cằm suy nghĩ.
“…….”. Mặc Viên câm nín. Tên đang chửi xéo nàng đần hả??? còn cái gì mà đơn giản, đơn giản em gái ngươi!!! Một hồi lâu nàng mới lấy bình tĩnh: “Ngươi nhanh , còn việc nữa”.
“Ngươi gì a?”
“Việc riêng của ”.
“Ngươi ?”
“ , cho nên ngươi mau ”
“Ngươi ?”
“Mặc kệ , ngươi hỏi nhiều gì?”
“Vậy ý ngươi là ngươi ?”
“Thừa lời.”
“Người qua thì mới , ngươi thì hà tất gì , cho nên vẫn là nên tiếp tục nghĩ việc gì ĐƠN GIẢN cho ngươi ”. Bạch Nhất Quân chi là nghiêm túc . Khi còn quên nhấn mạnh hai chữ “đơn giản” một phát Mặc đại cô nương đen mặt. Santruyen
Tên … Tên … thật đúng là….
Mặc Viên ôm n.g.ự.c sắp sửa thổ huyết.
Trận thứ hai: Bạch Nhất Quân tiếp tục thắng lớn.
Mập