Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Mặc Viên  Hạ Cữu cõng  một đoạn đường  ngắn  dài. Khi   nửa đường thì Mặc Viên hai mắt nặng trĩu, nàng thật sự  mệt, cố gắng chống đỡ nhưng cuối cùng Mặc Viên vẫn nặng nề    vai Hạ Cữu.
 
Hạ Cữu đưa mắt  sang  gục  vai ,   gì, cước bộ vẫn vững vàng nhưng   định hơn,  gây  bất kì tiếng ồn nào.
 
--------------------------
 
Trước cửa phủ quận vương, Triệu Mẫn Ly lo lắng  qua   liên hồi như ruồi mất đầu, lâu lâu   ngó xung quanh. Mặc dù Vĩnh ca ca cho  báo tin là  cứu  Tiểu Viên nhưng   thấy  khiến nàng  lo lắng.
 
Lại đợi thêm một hồi, khi Triệu Mẫn ly  gấp đến sắp  thì phía xa xa một đoàn  chầm chậm  tới.
 
Triệu Mẫn Ly nhanh chóng chạy tới, tìm kiếm Mặc Viên trong đoàn . Tìm một lúc mới thấy Mặc Viên đang  một nữ nhân lạ mặt cõng.
 
Triệu Mẫn Ly nhíu mày bước tới đưa tay định đỡ Mặc Viên nhưng Hạ Cữu  khẽ lùi , tránh đụng chạm của nàng.
 
Kim Vĩnh thấy    đặt tay lên hai đầu vai Triệu Mẫn Ly : “Mặc Viên  , chỉ là mệt nên ngủ thôi! Muội đừng lo lắng,   là thuộc hạ của Bạch Nhất Quân.”
 
Triệu Mẫn Ly  xong thở  như trút  gánh nặng.  nàng nhanh chóng nắm  trọng tâm trong câu . Mệt nên ngủ??? Chẳng lẽ….
 
Triệu Mẫn Ly gấp gáp  Kim Vĩnh: “Vĩnh ca ca, Mặc Viên  tỉnh ?”
 
“ , nhưng  đường về mệt quá nên ngủ .” Kim Vĩnh  xoa đầu nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/51.html.]
 
Triệu Mẫn Ly   mừng suýt  nhưng nàng chợt nhớ    vẫn còn ở  đường vội : “A… đúng … Mọi  mau  phủ !”
 
Nghe  đoàn   cất bước về phía Quận vương phủ.
Mặc Viên ngủ một mạch tới tối mới tỉnh dậy,  mới mở mắt  còn  kịp định thần thì  thấy n con mắt đang  chằm chằm  . Nàng lập tức hoảng hồn bật dậy như  mới gắn một cái lò xo  mông.
 
…
 
…
 
Và đến khi  kĩ  thì nàng lập tức đen mặt bởi chủ nhân của những ánh mắt  ai khác đó chính là Triệu Mẫn Ly, Kim Vĩnh, Hạ Cữu và thêm một vài tiểu cô nương mặc đồ giống ,  lẽ là nha  trong phủ. Nàng trợn mắt  họ.
 
Mịa nó!!! Mấy cái con   mỗi  nàng tỉnh dậy  dọa cho nàng sợ vỡ mật thì  vui ? Có cần  tạo một khung cảnh hoành tráng như thế  chứ??? Cũng may nàng  một trái tim cực kì trâu bò, nếu  nàng  kịp c.h.ế.t  mũi kiếm của thích khách thì   đám  vô nhân tính  dọa cho vỡ tim mà c.h.ế.t lâu !!!! -.-
 
Sau khi bình tĩnh  nàng định mở miệng  gì đó thì   Triệu Mẫn Ly nhào qua ôm cứng ngắc khiến đại não  mới khai thông   tắc nghẽn thêm  nữa:
 
“A… Tiểu Viên ngươi tỉnh …. Thật may quá… Đồ vô lương tâm nhà ngươi ngủ lâu như  hại  lo  chết…”
Mập
 
Mặc Viên  ôm đến ngu  nhưng trong lòng  ngừng gào lên. Đại tỷ … Ngươi bỏ       ? Ta dù  cũng là một bệnh nhân, ngươi  bóp nát bản đại gia   gì? Có gì dùng lời  là  ,  cần động tay động chân  mà!!! Quân tử động khẩu  động thủ mà!!!
 
Mặc Viên khóe miệng co giật khẽ vỗ vai Triệu Mẫn Ly đang ôm : “Này…bình tĩnh…. Trước hết ngươi bỏ      ? Ngộp thở…”