Kim Huyền   theo bóng dáng nhỏ nhỏ  rời  mà  môi vẽ  một nụ .
 
‘Đời  chỉ lấy   yêu’? Tốt!!! Rất khí phách!!! Hắn quả thật   nhầm , nàng như  thật xứng với ngôi vị Hoàng hậu Kim quốc_ sẽ cùng  sóng vai  cao  xuống muôn dân Kim quốc. Tiểu Viên Nhi … Nàng chạy  thoát!
 
-------------------
 
Ở một nơi nào đó trong Hoàng cung Kim quốc.
 
Mặc Viên lửa bốc lên não  cần  gì hết, cứ kéo Triệu Mẫn Ly đang trong trạng thái hóa đá  một mạch mà  thèm để ý đến phương hướng.
 
Đến khi thấm mệt dừng  thì đờ mặt…
 
WTF! Nàng đang ở cái chỗ quần què nào đây?
 
Loay hoay  qua   một hồi mà vẫn chẳng phân biệt  phương hướng Mặc Viên đành từ bỏ,  sang Triệu Mẫn Ly vẫn đang ngu  quơ quơ tay:
 
“Này… Này… Mẫn Ly…. Triệu Mẫn Ly…. Ngươi  ?”
 
Triệu Mẫn Ly lúc  mới  hồn   khi tiếp nhận một đống thông tin, nàng trừng lớn hai mắt lắc lắc Mặc Viên: “Tiểu Viên…Tiểu Viên… Lúc nãy chuyện ngươi  là ? Cái gì mà Hoàng hậu chứ??? Ngươi mau … mau …”
 
Mặc Viên thấy Triệu Mẫn Ly  năng  chiều hướng sắp loạn xị thì nắm lấy hai đầu vai Triệu Mẫn Ly : “Bình tĩnh… Bình tĩnh…”
 
“Bình tĩnh cái đầu ngươi! Tới bây giờ ngươi kêu  bình tĩnh kiểu gì đây chứ? Ngươi còn  mau  rõ  chuyện cho ???”
 
“Thì ngươi bình tĩnh   mới   chớ!”
 
“Rồi… Rồi… Ngươi mau !”
 
“Ờm… Chuyện là Hoàng biểu ca của ngươi  lập hậu… mà trùng hợp  đó  là  thôi… Hết !” Mặc Viên bâng quơ  như thể chuyện  liên quan tới nàng.
 
Triệu Mẫn Ly  giọng điệu cùng thái độ của Mặc Viên mà giật giật khóe miệng: “Trùng hợp cái  ngươi!”
 
Và  khi thực sự bình tĩnh  thì Triệu Mẫn Ly nhíu chặt đôi chân mày hỏi Mặc Viên: “Tiểu Viên … Tại      như ? Lập hậu   chuyện nhỏ, trong khi đó   cũng chỉ mới gặp ngươi  đầu?”
 
“Hắn   đền ơn  cứu mạng ngươi.”
 
“Hả???” Triệu Mẫn Ly ngu   hai, nàng thực sự  theo kịp suy nghĩ của Hoàng biểu ca nha.
 
“Hả cái gì? Là do  .”
 
“Này… Hình như   kì quặc… Đền ơn thì ban thưởng cái gì đó quý quý một chút là  ,    cần  ‘lấy  báo đáp’  ?”
 
“Ngươi  mà hỏi … Ta cũng   con giun trong bụng      …”Mặc Viên lười biếng vươn  một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/59.html.]
 
“Vậy…. Tiểu Viên… Ngươi tính ?” Triệu Mẫn Ly lo lắng hỏi.
 
“Sao là ?” Mặc Viên khó hiểu  nàng.
 
Mập
“Thì nếu lỡ   lập ngươi  Hoàng hậu thật thì ?”
 
“Hắn  dám…. Bổn đại gia  sẽ quậy cho hoàng cung  gà bay chó sủa, một ngày cũng   yên …. Hừ hừ…. Với  lập hậu là chuyện lớn    lập là lập… Ngươi yên tâm ,    việc gì.”
 
“Chỉ mong là .” Triệu Mẫn Ly sâu kín thở dài một cái.
 
Kim Huyền ơi Kim Huyền rốt cuộc   cái gì ở nàng  mà  như ???
Sáng sớm tại dịch quán.
 
Mặc Viên  dây vươn vai, vặn eo vài phát xong liền bò xuống giường  rửa mặt.
 
Vì nàng qua đây với cái danh sứ thần nên chỗ nàng ở hiện tại là dịch quán cho sứ thần, tuy điều kiện  đến nỗi nào nhưng nàng thực sự  thích ở đây. Oa… oa… oa… Nàng nhớ đống chăn bông mềm mại ở Tĩnh vương phủ quá  mất…. Oa… oa… oa… Cũng  nhớ chủ nhân của Tĩnh vương phủ nữa… >v<
 
Sau khi xong xuôi  chuyện nàng chạy  cửa dịch quán  thấy Triệu Mẫn Ly  đợi.
 
“Tiểu Viên… chúng   thôi.” Triệu Mẫn Ly thấy nàng chạy  liền vui vẻ lôi kéo nàng.
 
-------------------
 
Ra khỏi Hoàng cung Mặc Viên cùng Triệu Mẫn Ly nhanh chóng hòa  dòng  đông đúc, nhộn nhịp của Kim Thành.
 
Tiếng rao hàng, tiếng trò chuyện, tiếng cải vã, tiếng đánh xe,…. rôm rả cả một vùng rộng lớn.
 
Mặc Viên hai mắt sáng rỡ kéo Triệu Mẫn Ly chạy đông chạy tây hết ngắm cái   sờ cái . Những thứ  ở Bạch Ly quốc   nàng  tranh thủ ngắm cho  mới … À… còn  mua về  quà cho   nữa… Để xem… Phúc bá, Tiểu Trà Nhi, Yến Lê, Mục Phong, Mục Trung, Hạ Cữu,… còn  đầu gỗ đáng ghét  nữa….. ^^
 
Sau khi lên danh sách và mua  những thứ nàng , Mặc Viên tay xách nách mang khí thế bừng bừng kéo Triệu Mẫn Ly tiếp tục chạy  chạy  ăn vặt, ăn đến  quản hình tượng.
 
Lại nhiều canh giờ trôi qua, Triệu Mẫn Ly  Mặc Viên hành hạ từ sáng đến giờ  mất nửa cái mạng dựa   gốc cây thở như kiểu hấp hối. Trong khi đó, Mặc Viên vẫn hừng hừng khí thế, ngoài việc  mặt  đỏ  thì vẫn khỏe như trâu.
 
“Mặc Tiểu Viên… Ta  ngươi đó… hôm nay ngươi uống tiết gà   mà hăng quá ???”
 
“Không .  mà ngươi ,  Kim Vĩnh nuôi quá kĩ, mới   một chút  như con cá chết. Kém cỏi!!!”Mặc Viên trả lời  quên chọc ngoáy vài câu.
 
Triệu Mẫn Ly  Mặc Viên  xong liền giật giật khóe mắt. Cái gì mà một chút chứ? Bịa đặt!!! Bọn họ  long nhong  hơn hai canh giờ !!! Hai canh giờ!!!! Hai canh giờ đấy!!! (1 canh = 2 tiếng)
 
“ ! Loài  như    bì  Mặc quái vật nhà ngươi.”
 
“Dám gọi  đại mỹ nhân  là quái vật… Họ Triệu  ngươi cảm thấy bản   sống quá lâu   đúng  ?” Mặc Viên nheo mắt nguy hiểm  Triệu Mẫn Ly, nếu    tay đang cầm quá nhiều đồ nàng nhất định sẽ chỉnh đốn họ Triệu  một trận nên trò.