Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 103

Cập nhật lúc: 2024-12-03 05:58:54
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khí độ tao nhã như , đời tìm mấy . Trong trẻo lạnh lùng, độc ngạo cùng cuồng liệt, nhưng như khiến cho mê man.

Nhẹ nhàng cắn chặt răng, mặt Vân Triệu lộ tia buồn bã, Lưu Nguyệt : “Chúng sẽ chia tay , .”

“Đi đường cẩn thận.” Lưu Nguyệt nghiêng đầu Vân Triệu, đột nhiên nâng chén trong tay lên, hướng đến Vân Triệu, chậm rãi : “Cảm tạ.”

Dứt lời, cầm chén chuẩn uống.

Vân Triệu Lưu Nguyệt lời cảm tạ, thức nhạt nhẽo nhưng cũng chân thành. Lưu Nguyệt tính tình lạnh lùng, thế mà cảm tạ với . Đó là lời cảm ơn cứu thoát “ khỏi rừng cây ?

Người lòng vô tình, đạo lí đối nhân xử thế.

“Hắn” thực lạnh nhạt, lạnh nhạt đến mức cho nghĩ “ chú ý tới bất kì ai, nhưng kì thật, “” luôn chú ý tới.

Trong lòng rung lên, Vân Triệu chén trong tay Lưu Nguyệt đến gần bên miệng, trong lòng kịp nghĩ hành động.

Đột nhiên giơ ấm trong tay lên,một bên đổ thêm chén của Lưu Nguyệt, một bên : “Ta châm thêm chút , chén của gần cạn .”

Miệng chuyện, tay cũng yên, lập tức cầm ầm rót thêm chén của Lưu Nguyệt. Chén trong tay vốn đầy, Vân Triệu cố đổ thêm ,nước liền tràn , b.ắ.n cả áo Lưu Nguyệt.

Nàng khỏi buông chén , lãnh đạm Vân Triệu.

Trên quần áo Nguyệt Nha trắng nước thấm , hiện lên màu vàng, thực nhẹ, cũng rõ ràng.

“A, lỡ tay, lỡ tay, đừng để ý.” Vân Triệu thấy vội vàng lùi về , Lưu Nguyệt lấy lòng.

Lưu Nguyệt Vân Triệu thật , lên : “Xin khong tiếp .” Dứt lời, xoay liền đến phòng đầu tiên tầng lầu.

Phía , ánh trăng soi rọi, Vân Triệu Lưu Nguyệt xa, chậm rãi thu vẻ cợt nhả mặt.

Nhìn ấm trong tay, Vân Triệu ngẩng đầu trời lung linh, đột nhiên thở dài một . Hắn vẫn là nỡ.

Ngay cả hủy “” còn nỡ, huống chi g.i.ế.c “”.Chính quả quyết như thế từ khi nào?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-103.html.]

Trăng cao, một mảnh tinh quang toát .

Đi phòng, Lưu Nguyệt vết vàng ố do nước quần áo, chậm rãi ngẩng đầu về phía hậu viện.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vực độc vô sắc vô vị. Một trong những độc dược mạnh nhất. Người trúng độc sẽ mất mạng trong khoảnh khắc, cách gì cứu chữa.

Độc dược ai cũng thể lấy, ai cũng thể .

Vốn nghĩ Vân Triệu tại thời điểm cuối cùng sẽ tay, nếu , một khi nàng đô thành Hậu Kim quốc, sẽ cơ hội.

Nàng cũng luôn luôn chờ Vân Triệu tay, như nàng sẽ nhược điểm cùng động cơ.

Chính là thật ngờ, cư nhiên đến giờ khắc cuối cùng bỏ cuộc, buông tha cho nàng.

Hơi cau mày, Lưu Nguyệt thu hồi ánh mắt. Vân Triệu đang suy nghĩ cái gì? Hắn vì cái gì bỏ qua cơ hội như ? Người thật khó hiểu.

Sao trời tỏa sáng lung linh. Trong phòng, ngoài phòng, hai loại cảm xúc.

Ngày thứ hai, Lưu Nguyệt từ sáng sớm thấy , cũng trở về từ khi nào, thoạt Đỗ Nhất thần thần bí bí, dậy xuống lầu.

Nghi Thủy thành chủ cùng vị quan trung niên hẳn là sắp đến đây. Hôm nay chính là ngày thủ đô Hậu Kim.

Từng bước bước xuống bậc thang. Phía , một áo dài thủy lam đột nhiên nhanh chóng chạy về phía Lưu Nguyệt.

Lưu Nguyệt thấy ảnh, nhíu mày. Vân Triệu gì?

Bên , Đỗ Nhất cảm nhận sát khí Vân Triệu, liền yên phía Lưu Nguyệt.

Từng bước đến mặt Lưu Nguyệt, Vân Triệu mỉm Lưu Nguyệt, : “Huynh , theo . Dù đến đó cũng là du ngoạn. đô thành Hậu Kim cũng . Ta nỡ rời xa .”

Khuôn mát tươi sáng lạn, cơ hồ hoa đều mặc cảm, nhưng ở trong mắt Lưu Nguyệt hề đơn giản như .

Nhìn khuôn mặt mắt, Lưu Nguyệt nhướng mi, tựa tiếu phi tiếu ( như ), Vân Triệu gì.

Loading...