Phía , lá rụng tắc dòng nước, con sông còn đường , chỉ thể tiến sâu trong rừng mưa.
Hiên Viên Triệt nhíu nhíu mày, thấy nhảy lên bờ theo, mệnh lệnh cho Mộ Dung Vô Địch cùng Thu Ngân và Ngạn Hổ trở về, thuộc hạ của , hiểu rõ.
Thuyền nhỏ cột một cây cao lớn che khuất bầu trời, một hàng năm sâu trong rừng mưa.
Tất cả đều một mặc quần áo nịt chặt, vũ khí và giáp trụ khắp , mang theo một chút lương khô, tuyệt đối ảnh hưởng đến tốc độ cùng sức mạnh.
Ánh mặt trời lóe , từng tầng tán lá che kín đầu.
Ngàn Năng Sơn, sát khí tứ phía.
Không ai chuyện, năm chỉ cẩn thận chăm chú cảnh chung quanh.
Dưới chân là tầng lá hư thối, mùi lá cây phân hủy hòa quyện cùng mùi cây cối tươi mát, tràn ngập khắp nơi.
Không báo, hổ, sói.
Những mãnh thú như đều thấy .
Mặt đất hề những dấu chân đáng sợ, cũng dấu hiệu của động vật sinh sống, chúng nó ở nơi ?
“Rừng cây kì lạ.” Trầm mặc, Thu Ngân nhíu nhíu mày, trong lòng thả lỏng.
Nếu sự công kích mạnh mẽ của mãnh thú, thì rừng cây gì sợ.
“Quả thật chút kì quái.” Mộ Dung Vô Địch cũng nghĩ tới nơi bất kì mãnh thú nào, rừng thú dữ thì còn gọi gì là rừng.
mà, chính là rừng núi mãnh thú như cho chỉ thể đến, thể về. Nguy hiểm như , càng thể xem thường.
“Chú ý một chút.” Phất tay, Hiên Viên Triệt theo sát phía Lưu Nguyệt, nhanh lên .
Cứng cỏi phục cứng cỏi, Lưu Nguyệt nhanh, xuyên qua từng tầng cây cối, tuyệt chần chờ, nơi sâu nhất của rừng mưa.
Cũng đầu , lạnh như băng, thể của nàng càng phát khí nặng nề.
Cây cối mọc thành bụi.
Càng sâu trong, cây cao cây thấp càng phiền phức hỗn tạp, cả rừng cây chỉ độc hai màu xanh đen tung hoành, giống như thiên la địa võng.
Những bông hoa nở rộ, năm cánh xoè , nổi bật giữa chốn hoang dã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-155.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Mặt đất ngày càng ẩm ướt, mùi hư thối trong khí ngày càng nặng.
“Đi đường cẩn thận, theo , đừng lung tung.” Đứng yên rừng cây như thiên la địa võng, Lưu Nguyệt mặt mặt đất chất đầy lá khô, cây cối càng cao lớn, càng san sát , trầm giọng với Hiên Viên Triệt.
Hiên Viên Triệt nhướng mày Lưu Nguyệt, : “Nguyệt, tại cảm thấy nàng đối với nơi hiểu rõ?”
“Ta cũng thấy .” Mộ Dung Vô Địch ở một bên chêm một câu.
Vẫn tiến về phía hề dừng , Lưu Nguyệt một tia chần chừ đều , cái loại cảm giác , giống như nàng hậu viện nhà , quen thuộc đến mức thẻ quen thuộc hơn.
“Các ngươi thứ gọi là sách ?” Không thêm gì, Lưu Nguyệt thản nhiên ném một câu.
Hiên Viên Triệt cùng Mộ Dung Vô Địch đồng thời hỏ, nhưng mà, sách về Ngàn Năng Sơn ?
Bước chân hề dừng , năm bắt đầu bước về phía , nhưng mà , Lưu Nguyệt chậm, nhanh như .
Hoa thơm cỏ lạ, màu sắc sặc sỡ.
Đỏ, vàng, xanh, trắng, lượt đổi, tả xiết.
Nhướng mi, Mộ Dung Vô Địch theo Lưu Nguyệt đột nhiên vung lợi kiếm lên, một đóa hoa màu vàng lập tức chia thành hai nửa.
Ẩn nấp trong đóa hoa là một con phúc xà màu vàng cỡ cánh tay trẻ con mới sinh, một kiếm c.h.é.m thành hai mảnh, đầu rắn đang hướng về phía Mộ Dung Vô Địch liền rơi .
Đầu rắn mặt đất, ngờ trong răng nanh sắc nhọn còn chứa chất lỏng, ẩn ẩn bọt khí nổi lên.
Mộ Dung Vô Địch cũng thèm tới đầu rắn rơi xuống, liền đầu chỗ khác.
Đi ở phía , Lưu Nguyệt tiếng gió, nháy mắt nhướng mày, đầu cũng về, tay liền vung phía , một ánh sáng sắc lạnh vọt mạnh về phía Mộ Dung Vô Địch.
Cực kì nhanh chóng.
Mộ Dung Vô Địch sửng sốt, còn kịp phản ứng , luồng sáng sắc lạnh ngay sát bên tai , b.ắ.n mặt đất.
Hiên Viên Triệt, Mộ Dung Vô Địch, Thu Ngân và Ngạn Hổ đều đồng loạt .
** Và bây giờ, xin giới thiệu một chút hình của rừng mưa nhiệt đới và hình rắn độc nhiệt đới
Ta định tìm con rắn màu lục cho , nhưng mà chỉ thấy con nì thui. Chán ghê