Phía đám Mộ Dung Vô Địch, cũng lây khí vui vẻ, tất cả đều vui mừng, cùng mà .
Giữa rừng mưa, cây cối nguy hiểm, vẫn dấu sự cao hứng phấn chấn của .
Ánh sáng xuyên thấu qua ngọn cây chiếu xuống con sông dập dờn sóng nước, thật là một ngày mùa hè trời.
Đi Ngàn Nãng Sơn hề dễ dàng nhưng ngoài tương đối đơn giản, mấy sớm chuẩn tâm lí từ , chặt thẳng một đường khỏi rừng mưa, hơn mười ngày liên tiếp liền thoát khỏi Ngàn Nãng Sơn.
Thời gian độ cuối hè, nhưng nhiệt độ thiên nhiên vẫn hề giảm, tựa như như một cái lồng hấp.
Ở trong Ngàn Nãng sơn cây cối dày đặc cảm thấy , lúc khỏi Ngàn Nãng Sơn, đại lục ở cực nam – Nam Tống quốc, quả thật cho nóng đến mức thể chịu đựng .
Mộ Dung Vô Địch thế Hiên Viên Triệt đưa Long Vương Đan cùng Ẩn Thối Đảm đến hải ngoại, việc nhỏ nhặt phiền đến bản , Hiên Viên Triệt cùng Lưu Nguyệt thanh nhàn trở về Thiên Thần Quốc, chỉ điều là thời tiết thật sự quá nóng, lập tức trở về chậm rãi, ban ngày nghỉ ngơi đêm đến bắt đầu tiếp, du sơn ngoạn thủy hướng Thiên Thần quốc trở về.
Vừa qua tất cả núi rừng nhất, xem tất cả các núi lớn nhỏ nhỏ, cứ mà tiến, cứ mà .
Trời buổi sáng sớm màu xanh đậm giống như màn đêm yên tĩnh biển, vô biên vô hạn, hít thở thông.
Mà ngay tại lúc gian còn tăm tối, hít thở thông, chân trời một đạo hào quang phá tan bóng đêm, nhảy ở đường chân trời, phá quang mà , màu vàng nháy mắt bao phủ bộ mặt đất, một vòng lửa đỏ theo chân trời b.ắ.n .
Vạn núi sáng ngời, nở rộ ánh sáng chói lòa.
Mặt trời đỏ như lửa đội mây mà nhô lên, tỏa vô vàn ánh nắng.
Vạn trượng ánh sáng chiếu rọi gian, cao cao đỉnh núi, hai , toát một vầng ánh sáng màu vàng, lòe lòe sáng lên, chói mắt huy hoàng, phiêu dật như thiên tiên.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Rất .” Lưu Nguyệt hít thật sâu một ngụm khí thanh lành của buổi sáng, ngẩng đầu mặt trời mới màu đỏ chậm rãi mọc lên ở phương đông.
Nàng từng xem qua mặt trời mọc, tâm trạng, cũng thể bạn.
Cũng gần mặt trời mọc, thể xao động đến như , ấm áp đến mức lòng say say lâng lâng.
“Ngàn dặm giang sơn, tất cả đều như một bức tranh.” Nhìn xuống dãy núi rộng lớn mạnh mẽ mắt, xanh miết xanh biếc, kéo dài dứt, ở cao , trong khoảnh khắc, đều nắm giữ chí khí hào hùng của núi sông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-189.html.]
Hiên Viên Triệt mở rộng năm ngón tay, ánh sáng mặt trời xuyên qua đầu ngón tay, rơi xuống ngàn dặm non sông, vẻ tồn tại xuyên gian thời gian, đời từ gì diễn tả .
Lưu Nguyệt đầu tay Hiên Viên Triệt, khí chất hào hùng , đầy cao ngạo, đầy tính ngạo thị thiên hạ ( cao xuống đất nước, ), nam nhân đang bên cạnh xưng hùng thiên hạ .
Bàn tay chậm rãi đưa lên ,năm ngón mảnh khảnh chậm rãi đan bàn tay to lớn, mạnh mẽ , khẽ nắm chặt .
Mặc kệ thế nào, nàng đều sẽ giúp .
Mười ngón nắm chặt, mặt trời mọc lên ở phương đông, ánh dương so với ngạo khí còn kém cỏi nửa phần.
“Vương gia, Vương phi, Long Kỵ vệ truyền tin tức đến.” Thu Ngân đưa bồ câu đưa tin đang nắm tay, nhanh tiêu sái tiến về phía Hiên Viên Triệt và Lưu Nguyệt.
Thời điểm bọn họ ở Ngàn Nãng Sơn, địa điểm cụ thể, thể thu tin tức từ phía bên ngoài, lúc khỏi Ngàn Nãng Sơn mới bắt đầu tin tức truyền tới.
Hiên Viên Triệt lời , cánh tay vươn lên nhận lấy, liền mở cùng xem với Lưu Nguyệt.
“Tuyết Thánh quốc, Hậu Kim quốc, thế như nước với lửa, ba mươi vạn quân Hậu Kim quốc cùng thừa tướng của Hậu Kim quốc đang tiến đến biên giới Trần quốc.” Tin tức thật ngắn, liếc mắt một cái xong, Hiên Viên Triệt nhất thời lớn.
“Hậu Kim quốc, xuất binh tấn công Tuyết Thánh quốc mượn đường của Trần quốc, Hậu Kim Thừa tướng chuyến chắc gì chỉ đơn giản là mượn đường, ha ha, thái tử Thần Phi xem cũng quá tệ.” Năm ngón tay buông lỏng, bồ câu đưa tin lập tức như hóa thành bướm, đập đập cánh bay múa mà .
“Nếu thật sự xuất binh, ngày Hậu Kim quốc diệt vong sắp tới gần.” Trên mặt Thu Ngân cũng đầy vẻ vui mừng, bắt đầu tươi .
Lưu Nguyệt lời liền liếc mắt Hiên Viên Triệt một cái, hai quốc gia quả thật là do nàng khơi mào xảy chiến tranh, bất quá, chỉ vì chuyện mà để mất nước, chẳng quá lời, Hậu Kim quốc cũng lợi hại .
Bất quá, cả, nàng vốn là mong chuyện xảy .
Nhìn hiểu Lưu Nguyệt nghĩ gì, Hiên Viên Triệt quát yêu, khẽ véo mũi Lưu Nguyệt, : “Tất cả đều là Nguyệt của lợi hại.”
Thế cục bẫy rập, binh mã mưu lược, kế sách ứng phó, đổi trong nháy mắt, ai cũng thể phân tích , Lưu Nguyệt hiểu bày binh bố trận binh mã, nàng cũng hiểu.
Lưu Nguyệt lời , ngửa đầu, cực kì ngạo khí : “Điều đó là lẽ đương nhiên.”
Hiên Viên Triệt nhất thời to, sơn cốc vọng âm thanh, tiếng hóa thành một hồi tiếng vang thật dài, thật lớn.
“Vương phi, tin tức từ Huyết Ảnh vệ.” Trong tiếng lớn, Ngạn Hổ bước nhanh lên, hướng Lưu Nguyệt cao giọng .