Lưu Nguyệt tay cầm một tờ trong sách cổ lẩm nhẩm , ánh mắt chậm rãi đảo qua, lưng lông tơ dần dần dựng lên.
Từng câu từng chữ thật bình thản, nhưng chứa đầy những bí mật hỗn loạn kinh khiếp, về một thế lực thể đổi thứ chỉ bằng một cái phẩy tay nhẹ nhàng.
Cánh tay khẽ run, là hưng phấn, kích động, là sợ hãi, lo sợ yên.
Hiên Viên Dịch thần thái Lưu Nguyệt, hít một thật sâu: “Nguyệt nhi, ngươi yêu Triệt nhi, , thương , ngươi sẽ đem đến cho tai họa diệt quốc, gây nguy hiểm tính mạng đến cho .
Bọn họ thể so sánh với Độc Cô Dạ, thể so sánh với Ngạo Vân quốc, Tuyết Thánh quốc, còn các quốc nào khác, chúng còn thể đấu, còn thể tranh, bọn họ thể trong khoảnh khắc liền diệt Thiên Thần chúng , Triệt nhi của sẽ hủy.
Yêu một , ngươi liền cam tâm hủy tất cả thứ của , cho xuống địa ngục? Nguyệt nhi, ngươi ích kỷ như ?
Nguyệt nhi, Thiên Thần thể một Vương phi dung mạo xí, hoặc là vô Vương phi thậm chí vương hậu vô học, nhưng tuyệt đối thể một Vương phi thể mang đến cho chúng tai ương ngập đầu.
Nguyệt nhi, ngươi giơ cao đánh khẽ, phóng chúng một con ngựa, thả cho chúng một đường thoát, ngươi , thôi.”
Tự tự huyết lệ lên án, Hiên Viên Dịch bộ là kích động.
Lưu Nguyệt đang cầm trong tay sách cổ, cả trong nháy mắt thần thái hoảng loạn.
Một sự lạnh lẽo như băng toát từ trong xương cốt, lạnh như , hàn liệt như .
Lúc thời tiết mới đầu thu, như thế nào thể lạnh như thế, cho cảm giác như đang ở trong hầm băng.
Thương , sẽ dẫn cho tai họa diệt quốc, gây nguy hiểm, c.h.ế.t chóc cho .
Vân Mộng Hạ Vũ
Yêu một , ngươi liền cam tâm hủy tất cả của , cho xuống địa ngục?
Không, , nàng như thế nào như , như thế nào thành như thế , nàng giúp đỡ Hiên Viên Triệt nắm giữ bộ thiên hạ còn xong, như thế nào khiến vì mà hủy.
là, nhưng là…
Năm ngón tay gắt gao nắm chăt cuốn sách cổ mỏng manh, nhẹ như hồng mao, lúc cảm giác trở lên nặng ngàn cân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-211.html.]
Tâm trí đảo lộn, một cảm giác đau rõ ràng từ tứ chi mạnh mẽ lan . Nàng chỉ là cầu mong ở bên cạnh Hiên Viên Triệt, cùng ngao du thiên hạ, chăm sóc giang sơn.
Nàng hai thể hạnh phúc, cái nàng chỉ đơn giản như , là hai thật hạnh phúc.
vì mà quốc thù gia hận, thế lực ngập trời, dòng họ thần bí, đều thi can thiệp cuộc sống của nàng, rốt cuộc nàng đắc tội ai?
Tay chậm rãi lấy kim bài (lệnh bài bằng vàng), nắm chặt, tại thể như ? Tại thể như ?
Mẫu của Mộ Dung Lưu Nguyệt vì phận như , vì trở thành cái dạng ? Chết tiệt, c.h.ế.t tiệt.
Ánh mắt đảo qua kim bài, xuống tấm bằng bạc, chữ ghi đó cùng là kiểu chữ trong cuốn sách cổ , ghi là : “Ngày đại hôn, Thiên Thần diệt quốc.”
Bảy chữ vô cùng đơn giản, kiêu ngạo, ngạo khí, nhưng như lời chúa tể từ trời vọng xuống, một một cõi, bừa bãi chút câu nệ.
Ngạo Vân ngũ quốc, bằng một tờ bạc.
Năm ngón tay gắt gao nắm chặt, kim bài chịu áp lực tay Lưu Nguyệt, trở nên vặn vẹo, cho hoa văn mặt càng thêm quỷ dị .
Dung nhan lạnh như băng, mặt chút đổi, Lưu Nguyệt buông tay, đột nhiên xoay liền hướng phía bên ngoài .
Thấy Hiên Viên Dịch ở phía cao giọng : “Ngươi ích kỷ như , ? Ngươi nên vì Triệt…”
“, chính là ích kỷ như , nếu xuống địa ngục thì hai cùng .” Bóng dáng biến mất ở phía mật đạo, lời cực kỳ thiết huyết, cho Hiên Viên Dịch nhất thời khụy xuống mặt đất, vẻ mặt tuyệt vọng.
Màn đêm càng ngày càng đen, hương vị nước trong khí cũng càng ngày càng nặng .
Gió vù vù thổi qua, mang theo thở của mưa bụi đến đập mặt.
“Không, dù diệt quốc, cũng tuyệt đối tách , rời khỏi Hiên Viên Triệt, bao giờ, bao giờ thể.” Tay gắt gao nắm chặt sách cổ, nàng cần vì một quyển sách mà bỏ tất cả chạy về nơi của , bỏ một Hiên Viên Triệt, , nàng .
Thế lực cường đại, dòng họ thần bí, là thế lực thể đổi thứ bằng một cái phẩy tay nhẹ nhàng.
thì , thì chứ, khắp thiên hạ sống c.h.ế.t thế nào liên quan đến nàng, cho tới bây giờ bản nàng chính là ích kỷ, nàng vĩ đại như , nàng chỉ quan tâm đến chuyện sống c.h.ế.t của nàng và Hiên Viên Triệt, mặt khác , dù tất cả c.h.ế.t hết cũng liên quan tới nàng.
Trên mặt là lạnh lùng, thiết lãnh, tâm thấy đau.