Hách Thượng Vân Triệu ghìm cương dừng một bên, Lưu Nguyệt giống như sống điên cuồng c.h.é.m g.i.ế.c Độc Cô Dạ, trong lòng hỗn loạn, nhưng mà cũng , Lưu Nguyệt hận Độc Cô Dạ, còn hơn là hận .
Mưa thật lớn, nhưng một giọt nào thể lọt vùng gian tối tăm , một đám mây vàng luẩn quẩn, sát khí khôn cùng cùng nội lực kinh , trải rộng khắp gian.
Mưa bụi còn kịp chạm hai đang kịch liệt chiến đấu , kiếm khí cùng chưởng phong đánh nát, mưa to như , cư nhiên hề giọt mưa nào chạm hai .
Hai mắt hách Thượng Vân Triệu hoa lên, líu cả lưỡi.
Một chưởng tránh một đao của Lưu Nguyệt, hai tay Độc Cô Dạ giơ lên, một chưởng nữa tung .
Lưu Nguyệt nội công, nhưng chủy thủ sắc bén , luôn thể phá vòng bảo hộ của , từ nơi sơ hở xảo quyệt nhất đ.â.m , nếu sù, chỉ sợ đỡ nổi.
Chưởng phong phóng càng mạnh, mà chủy thủ của Lưu Nguyệt cũng càng nhanh.
Phẫn nộ ngập đầy, hòa quyện cùng sát khí nặng nề, điên cuống vung về phía Độc Cô Dạ.
Mưa ngày càng lớn, cơ hồ cho rõ song phương giao chiến, cùng phía mặt.
Xa xa, Hiên Viên Triệt dẫn một đội quân bão táp mà đến, trong đêm mưa, vó ngựa vang lên, bão táp mà .
Chủy thủ vung lên, Lưu Nguyệt c.h.é.m về phía Độc Cô Dạ, một đao cơ hồ là bộ sức mạnh của nàng.
Độc Cô Dạ lợi hại, hai tay giơ lên, cũng lực chống đỡ.
Kiếm khí, chưởng lực, ở trong trung phát tiếng xé rách
.
Mà ngay trong nháy mắ, trong màn mưa, đột nhiên vang lên một tiếng cung, nhẹ nhẹ, cơ hồ khiến thấy bất kì âm thanh gì.
Cùng với tiếng cung vang , một mũi tên nhọn lấp lóa phá bay đến, hướng về phía Lưu Nguyệt, nhanh như chớp bay lên , nhanh như lưu tinh truy nguyệt ( băng đuổi trăng).
Tốc độ , cho dù là Hiên Viên Triệt cũng sánh kịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-215.html.]
“Lưu Nguyệt, cẩn thận.” Vân Triệu vẫn chú ý tới Lưu Nguyệt, khóe mắt đột nhiên thấy một tia chớp óng ánh bay tới, bay về phía n.g.ự.c Lưu Nguyệt, sắc mặt nháy mắt đại biến.
Một tiếng kêu to, đồng thời hình mạnh mẽ phi tới, chộp về phía mũi tên đang bay đến phía lưng Lưu Nguyệt.
Thế tới nhanh chóng, Lưu Nguyệt cảm thấy sát khí vọt tới trong nháy mắt, mũi tên nhọn ở lưng vọt tới n.g.ự.c nàng, âm hàn như giòi trong xương mu bàn chân, lưng Lưu Nguyệt nhất thời lông tơ dựng .
Đến thật nhanh, khí thế cực kì.
Chưa từng cảm giác qua thở cường đại như , cái loại nguy hiểm chỉ cảm giác một khắc , một khắc tránh cũng thể, qua nhiều năm như nàng từng gặp qua.
Không kịp nghĩ nhiều, Lưu Nguyệt nhanh chóng nín thở, bả vai thu , né tránh mũi tên , chỉ lệch khỏi vị trí hiểm yếu, để mũi tên b.ắ.n .
Cùng lúc đó, chủy thủ trong tay vung lên, tránh khỏi một chưởng của Độc Cô Dạ, phân tâm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mũi tên vàng óng bay đến, để cho Lưu Nguyệt thời gian thở gấp, bay xẹt qua trung, vù một tiếng, xuyên qua bả vai Lưu Nguyệt, một cỗ m.á.u tươi phun .
Thân thể Lưu Nguyệt nhoáng lên một cái, cư nhiên khống chế , ngã dúi về phía .
Một ngụm m.á.u tươi phun lên khuôn mặt của Độc Cô Dạ.
Phía , Độc Cô Dạ tập trung lực, một chưởng phá mà tới.
Chống Lưu Nguyệt, Độc Cô Dạ dám tay lực, một kích , đánh , đột nhiên tiếng kinh hô của Vân Triệu, trong giây lát thấy Lưu Nguyệt cuồng phun m.á.u tươi, Độc Cô Dạ nhất thời cảm thấy kinh hãi, định thu chưởng .
, một chiêu lực của , thể thu là thu.
Nhanh như sấm chớp, một chưởng của Độc Cô Dạ tới n.g.ự.c Lưu Nguyệt, hình nàng lung lay, một chưởng của Độc Cô Dạ đánh về phía khe núi.
Cùng lúc đó, Độc Cô Dạ cũng phun một ngụm m.á.u tươi, chủy thủ của Lưu Nguyệt cắm ở đầu vai , mà còn vì chính thu chưởng lực, tự tổn hại tâm mạch.
Mưa đêm vần vũ, bầu trời tầm tã.
Huyết sắc b.ắ.n , trong mưa hóa thành màu đỏ sẫm.
“Nguyệt Nhi…………” Tiếng kêu tê tâm liệt phế, xé rách màn mưa, Hiên Viên Triệt chạy đến.