Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 228

Cập nhật lúc: 2024-12-07 02:51:27
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Nguyệt cưỡi đại mã, đầu bên trái, đột nhiên lạnh lùng : “Vậy tiếp tục vận động .” Tiếng dứt, một mã tiên quất con ngựa đang nghỉ tạm trong chốc lát, phóng ngựa điên cuồng chạy về phía .

“Có ý gì?” Hoa Ngọc Long ngay tức khắc nhảy dựng lên.

Âu Dương Vu Phi ngựa, lúc đầu phương hướng mà Lưu Nguyệt đang lao tới, đưa tay nhu liễu nhu mi, ưu nhã ném một câu: “Chạy .”

Cũng thúc ngựa theo Lưu Nguyệt phía .

Hoa Ngọc Long và Tiểu Hỉ Thước thấy đều nhảy dựng lên, xoay lên ngựa, ngay bên trái là quân binh Bắc Mục thiết hắc đang đạp đại thảo nguyên mênh m.ô.n.g mà đến.

“Đây là chuyện gì, khắp nơi đều là binh, bọn họ lúc nên khỏi cửa ? Ngày lạnh như thế, chạy khắp nơi, chẳng lẽ là săn?” Vẻ mặt Hoa Ngọc Long đen xì, chạy oán trách, song tốc độ tuyệt chậm so với bất luận kẻ nào.

Bay nhanh mà , trong nháy mắt trong bán kính mười dặm, quân đội Bắc Mục cũng vứt phía .

Đứng vững sườn núi cao, Lưu Nguyệt thấy một tá ngựa chạy tới, cao, xa xa, tin nơi cây cỏ cũng một cây, còn săn.

Đánh ngựa nhanh chóng chạy lên sườn núi cao, Lưu Nguyệt liếc mắt thấy trận thế sườn núi, lập tức mở to mắt, dù cho nàng nhiều trải qua gió to sóng lớn, lúc sắc mặt cũng bộ biến sắc.

Phía thảo nguyên mênh mông, bên trái là binh Bắc Mục đen xì một cục, bên là binh dân tộc Hung nô hắc lục, hai phương sợ hơn chục vạn binh mã, cung tên căng sẵn, tiến lên cung, đằng đằng sát khí, nghiêm chỉnh, sát khí sâm nghiêm xuyên thẳng mây xanh, chỉ cần lệnh một tiếng, nhất định đao kiếm chạm .

Hiện trường hai quân giao chiến, mà bọn họ ở đây, vặn giữa hai quân giao phong.

Hết , bọn họ chạy tới cái chỗ .

Phía , Âu Dương Vu Phi theo sát, thấy bên thản nhiên như thường, dù trời đày xuống khất cái (?), cũng thẳng sống lưng, khổ.

Mà lúc , bởi vì Lưu Nguyệt đột nhiên xông , binh mã hai phương nhất tề chằm chằm về phía nàng, mũi tên nhọn sâm nghiêm cùng lúc chuyển hướng nhắm ngay bọn họ.

Cùng lúc, ngay phía bọn họ, bọn họ quăng đằng , binh Bắc Mục và binh dân tộc Hung nô, tiếng chân cũng rầm rầm mà đến.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lên Trời cửa, xuống đất đường.

” Hết………. Hết………. .” Hoa Ngọc Long và Tiểu Hỉ Thước theo sát phía sườn núi cao, hoảng sợ, run run nên lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-228.html.]

Dù rằng bọn họ Nam Bắc nhiều năm như , giờ đây như gỗ đá dính mặt đất, đây là đầu tiên.

Bắc Phong vù vù thổi qua, lưng một mảnh lạnh buốt thấu xương.

Mồ hôi thấm ướt áo.

Không dám di chuyển, cũng dám bậy, càng dám bất kì biểu cảm gì.

Một cũng , nếu đợi cho bọn họ thật sự vạn tiễn xuyên tâm, dù cho ngươi là Đại La Kim Tiên, cũng cửa cần y.

Năm ngón tay nắm chặt dây cương, ở giữa một mảnh sát khí sâm nghiêm, giữa nguy hiểm đến mức tận cùng, Lưu Nguyệt đột nhiên trái bình tĩnh .

Bình tĩnh, một loại bình tĩnh tuyệt đối do trải qua muôn ngàn thử thách mới .

Hai tròng mắt nhanh chóng đảo qua chiến trường hai phương bày , Lưu Nguyệt nhanh tính toán.

Phía tay trái là quân đội Bắc Mục, mặc dù liếc mắt trận thế khổng lồ, nhưng quân đội so với dân tộc Hung nô bên ít hơn nhiều.

Mà lúc , xa xa màu hắc lục trùng trùng điệp điệp mà đến, nàng cao xa, thấy hết thảy quân đội hai phương, Bắc Mục hối hả, dân tộc Hung nô chói lọi.

Con ngươi nhanh chóng chuyển động, xem tình cảnh mắt, Lưu Nguyệt trong nháy mắt hiểu rõ, Bắc Mục vây, dân tộc Hung nô Bắc Mục.

Mà bọn họ hình như liều c.h.ế.t xông trung tâm vòng vây.

“Màn trướng của Thái hậu Bắc Mục, của vương dân tộc Hung nô, hai vương cùng động thủ, chúng c.h.ế.t thì thật còn thiên lý,” Trong lòng nghĩ , bên tai đột nhiên vang lên một thanh âm lúc lúc . (Su: cái màn trướng chắc là gần giống cái kiệu ?)

Không lớn, chỉ một nàng thể thấy, truyền âm nhập mật?

Lưu Nguyệt Âu Dương Vu Phi như , ngay tức khắc dõi mắt ở giữa quân đội Bắc Mục.

Chỉ thấy giữa vòng phòng hộ thiết hắc, Bắc Mục thái hậu một màu hắc kim sừng sững ở giữa, thấy rõ, nhưng khiến bỏ qua sự tồn tại của nàng.

Mà lúc , vương trướng, một nữ nhân ngay ngắn, vì cách quá xa, thật sự là thấy rõ lắm dung mạo của nàng, chỉ thể loáng thoáng thấy nàng .

Loading...