Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 249

Cập nhật lúc: 2024-12-07 02:51:59
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hành động đó, khiến những thủ lĩnh khác, càng thận trọng hơn.

“Không nên suy nghĩ núi xanh còn đó, lo gì củi đốt.” Lưu Nguyệt để ý đến Âu Dương Vu Phi, năm ngón tay nhấn một cái lên dây đàn, ngừng tiếng đàn vui vẻ.

Một mảnh áp lực tĩnh lặng, những thủ lĩnh thấu nội tâm liền chút thẹn quá hoá giận.

Bọn họ mới nghĩ bề ngoài phục tùng, chỉ cần địa bàn của , ai còn quan tâm cái Bắc Mục Trung Nghĩa vương , nhưng nghĩ đến Lưu Nguyệt một toạc .

Tay áo đỏ rực giương lên, Lưu Nguyệt dậy, vung tay lên với : “Ngồi, nếu cùng bản vương động thủ, như chúng xuống từ từ chuyện.”

Dứt lời cũng chờ đáp ứng , Lưu Nguyệt chắp tay xuống vị trí chủ vị, gằn từng chữ: “Khô Sa mười thành và Khô Sa thảo nguyên, cằn cỗi hoang liêu, hàng năm c.h.ế.t đói khắp nơi, c.h.ế.t vô .

Các ngươi cùng nổi dậy, chống thứ, ngoài mục đích ăn no mặc ấm, chỗ ở, vì sinh tồn, hết thảy đều thể khoan dung.

Để tiếp tục sinh tồn, như Bắc Mục sẽ là địch nhân của các ngươi.

Thượng lưu Khô Sa thảo nguyên, sông Thông Thiên của Bắc Mục lưu lượng dồi dào, bản vương ý định mở một nhánh sông, để cho nước chảy Khô Sa thảo nguyên.”

Nói đến đây, Lưu Nguyệt đột nhiên câm bặt tiếp, nhưng ánh mắt nhàn nhạt liếc các vị thủ lĩnh đang phía .

Lúc đầu một mảnh ép buộc cơn giận dữ, chúng thủ lĩnh Lưu Nguyệt , sắc mặt đều ngẩn , tất cả biến sắc.

Ngay cả Hàn Phi chế trụ động đậy, nên lời, cũng đột nhiên mở to mắt.

Nước sông Thông Thiên chảy Khô Sa thảo nguyên,

Có nước, sẽ thảo nguyên màu mỡ phì nhiêu, bò, chẳng khác nào là tất cả thứ.

Khô Sa mười thành của bọn họ chắc chắn sẽ cuộc sống ăn no mặc ấm, hàng năm sẽ còn cảnh dân chúng mỗi ngày c.h.ế.t đói, Khô Sa thảo nguyên bọn họ cứu .

“Thật , mở một nhánh sông… cho nước chảy ….” Giọng thủ lĩnh Đột Quyết Thác Bỉ Mộc một chút run rẩy.

Lưu Nguyệt vẻ mặt nhanh chóng biến đổi, khó tin, thu sự băng lãnh mặt.

Mỉm Thác Bỉ Mộc gật đầu : “Nếu từ nay về một nhà, như lấy tài nguyên của chính nuôi sống tộc nhân của , thể.”

“Thật … thật chê… Chúng là ngoại tộc?” Tộc trưởng Dân tộc Nữ Chân Khoát Ba Lực trong nháy mắt cũng đỏ mắt.

Bọn họ liều mạng chống cự áp bức, phản kháng quyền lực, biến thành những so với khác đều bạo lực hơn, đều hung ác độc địa hơn, ngoài mục đích ăn no mặc ấm, tiếp tục sinh tồn, chỉ là sống sót mà thôi.

Hiện tại, vốn cho rằng hết hi vọng, cho rằng hôm nay c.h.ế.t ở chỗ , cho rằng mười thành Khô Sa bọn sẽ một thành chủ dữ dằn.

Đột nhiên bạo quân cho bọn họ, nàng sẽ để cho bọn họ sống , cái loại đột nhiên từ địa ngục lên thiên đường , dù là hán tử kiên cường đến , cũng chống đỡ .

Lưu Nguyệt mỉm mặt một mảnh nghiêm túc, lên vỗ vỗ vai Khoát Ba Lực còn cao hơn nàng một cái đầu: “Ngoại tộc gì chứ, các ngươi sát nhập bản đồ Bắc Mục, chính là tộc nhân Bắc Mục , huống hồ còn là một Trung Nguyên, các ngươi ngoại càng ngoại?”

Tiếng hạ xuống, một mảnh tĩnh lặng.

Một mảnh tĩnh lặng đến đỏ hai con mắt, tâm tình kích động, nóng bỏng mà mãnh liệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-249.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Âu Dương Vu Phi thấy thế, đáy mắt hiện lên sự ca ngợi.

Vừa đánh xoa, dùng võ lực buộc đầu hàng, lấy ân tình mua chuộc, mười thành Khô Sa sợ rằng sẽ thề sống c.h.ế.t theo Lưu Nguyệt .

Suy đoán nhẹ nhàng, Âu Dương Vu Phi lẽ cũng thật ngờ, hôm nay Lưu Nguyệt thu phục mười thành Khô Sa , ngày thế lực mười thành , thề sống c.h.ế.t theo Lưu Nguyệt, vì Lưu Nguyệt gây dựng một đế quốc mênh mông, lập bao công lao hiển hách.

” Ta báo tin cho bọn họ…”

” Ta đem tin tức truyền xuống …”

” Ta ….”

Trong nháy mắt, khi trầm lặng, hơn mười vị thủ lĩnh kích động, những thị vệ theo sát bọn họ, càng lời.

Mười thành Khô Sa cơ hội trở .

Bình tĩnh một chút, tộc trưởng Đột Quyết Thác Bỉ Mộc và thủ lĩnh dân tộc Nữ Chân Khoát Ba Lực liếc .

Đột nhiên đều với Lưu Nguyệt: “Miễn là ngươi thì , mười thành sẽ do ngươi định đoạt, nếu như ngươi , một cũng đừng hòng sống sót rời khỏi nơi đây.”

” Được.” Lưu Nguyệt vung tay lên, nhanh nhẹn dứt khoát.

Bốp bốp bốp, ba tiếng vỗ tay vang lên.

Hán tử thảo nguyên coi trọng nhất lời hứa, một lời , giá đáng ngàn vàng.

Ngay lập tức, hòa theo tộc trưởng Đột Quyết cùng tộc trưởng dân tộc Nữ Chân, các thế lực khác cũng tiến lên, vỗ tay vì lời thề.

“Còn Bạch Mộc Tộc?” Vỗ tay thề xong, tộc trưởng Đột Quyết Thác Bỉ Mộc Hàn Phi vẫn quỳ như cũ bất động, nhíu nhíu mày .

Còn xong, Âu Dương Vu Phi ném một khúc xương , phá bỏ huyệt đạo phong bế của Hàn Phi.

Đong đưa thể một chút, Hàn Phi vẻ mặt hưng phấn và đau khổ cùng hòa , cho thấy lúc tâm tình đúng là khổ vui.

” Chỉ cần thật sự thể mang đến cho mười thành đường sống, Bạch Mộc Tộc c.h.ế.t sạch cũng đáng.” Hàn Phi cắn chặt răng, còn cử động thể, lời chấp nhận đau thấu tim gan cũng khỏi miệng.

Lưu Nguyệt , về phía , đỡ Hàn Phi dậy, : “Ta chẳng qua chỉ đốt ở ngoài thành một chút cây cỏ thấp, gì liên quan đến Bạch Mộc Tộc?”

Tiếng dứt, trong nháy mắt Hàn Phi mở to mắt, kích động ôm lấy cánh tay Lưu Nguyệt : “Bạch Mộc Tộc vẫn hảo? Ngươi một cũng giết?”

Lưu Nguyệt nhất thời to: “Đối với tộc nhân của , bao giờ hạ sát thủ.” Dứt lời vung tay lên, mệnh lệnh lập tức truyền ngoài.

Binh sĩ vây quanh bãi cỏ, lập tức buông cung nhường đường.

“Không việc gì nữa…” Vừa mở , lập tức mang đeo đội quân nhỏ tiến , ngoài Nhị đương gia Bạch Mộc Tộc Hàn Lân thì còn ai đây nữa.

Hàn Phi thấy Hàn Lâu, vẻ mặt trong nháy mắt cứng ngắc, đó, Hàn Phi đột nhiên ha hả, hung hăng vỗ bả vai Lưu Nguyệt : “Được, , Hàn Phi tâm phục khẩu phục, chỉ cần Trung Nguyên các ngươi một câu, dù nơi nước sôi lửa bỏng, cũng chối từ.”

” Ha ha, cần chính là lời của ngươi.” Lưu Nguyệt tuyệt khách sáo.

” Thẳng thắn, thẳng thắn….”

Loading...