Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 263

Cập nhật lúc: 2024-12-07 13:35:49
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

, lúc cho dù Độc Cô Dạ mắc mưu, Lưu Nguyệt thế nào, cũng đến lượt Ngạo Vân .

Độc Cô Dạ Tể tướng Ngạo Vân , đôi mắt trong trẻo lạnh lùng cũng nhúc nhích, đầu ngón tay chậm rãi vuốt ve chén rượu trong tay, đầu Lưu Nguyệt bên cạnh.

Lưu Nguyệt uống một cạn sạch rượu trong chén, khóe miệng mỉm , cũng thèm tới Độc Cô Dạ.

“Thái tử….”

“Ta .”

Thanh thanh đạm đạm mở miệng, Độc Cô Dạ cắt ngang lời của Tể tướng Ngạo Vân.

Biết? Tể tướng Ngạo Vân liền sửng sốt, đột nhiên tỉnh ngộ, thái tử bọn họ kinh tài tuyệt thế, thể rõ, ….

“Hai ngày vui vẻ.”

Nhìn gò má Lưu Nguyệt, Độc Cô Dạ đột nhiên chậm rãi : “Ta nó là thật, .”

Hắn ngu ngốc, Lưu Nguyệt đối với tình cảm của , .

Chẳng qua là, tham luyến ôn nhu như , quản chi nó chỉ là giả, dù chỉ giữ sự giả dối vài ngày, cũng giữ thật chặt.

Để cho , còn thời gian để mà tưởng nhớ, còn kí ức để mà nhớ .

Cả đời dài, nhưng mà, khoảnh khắc cũng thể vĩnh hằng.

Độc Cô Dạ để chén rượu xuống chậm rãi lên, thu hồi ánh mắt về phía Lưu Nguyệt, ngẩng đầu màn trời đen kịt.

“Ta rõ nàng hận , hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t , nhưng, tuyệt đối hối hận tất cả những gì từng , nàng thuộc về , quản chi, từ thủ đoạn.”

Gió lạnh từ bên ngoài thổi qua cánh cửa mở rộng, ánh nến lay động, trường bào màu vàng phe phẩy trong gió lạnh, phiêu dật mà trong trẻo lạnh lùng cao ngạo.

Đầu ngón tay vuốt vuốt chén rượu trống , Lưu Nguyệt hừ lạnh một tiếng.

Muốn nàng thuộc về , liền từ thủ đoạn đến đoạt, đến chia rẽ nàng, quan tâm đến trong lòng nàng , tình thâm như nàng nếu nhận, cũng cần.

Quay đầu chăm chú Lưu Nguyệt một nữa, Độc Cô Dạ nhẹ giọng : “Bắc Mục xa xôi, nàng bảo trọng, gặp , chúng sẽ là kẻ địch.”

Dứt lời, than nhẹ một tiếng, chậm rãi ngoài điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-263.html.]

Tình thâm nghĩa nặng, nhưng quốc gia nặng hơn.

Lưu Nguyệt bây giờ là Bắc Mục Trung Nghĩa Vương, là kẻ địch của bọn , việc vì Bắc Mục, mà là một Vương Phi của một trong bảy nước Trung Nguyên.

, Dạ thái tử, Vương tương lai của Ngạo Vân, Ngạo Vân, Bắc Mục, thủy hỏa bất dung.

Lần , buông thả chính , đem nợ nần nợ Lưu Nguyệt, trả, , bọn họ nếu gặp cũng là việc vì chủ kiến của , là địch nhân.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ánh đèn kéo dài hình mờ nhạt, khiến nó càng dài hơn.

Một hào hoa phú quý, một cao ngạo, một … hiu quạnh.

“Tốt, khi gặp , ngươi chết, chính là vong.”

Trong trẻo lạnh lùng quyết tuyệt, Lưu Nguyệt hung hăng đập vỡ chén rượu trong tay.

Từng mảng chén ngọc, vỡ vụn đất.

Hôm nay, nàng chỉ đến cần lương, ngày khác, đợi Bắc Mục nàng xưng bá biên cương, độc tôn thảo nguyên, khi đó, nàng đến cũng lương ít ỏi như thế nữa.

Bóng đêm nồng đậm, đen đến xuyên thấu tất cả sự.

Gió lạnh sắc nhọn vù vù thổi qua, mùa đông khắc nghiệt , lạnh thấu xương.

Chuẩn , triệu tập, mở kho, vận chuyển.

Đô thành Ngạo Vân mấy đại quốc kho, cũng mở .

Dê bò cả đàn cả lũ đuổi quan ngoại, chọn, ngựa nâng, xe kéo, trang đầy đủ lương thảo, vải vóc, hoàng kim, một đội một đội binh mã Ngạo Vân, uốn lượn mà , cơ hồ thấy cuối.

Thủ đô Ngạo Vân bách tính kinh ngạc, nhiều binh sĩ bốc xếp và vận chuyển như , chuẩn nơi nào ? Đây là gì?Mà mấy trọng thần của quốc gia khác dừng ở thủ đô Ngạo Vân để tham gia đại hôn của Độc Cô Dạ, nghi thức sắc lập chánh phi, cũng dân chúng bình thường gì, vận chuyển nhiều đồ như quan ngoại, chẳng lẽ là nghị hòa, dâng cho Bắc Mục?Mặc dù, những đồ vận chuyển bao bọc kĩ càng, thế nhưng, hàng, đương nhiên thể từ dấu vết bánh xe nông sâu sẽ là chuyển vật gì.

Đang cho Bắc Mục? Trời ơi, những thứ lẽ là…Nhất thời, bầu trời bồ câu đưa tin từ nam chí bắc, tin tức nhiều vô kể bay khắp nơi.

Biên quan Ngạo Vân Thâm Lam quan, dự trù năm ngày, lương thảo cạn kiệt, năm mươi vạn binh mã Bắc Mục hết cạn đạn lương.“Làm bây giờ? Một hạt gạo cũng còn?” Sắc mặt Thác Bỉ Mộc trầm xuống.Hàn Phi, Khoát Ba Lực, sắc mặt trầm trọng, tiếng nào, bọn họ mang theo nhiều lương thực như , gần như là bộ lương thực còn của mười thành Khô Sa, bây giờ một hạt gạo cũng còn, Trung Nghĩa Vương động tĩnh, chẳng lẻ binh mã và dân chúng Khô Sa thập thành , bộ c.h.ế.t đói ở đây?“Hôm nay là ngày giao hẹn cuối cùng, đợi một chút, nếu như Trung Nghĩa Vương vẫn tin tức….”

Hàn Phi trầm ngâm trong nháy mắt.”

Thiên mã thượng tựu đen.”

 

Loading...