Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 347

Cập nhật lúc: 2024-12-12 22:36:35
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vực sâu thăm thẳm, tối đen đến mức thể thấy đáy.

Cứ thế mà rơi xuống, cũng khi nào mới chạm tới điểm cuối cùng.

Nửa ngày , trong hang động tối đen, tối đến mức giơ tay cũng thể thấy , bỗng “Bịch …Bịch…Bịch…”

, âm thanh truyền đến cho rơi xuống nền đất phía .

Thận trọng bước từng bước một bên trong hang động tối đen, chút ánh sáng, kịp đợi Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt cùng Độc Cô Dạ và lục tôn minh đảo cùng phản ứng.

Bỗng, “vù vù”

, tiếng gió mạnh mẽ thổi phía đỉnh đầu, cùng theo đó là nhiều ám khí sắc nhọn, đang một đường thẳng lao vọt xuống đây.

Lắc một cái, lập tức nghiêng nhảy lùi về phía để tránh vật gì đó đang đập xuống đỉnh đầu.

“Bang… bang…”

, một chuỗi các tiếng vang, va loạn xạ, vật rơi từ đỉnh đầu xuống, thì là một tảng đá.

Dày đặc, như một trận mưa đá.

Phía đều là cao thủ trong cao thủ, nhưng cơ thể con cũng thể cứng như đá, lập tức tất cả đều nhảy lên tránh né.

Một mảng tối đen, thể nhận ai xung quanh, ngay cả bên cạnh cũng thể nhận , nhảy loạn lên xuống cũng vị trí đang là ở .

Vân Mộng Hạ Vũ

Tâm trạng thật buồn bực, Lưu Nguyệt nhảy lên tránh né nghiến răng.

Vân Triệu đang cái gì , tất cả đều c.h.ế.t trong chăng? Ngay lúc trong đầu còn đang suy nghĩ, bỗng từ bóng đêm truyền tới tiếng cơ quan mở , nặng nề và chậm chạp.

Tất cả đều rùng .

Tiếng bánh xe lăn nặng nề vang lên, trong bóng tối, bàn tay đưa thể thấy năm ngón, đột nhiên ánh sáng nhè nhẹ yếu ớt theo từ bốn phía b.ắ.n đây.

Một lỗ tròn to từ từ hiện , thông với các huyệt động bên ngoài.

Mặc dù ánh sáng thể tỏa sáng tới huyệt động, nhưng chung quy vẫn thể đẩy lùi bóng tối âm u, cho thể nào .

Lưu Nguyệt một phen tránh né, thối lui về đằng , đúng lúc ngay huyệt động mở phía .

Không chút nghĩ ngợi liền lập tức hướng về huyệt động vọt .

Cùng thời điểm đó, Hiên Việt Triệt luôn tại bên nàng, liền đầu vọt tới hướng hang động .

Sắc đen nặng trĩu, m.ô.n.g lung.

Trên đầu, các tảng đá ngừng rơi xuống, vang lên tiếng va chạm nặng nề, mà các tảng đá càng lúc càng lớn hơn, càng ngày càng nặng hơn.

Tất cả thứ như đều rơi xuống cùng lúc.

Lục tôn Minh Đảo lắng tiếng gió, tiếng di chuyển mà phỏng đoán, chẳng lẽ chỉ còn sáu mắc kẹt tại đây, Hắc tôn mím môi liền kêu những còn .

Khắp nơi lập tức vang lên năm tiếng cùng đồng thanh.

Chết tiệt, quả nhiên chỉ còn sáu bọn họ.

Theo ánh sáng yếu ớt tới khắp nơi xung quanh thể thấy hắc động mở tám cánh cổng lớn.

Tầm thật sự tối và âm u, bọn họ thấy Hiên Viên Triệt cánh cổng đó, sắc mặt Hắc Tôn trầm xuống.

“Mỗi một cổng”

, lạnh giọng , Hắc Tôn đầu liền hướng cánh cổng gần hắc nhất vọt qua, biến mất.

Tám cổng, bọn họ sáu , cũng tin vận khí như thể thấy Hiên Việt Triệt.

Những tảng đá nặng đều hạ xuống.

Những cổng nhảy , sớm còn thấy bóng ai.

Tám cổng thông suốt, cũng chính xác phương hướng huyệt động, trong bóng tối cứ đ.â.m đầu về phía , cảm giác như đang lao bóng đêm dằng dặc lối thoát.

Hai tay đeo bao tay thiên tằm ti, chủy thủ nắm chặt trong tay, Lưu Nguyệt nương theo chút ánh sáng yếu ớt trong thông đạo, bước nhanh về phía .

Ánh sáng lờ mờ bắt đầu xuất hiện.

Những hạt minh châu khảm dọc lối , sáng rực, ấm áp như kho tàng của Nam Tống, ngược mang theo âm u lạnh lẽo, chiếu sáng ở hành lang phía , cho sinh một loại cảm giác lạnh rét dọc sống lưng.

nghệ thuật điêu khắc tinh xảo, tuyệt diệu hành lang, cũng chỉ kho tàng Nam Tống mới thể sánh bằng.

Điêu khắc tinh tế tỉ mỉ, xa hoa lộng lẫy.

Cất bước nhanh, Lưu Nguyệt nhanh chóng tới phía , cẩn thận quan sát tỉ mỉ hành lang.

Vân Triệu cho nàng và Hiên Viên Triệt tổng thể về phương hướng, nhưng mà đó cũng chỉ là đại khái mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-347.html.]

Lúc rõ ràng Vân Triệu mở cơ quan của ngôi mộ hoàng gia, cũng là trò chơi của con nít nọ, nàng cẩn thận, mau chóng , đến nơi cần đến.

Nơi yên tĩnh vắng vẻ, chợt vang lên tiếng bước chân rời rạc từ các lối giao của huyệt động.

Thực quỷ dị và lạnh lẽo.

Nhanh như chớp, Lưu Nguyệt hướng vội vàng chạy về phía .

Ngay lập tức bước khu mật đạo phía trong.

Không gian âm u, vách tường khảm minh châu, lòe lòe nhấp nháy, giống như tầng tầng ma trơi.

Quan sát vùng tối âm u phía đang soi sáng, thể thấy các mái đình nghỉ chân, đất vun từng tầng, thật sự cho Lưu Nguyệt thể nơi là nơi nào.

Có vẻ như là ngự hoa viên của hoàng gia.

Chợt dừng bước, Lưu Nguyệt còn gì tiếp theo, phía tiếng gió mạnh ào tới, đến.

Thân hình chợt lóe, Lưu Nguyệt liền ẩn bóng tối bên , hô hấp cũng ngưng .

Một lam sam chạy như bay đến, đó chẳng là Lam Tôn của Lục tôn minh đảo .

Nhìn lướt qua tình hình mắt thật nhanh, thấy khu đất bên cạnh dấu hiệu bằng phẳng, sâu, thể bước chân qua, Lam Tôn quan sát một chút, nắm trường kiếm trong tay nhanh chóng đuổi tiếp.

Tựa lan can, Lưu Nguyệt từ từ nhắm hai mắt suy đoán tốc độ của Lam Tôn, chủy thủ trong tay phát ánh sáng lạnh như hàn băng.

Để về phía , nhất định qua mặt nàng.

Càng ngày càng gần, càng lúc càng nhanh.

Khóe miệng từ từ vẽ lên một nụ lạnh.

Bên tiếng gió thổi gấp, chủy thủ trong tay Lưu Nguyệt cắt ngang một đường, nhanh như chớp đ.â.m tới Lam Tôn đang ở bên trái nàng.

Trên thế gian , về việc ẩn , che dấu tung tích, nếu Lưu Nguyệt nàng thứ hai thì ai dám thứ nhất.

Cho dù là lợi hại như Lam Tôn của Lục tôn Minh đảo, cũng cảm giác Lưu Nguyệt đang ở bên .

Chủy thủ cắt ngang, sắc bén như điện.

Sau khi ngẩn , Lam Tôn liền phản ứng cực nhanh, hét lên một tiếng, trường kiếm trong tay liền hướng Lưu Nguyệt điên cuồng c.h.é.m tới.

Cùng lúc đó, hình dừng cứng ngắt, lộn ngược tưởng thể tránh Lưu Nguyệt một dao.

Tuy nhiên Lưu Nguyệt tính toán vô cùng tỉ mỉ, há thể để cho dễ dàng tránh thoát.

Chỉ một tiếng âm thanh vang lên ầm ĩ, đó là tiếng d.a.o kiếm đ.â.m da thịt.

Máu văng khắp nơi.

Chủy thủ sắc bén, Lưu Nguyệt đang theo sát bên nghiêng một cái, tránh một đường kiếm vung lên gấp gáp của Lam Tôn nọ.

Bụng đầy vết máu, Lam Tôn phi phía , hạ xuống, bụng nhuộm một màu đỏ thẫm.

Vẻ mặt lạnh như băng, Lam Tôn Lưu Nguyệt mắt, nhiều năm qua ai thể thương như thế, hôm nay là đầu tiên.

Đè miệng vết thương bụng.

Lam Tôn mặt đổi sắc, xoay bước .

Nàng là nữ hoàng Minh đảo tương lai, dám phạm thượng.

Người g.i.ế.c là Hiên Viên Triệt, là Lưu Nguyệt.

“Ngươi nghĩ là hôm nay ngươi thể ?”

Thanh âm lạnh như băng vang lên từ phía Lam Tôn, theo đó là hình Lưu Nguyệt, lúc nàng trông thật lãnh huyết.

Hắn động thủ với nàng, nghĩa là nàng sẽ buông tha .

Xoay vung kiếm, một kiếm dừng nơi tay cầm thanh chủy thủ của Lưu Nguyệt, Lam Tôn trong mắt hiện lên băng hàn: “Công chúa nhất nên cử động, bản Tôn động thủ, sợ đối phó .”

Lưu Nguyệt chỉ hờn giận, vẻ mặt đầy thị huyết: “Vậy ngươi cứ thử xem.”

Dứt lời, hình gập , chủy thủ trong tay hướng Lam Tôn đ.â.m tới đầy bất ngờ, trong dự tính của .

“Bang bang phanh…”

trong phút chốc tiếng đao kiếm va chạm vang lên.

Lưu Nguyệt nhanh, Lam Tôn cũng nhanh.

Trong bóng tối âm u, thấy ai động thủ, chỉ thấy những đường kiếm sắc bén, vung lên cực kỳ mau lẹ, gì sánh kịp.

Tung hoành nhiều năm như , vẫn là đầu tiên thể tiếp nhiều chiêu của nàng như .

Loading...