Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 365

Cập nhật lúc: 2024-12-12 22:40:12
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngạo Vân quốc chủ mới mở miệng, Độc Cô Dạ đột nhiên phân phó, giọng trầm xuống lạnh như băng.

Thiên Nhai, Khinh Thủy, hai đại tướng nhất thời sửng sốt.

linh quan gần như niêm phong a……” tể tướng Ngạo Vân kinh ngạc một câu.

Chuyện tuy rằng Thiên Thần thông cáo thiên hạ, cũng nghĩa là bọn họ tiến trình, linh quan của Hiên Viên Triệt, gần như niêm phong .

Không thể mở a.

“Ta nhất định rốt cuộc là ai ở bên trong.” Lời lạnh như băng mà quyết tuyệt.

Đáy mắt trong trẻo mà lạnh lùng sâu thấy đáy, mang theo một biểu tình, từ thủ đoạn.

Quản chi đắc tội Thiên Thần, cũng khai quan (mở nắp quan tài), xác định rốt cuộc là ai đang ở bên trong.

Đám Ngạo Vân quốc chủ, Thiên Nhai, khỏi liếc mắt một cái, khóe miệng đồng loạt co rúm.

“Dạ.”

Đưa mắt trời xanh mây trắng phía ngoài cửa sổ, ánh mắt Độc Cô Dạ thực trầm.

Hắn là tận mắt thấy ‘ chết, cái vị trí thương khả năng là giả, nhưng là…… Hiện tại nổi lên lòng nghi ngờ……

Gió mùa hạ khẽ thổi, mang theo nóng bức .

Cùng thời khắc đó trong hoàng cung Tuyết Thánh quốc.

“Cái gì, các ngươi tra ? Là ý tứ gì?” Vân Triệu tâm phúc của , thanh âm lạnh.

Nam tử vóc dáng cao gầy, quỳ gối mặt Vân Triệu, thấy câu hỏi lạnh như băng của Vân Triệu, cái trán khỏi đổ mồ hôi.

“Không thể tới gần, căn bản tới gần .” Thấp giọng trả lời.

“Tới gần ?” Vân Triệu thấy câu trả lời, chậm rãi hướng dựa lưng ghế phía .

, nhiều trông coi, Thu Ngân cùng Ngạn Hổ, còn thủ hạ Long kỵ vệ, cơ hồ một tấc cũng rời, hơn một ngàn phiên canh giữ ở bên cạnh.

Người của chúng thể trộn , dọc theo đường ngay cả tới gần đều , chứ đừng .”

Nam tử hồi bẩm, thanh âm càng ngày càng thấp.

Toàn bộ hơn một ngàn Long Kỵ vệ đều là tâm phúc của Thu Ngân và Ngạn Hổ, những đó đều quen thuộc lẫn , căn bản khả năng trộn .

Một ngàn Long Kỵ vệ đang ngày đêm canh giữ Hoàng lăng của Thiên Thần vương, nếu tạo sự hỗn loạn để xông khó, trừ khi của nhiều hơn bọn , võ công cao hơn họ, thì mới cơ may để tiến .

Mà nếu như nhân nhiều hơn, võ công cao hơn bọn , nhưng đang ở lãnh thổ của Thiên Thần, trừ khi là nể mặt bọn họ, nếu thì khả năng ?

Do đó, bọn họ một đường đuổi theo tới quốc đô (thủ đô) của Thiên Thần, đều cơ hội tay, thể trong đó là Hiên Viên Triệt ?

Tựa ghế dựa, con mắt Vân Triệu đảo mấy vòng.

Đột nhiên lạnh nhạt phất phất tay, trầm giọng : “Thu Ngân cùng Ngạn Hổ ở đó ?”

Nam tử cao gầy , thì suy nghĩ nửa ngày mới trả lời: “Không , chúng tới gần , nhưng dọc theo đường thần thấy hai bọn họ.”

Phải, dọc theo đường quả thật thấy qua họ.

Không là do bọn phía trong ? Vì thế nên thấy họ, cũng khi là bọn họ cùng một đường.

Vân Triệu xong lời , tay day day trán nửa ngày.

Con ngươi trầm xuống.

“Tiếp tục tra.”

“Dạ.”

Gió thổi nhè nhẹ, nhưng giải trừ cái nóng.

Tiết trời hôm nay càng ngày càng nóng.

Khắp Trung Nguyên cũng binh mã đối chiến, một phần đấu trí, một phần đấu lực, bộ chiến trường đều trở nên gay cấn.

Mà lúc ở Bắc Mục, Lưu Nguyệt thuận buồm xuôi gió, tất cả đều theo mệnh lệnh của nàng.

Đem so sánh với tình hình Trung Nguyên, tuy huyết tinh đủ, thế nhưng kịch liệt thừa.

Lưu Nguyệt hiểu đánh giặc, nàng nắm rõ bài binh bố trận như thế nào là nhất.

Không các quy chế ở chiến trường, càng quá rõ về trận thế, công thủ, đánh cách nào mới là lợi nhất.

nàng hiểu rõ một điểm, bắt giặc bắt vua .

Ở thời đại như xã hội hiện đại, chỗ ở của thủ lĩnh cũng là nơi ẩn náu sâu nhất, an nhất, khi một trận chiến đánh xong cũng thấy qua bóng của .

Mà là, thống soái gương cho binh sỹ, quản sống c.h.ế.t dẫn đầu, chỉ huy quân xung phong chiến đấu.

Lấy chính để khích lệ tinh thần binh sỹ, múa bút tiến công (ý là chỉ huy mặt, điều hành cả trận chiến)

, cách cổ vũ sĩ khí chiến đấu đến cao nhất, nhưng cũng đồng thời dễ khiến suy sụp nếu chỉ huy tử trận nhất.

Từ khi tính bắt vương Hung Nô, Lưu Nguyệt hiểu tương đối rõ ràng, chiến tranh ở thời đại , chỉ cần g.i.ế.c chủ soái, cho dù còn trăm vạn binh mã, cũng chỉ là con ruồi đầu mà thôi.

Lưu Nguyệt căn bản chỉ một chủ soái giấy .

Hàng ngày c.h.ế.t dí trong quân trướng, xung quanh là vòng vây binh lính bảo vệ, một kẻ thù thể đến gần.

Nàng cùng binh mã tham gia chiến trận, dốc hết sức bản .

Bắt giặc bắt vua , sát phạt thiên hạ, tập trung bắt thủ lĩnh của kẻ địch.

Chủ soái bỏ , dù thiên quân vạn mã cũng sẽ lập tức sụp đổ.

, đoạn đường tiến tới diệt Vương thành Tiên Bi, bốn mươi vạn binh mã Bắc Mục dường như gặp khó khăn khi giáp công nào.

Một là, Hung Nô và mười bảy tộc Tiên Bi cũng nghĩ tới lúc Bắc Mục gây khó dễ, cho nên kịp chuẩn .

Hai là Lưu Nguyệt một đường tới, thuận tay vung kiếm, lấy đầu thượng tướng ngay trong thiên quân vạn mã như lấy đồ trong túi.

Cái loại sát khí m.á.u tanh ,khí phách như liều c.h.ế.t , tựa như cây thương, tấn công tới, liền thấy m.á.u ở yết hầu.

Bất kì ai kìm nén hoảng sợ đối phó với chủ soái Bắc Mục, đều Lưu Nguyệt cùng vạn quân chặn giết.

Hung Nô, Tiên Bi mười bảy tộc, binh bại như núi lở.

Chỉ trong bảy ngày, bốn mươi vạn đại quân Bắc Mục, thẳng tiến vương thành mười bảy tộc Tiên Bi như chỗ , đối đầu với lực lượng cuối cùng của Hung Nô và mười bảy tộc Tiên Bi.

Trên bầu trời xanh, mây trắng theo cơn gió nhẹ nhàng,nhanh chóng phiêu bạt tứ xứ.

Biến hoá hình dáng, khiến bầu trời càng thêm đẽ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-365.html.]

Tiếng trống dồn dập, tiếng hô g.i.ế.c rung trời.

Ở đây, phía bầu trời tuyệt , thảo nguyên đang diễn một trận chinh chiến đẫm máu.

Một mặc giáp, Lưu Nguyệt cưỡi tuấn mã, đuổi g.i.ế.c phía , như bay vút , tiến chỗ chủ soái Hung Nô và mười bảy tộc Tiên Bi.

Tiếng gió rít gào, thổi bay mái tóc đen dài của Lưu Nguyệt, khiến nàng càng thêm âm trầm sát khí.

Khoảng cách giữa hai con tuấn mã ngày càng rút ngắn.

Phía chủ soái Hung Nô liều mạng chạy như điên, đỉnh đầu đầy mồ hôi

Hai ngày nay từ đám hậu quân tan tác truyền tới tin tức, chủ soái Bắc Mục – Nhiếp chính vương Gia Luật Lưu Nguyệt là một cao thủ chuyên g.i.ế.c chủ soái địch.

Binh mã ngăn cản chủ soái Bắc Mục một nào từ trong tay nàng thể chạy trốn trở về.

Trước áp lực lớn như lúc chủ soái Hung Nô – chủ soái lớn nhất mười bảy tộc Tiên Bi cũng bắt đầu run rẩy

Sát khí lạnh lẽo phía b.ắ.n tới, cho dù trời nóng như thiêu đốt cũng che ngăn nổi.

“Chủ soái, mau…”

Binh mã tiếp ứng Hung Nô mắt thấy như thế, vội vàng theo hướng đó mà tới, tiếng thét điên cuồng vang vọng phía chân trời.

Hai quân đang đối đầu nảy lửa cũng nhịn khẽ ngừng tay.

Ánh mắt của cùng tập trung hai ảnh một chạy, một đuổi theo sát nút.

Chủ soái rượt chạy tan tác, kết quả điều sẽ là bước ngoặc trực tiếp ảnh hưởng đến cục.

Cho nên, chiến trường, ánh mắt của ít binh sĩ hấp dẫn.

Mắt lạnh như băng, chăm chú trận doanh của Hung Nô phía , đuổi theo chủ soái Hung Nô, mặt Lưu Nguyệt toả một loại cảm giác, khó diễn tả, nhưng khiến rùng .

Nắm chặt chuỷ thủ trong tay, tốc độ của ngựa càng lúc càng nhanh.

Mười trượng, chín trượng, tám trượng, bảy trượng…

Khoảng cách hai càng ngày càng gần.

Khoảng cách ngày càng nhanh chóng thu hẹp.

“Sưu…” tiếng xé gió chói tai liên tiếp truyền đến, b.ắ.n đến hướng Lưu Nguyệt.

Đó là binh mã Hung Nô chung quanh, mắt thấy Lưu Nguyệt gần đuổi kịp chủ soái bọn họ, nén hoảng sợ xuống, hướng Lưu Nguyệt b.ắ.n tên.

Đầu tên nhọn phá , bộ hướng Lưu Nguyệt mà bắn.

Lưu Nguyệt thấy đuổi tới bên trong trận doanh của binh mã Hung Nô.

Lập tức thẳng, Lưu Nguyệt khống chế hình, khoé mắt quét thấy tên nhọn khắp nơi bay tới, lấy biên độ nhỏ nhất tránh tên.

Bá, một mũi tên nhọn b.ắ.n qua một bên gương mặt Lưu Nguyệt.

Thân thể ở ngựa đột nhiên cuốn một cái ngửa , hai mũi tên nhọn bay qua đầu.

Những chung quanh dường như chẳng tồn tại trong mắt nàng.

Điên cuồng đuổi theo, cách hai phe càng ngày càng gần.

Chết tiệt, mà đang lúc Lưu Nguyệt điên cuồng đuổi theo chủ soái địch, Âu Dương Vu Phi từ một hướng khác, cưỡi ngựa, bay vút đến hướng .

Trong tay nắm hai tảng đá.

Sắc mặt là khó coi, mắt thấy Lưu Nguyệt sắp tiến trận doanh của Hung Nô , sắc mặt Âu Dương Vu Phi càng thêm khó coi.

Cơ hội, ánh mắt thoáng qua, Lưu Nguyệt đột nhiên thấy cơ hội xuất thủ.

Lập tức cũng quản tên nhọn từ lưng b.ắ.n tới, tay hung hăng chuyển, chuỷ thủ hướng chủ soái Hung Nô phía ném mạnh tới.

Cùng lúc , Âu Dương Vu Phi hướng chân ngựa chủ soái Hung Nô b.ắ.n tới một tảng đá.

“Ô..” một tiếng ngựa hí, tuấn mã đang phi nhanh mất đà, cuồng phía đập xuống mặt đất.

lưng ngựa chủ soái Hung Nô cả kinh, kịp phản xạ.

Ở phía chuỷ thủ lạnh lẽo đ.â.m đến, kịp né tránh, đ.â.m ngay tim từ phía .

Hung Nô chủ soái, té ngựa.

“Ầm.” Trong nháy mắt, chủ soái Hung Nô rơi khỏi ngựa.

Âu Dương Vu Phi vội bổ nhào tới phía Lưu Nguyệt, một phát bắt một mũi tên đang hướng Lưu Nguyệt vọt tới, rõ ràng Lưu Nguyệt vì bỏ lỡ khoảnh khắc g.i.ế.c chủ soái địch, căn bản ý định tránh né mũi tên nhọn.

Lạnh lùng đầu , liếc Âu Dương Vu Phi sắc mặt khó coi một cái.

Lưu Nguyệt kéo cương ngựa, xoay hướng về phía trận doanh của chạy .

Thấy Âu Dương Vu Phi nắm chặt năm ngón tay, mũi tên nhọn trong tay trực tiếp bẻ gãy, một cơn tức giận dường như gào thét trào .

Lại là cái dạng , là cái dạng .

Vì g.i.ế.c chủ soái của địch, vì đẩy nhanh tiến trình.

Chọn con đường liều mạng.

Đây quả thực khiến cho , quả thực khiến cho

Sắc mặt đen xì, Âu Dương Vu Phi một chặn cái giận ở cổ họng a.

Mà ngay khi đang tức giận bộc phát, quân lính hai phe lúc mới kịp phản ứng, lập tức hàng ngàn tiếng hô khổng lổ vang lên.

Binh mã Bắc Mục là cuồng hô.

Mà Hung Nô là đại loạn.

Chủ soái mất, chiến trường thắng bại thế nào xem hiểu ngay .

Trống trận liên hồi, kinh sợ tứ phương.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bảy ngày, chỉ bảy ngày, Lưu Nguyệt chỉ huy bốn mươi vạn đại quân, trực tiếp tiêu diệt mười bảy tộc Tiên Bi và đại quân đang đánh Tiên Bi – Hung Nô.

Chiếm cứ Vương thành mười bảy tộc Tiên Bi.

Khiến thế lực mười bảy tộc Tiên Bi xoá sổ bản đồ, quy nạp bản đồ Bắc Mục.

Cả quan ngoại thảo nguyên bao la là thế, ba phương ba thế lực lớn lúc mất một, chỉ còn Bắc Mục và Hung Nô, nhưng tình huống Hung Nô hao phí vô binh lực và của cải, thật là phúc hưởng, cuối cùng là Bắc Mục ngư ông đắc lợi Tiên Bi.

Hai hùng đối lập, thảo nguyên thực lực tương đương cân bằng Bắc Mục và Hung Nô mấy trăm năm nay đánh vỡ.

Bóng đêm tràn ngập, trời vô ánh lóng lánh.

Loading...