Nghe thấy là bồ câu đưa thư của Đỗ Nhất, đáy mắt Lưu Nguyệt chợt rung động.
Sau đó nhanh khôi phục thành sóng yên biển lặng, lặng lẽ đưa tay , nhận lấy bồ câu đưa thư của Đỗ Nhất từ trong tay Hàn Phi.
Âu Dương Vu Phi đang mặt đất thế khẽ nhíu mày, dậy.
Đỗ Nhất truyền tin, chỉ một nội dung duy nhất, là về Hiên Viên Triệt.
Mở thư .
Nội dung bên trong là điều nàng quan tâm nhất, nhưng cũng là điều nàng dám nghĩ đến nhất.
Chữ đơn giản, ý tứ cũng rõ ràng.
Thái thượng hoàng Thiên Thần đáp ứng yêu cầu của Lưu Nguyệt! Thật rõ ràng, thật trực tiếp, lưu loát gãy gọn, thậm chí một chút chần chừ cũng .
Giống như yêu cầu bình thường đến thể bình thường hơn.
Cứ như đây là trường hợp từng tiền lệ trong lịch sử.
Mi rủ xuống, Lưu Nguyệt thu hồi bồ câu đưa thư Đỗ Nhất gửi đến.
Chuyện , vốn chỉ là chuyện nhỏ.
Xoay , Lưu Nguyệt đến Âu Dương Vu Phi cùng Hàn Phi, bước chân khẽ nhấc, xa dần.
Âu Dương Vu Phi đất, Lưu Nguyệt càng càng xa, còn thể gì, thể gì.
Chỉ thể thở dài.
Ngoài thở dài, vẫn chỉ thở dài.
Hàn Phi bên cạnh thấy , ngây ngốc sờ sờ cái đầu bóng lưỡng của .
Hai ? Gió đêm thổi nhẹ, mang theo chút khí mát lạnh.
Trăng, càng sáng càng tròn.
Bức thư cuối cùng, là Đỗ Nhất xong xuôi việc mới phản hồi.
Về phần Hiên Viên Dịch, khi yêu cầu của Lưu Nguyệt, dứt khoát ban xuống một lời, Đỗ Nhất cho rằng ngoài việc đó còn gì quan trọng nữa nên cũng đề cập đến một điểm .
“Hợp táng? Được, vấn đề gì.
Có điều, Đỗ Nhất, ngươi cũng , lăng tẩm dành cho vương thượng loại mộ táng thông thường, cần lượng lớn thời gian cùng nhân lực mới thể xây dựng xong.
Hiên Viên Triệt mới đăng cơ đến hai năm, lăng tẩm dành cho cũng chỉ mới xây dựng một góc.
Cho nên, cứ từ từ, cứ từ từ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-367.html.]
Sau khi đế vương đăng cơ, lập tức tiến hành thi công lăng mộ.
Bởi vì là lăng mộ của đế vương, cho nên cần tính toán, xây dựng cẩn thận, chậm thì mấy chục năm, nhanh cũng đến mười mấy, hai mươi năm mới thể thành.
Hiên Viên Triệt mới đăng cơ, lăng mộ căn bản là tiến hành xây dựng bao nhiêu.
Về điểm , Đỗ Nhất hiểu .
Cho nên phản đối.
Cho nên cũng hỏi, Hiên Viên Triệt dù cũng chết, đem chôn, đặt xác ở nơi nào? Chẳng lẽ thể cất giữ vài chục năm? Trong lịch sử các đế vương từng qua chuyện chờ lăng mộ của sửa sang cho mới đem chôn, chậm rãi chờ.
Đỗ Nhất hiểu rõ chuyện , cho nên dù cảm thấy gì đó đúng cũng với Lưu Nguyệt.
Đêm, còn dài, dài.
Hơn mười ngày trôi qua, thẳng tiến đến địa bàn của mười bảy tộc Tiên Ti.
Đối với binh mã còn sót của mười bảy tộc Tiên Ti cùng dân tộc Hung Nô, tất cả đều như tằm ăn rỗi, từng bước xâm chiếm.
Mà trong lúc từng bước xâm chiếm , Lưu Nguyệt cũng hề nghỉ ngơi, lập tức điều binh , hướng về nơi đóng đại quân chủ lực của dân tộc Hung Nô mà .
Bốn mươi vạn binh mã, ở mười vạn trấn áp vùng đất đang tranh giành, ba vạn còn trở , tấn công trực diện lãnh thổ Hung Nô.
Cùng thời điểm triệu tập hai mươi vạn binh mã từ kinh đô của Bắc Mục đến.
Hai quân xác nhập tại một chỗ, giao chiến một mất một còn với dân tộc Hung Nô.
Kình phong nổi lên, cờ trướng tung bay.
Trên thảo nguyên đầy cỏ xanh, kình phong thổi đến khiến sóng dậy bốn bề.
Giống như sóng biển, lúc nhẹ nhàng d.a.o động, lúc cuồn cuộn sóng dữ.
Binh khí va chạm hiển hách, chim ưng quần thảo trời cao.
Hai dân tộc lớn nhất thảo nguyên, trời hạ gay gắt, xung đột đối đầu.
Nhiều năm qua, Bắc Mục cùng Hung Nô trải qua trận chiến nào ác liệt như .
Binh mã nhanh nhẹn, ngươi tới .
Tiếng c.h.é.m g.i.ế.c rung trời.
Vân Mộng Hạ Vũ
Huyết sắc nhiễm đỏ cả thảo nguyên xanh mướt, cùng với lửa đỏ hừng hực, khiến chói mắt dám gần.
Công phạt thành trì, sát khí ngập trời.
Tục ngữ sai, lạc đà gầy còn hơn ngựa.