Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 374

Cập nhật lúc: 2024-12-12 22:44:53
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

V ò đầu bứt tai, Thác Bỉ Mộc một tiếng khà khà, Lưu Nguyệt : “Bẩm, Nhiếp Chính Vương, con luôn luôn học hỏi để trưởng thành lên mà.

Người mấy tháng ở Bắc Mục, thần nay học hỏi nhiều, cũng chịu khó tìm hiểu một chút, nên là chút tiến bộ, tại vì Người ở đây , cho nên đó thôi, thần…”

“Ngươi đừng những lời vô nghĩa đó với .” một tiếng quát lạnh, Lưu Nguyệt tiến lên một bước, ánh mắt thật sắc bén trừng lên gần như xuyên thấu tâm can của Thác Bỉ Mộc

Hơi thở , cơ hồ như nuốt chửng .

Thác Bỉ Mộc thấy vội vàng cúi đầu xuống lui về mấy bước

Đã sớm Nhiếp Chính Vương bọn họ lợi hại, đầu nàng thể hiện sát khí ở bữa tiệc đãi khách , .

lúc l ại càng tỏa thật đậm.

Cơ hồ cho mồ hôi lạnh lưng cũng chảy xuống.

Khóe miệng co rúm hai cái, Thác Bỉ Mộc trán bắt đầu đổ mồ hôi.

Những chuyện thì liên quan gì tới chứ.

Hắn chẳng qua là khác ủy thác, bản trung thành, âm thầm bảo vệ Nhiếp Chính Vương mà thôi.

Bức bách như thế, như mới chuyện gì .

Đầu óc hỗn loạn, lúc e rằng chỉ cần dối một câu thôi, Lưu Nguyệt sẽ xông tới xé đôi, Thác Bỉ Mộc trong lòng cảm thấy bứt rứt.

Nói ?

Hai bọn họ cãi , thì tự họ giải quyết .

Mọi thường ‘thanh quan nan đoạn gia vụ sự’ (quan thanh liêm khó lòng dứt việc nhà, ý mấy vướng những chuyện do mềm lòng, đa sự), Thác Bỉ Mộc chút phúc chí tâm linh (đụng chuyện tự nhiên khôn ngoan hơn hẳn), đầu óc trống rỗng chỉ nghĩ tới câu .

Chuyện thì can hệ gì đến ?

Vừa chợt nghĩ tới đó, đột nhiên khóe mắt quét thấy một vạt áo trắng thoáng qua.

Thác Bỉ Mộc vội liếc mắt đến.

Âu Dương Vu Phi.

Nhìn thấy Âu Dương Vu Phi từ từ từ từ tới, ánh mắt sâu đen đang dò xét.

Thác Bỉ Mộc lập tức nghi êm nét mặt, nén hỗn loạn trong lòng.

Mặt đầy nghiêm nghị Lưu Nguyệt : “Quả thật là hề ai mà, Nhiếp Chính Vương lầm , thần chỉ thấy Nhiếp Chính Vương thời gian thần sắc vẻ , cho nên đôi khi thần để ý, chứ hề chuyện gì khác”

Dứt lời, về phía Lưu Nguyệt hành lễ, đó bước .

Lưu Nguyệt thấy nhướng mày, nhưng cũng ép cung tiếp.

Lúc Âu Dương Vu Phi tới, Nàng cũng để ý thấy.

Mặt Thác Bỉ Mộc chút giãn , đột nhiên trở nên nghiêm nghị, tất cả nàng đều quan sát hết.

Phải chăng Thác Bỉ Mộc cho Âu Dương Vu Phi ?

Hay chính là lưng để Âu Dương Vu Phi ?

“Chuyện gì , phá hỏng chuyện ?” bước tới mặt, Âu Dương Vu Phi quơ quơ quạt giấy trong tay, Lưu Nguyệt .

Lưu Nguyệt đầu lướt qua Âu Dương Vu Phi, thoáng đổi sắc mặt, lắc đầu : “Không gì.”, đồng thời xoay bước .

Nhìn bóng dáng Lưu Nguyệt, Âu Dương Vu Phi bỗng nhiên nhấp nháy mi.

Hắn mới tìm hiểu chút thông tin, lúc trở về thấy Lưu Nguyệt đang cảm xúc d.a.o động mãnh liệt, rốt cuộc là chuyện gì.

Thực mới xảy chuyện gì, mà cho Lưu Nguyệt d.a.o động dữ dội đến .

Hơi chau mày, Âu Dương Vu Phi cảm thấy khó hiểu.

Gió đêm thổi lạnh, lướt nhẹ qua.

Ánh trăng khuyết treo lơ lửng bầu trời, tỏa màu ánh sáng bàng bạc, một mảnh m.ô.n.g lung mờ mịt.

Mấy ngày , Lưu Nguyệt đến tìm Thác Bỉ Mộc vài .

Không ngờ rằng như một, bất kể thế nào cũng chịu .

Đến khi nàng uy h.i.ế.p quá, liền ” Quả thực là gì mà, nếu Nhiếp Chính Vương tin, thì hãy xử tử thần .”

Làm cho Lưu Nguyệt nghiến răng trợn mắt.

Nam tử hán Thảo Nguyên trọng chữ tín khinh thường cái chết, cho dù kề d.a.o tận cổ cũng bao giờ khai.

Mặc dù bực bội, nhưng biện pháp nào đối phó với , thể đem xử tử, tuy ruột gan nàng như bốc hỏa, nhưng thể một vị hôn quân bạo chúa.

Nắng ban mai lấp lánh, ánh nắng nhè nhè xuyên qua tầng mây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-374.html.]

Chiếu xuống, ngàn dặm núi sông, tả xiết.

Tại doanh trại tướng quân.

“Nhiếp chính vương, triệu bọn thần đến gấp chuyện gì ?” ngoài doanh trại, Khố Tạp Mộc, Lê Khoát, Hàn Phi, Thác Bỉ Mộc đang bày binh bố trận, bỗng lệnh triệu tập của Lưu Nguyệt nên vội vàng chạy đến.

Hai ngày nay đánh , cũng xuất binh, hà cớ gì triệu bọn họ gấp như .

Chẳng lẽ là dân tộc Hung Nô đánh lén.

Ngồi chiếc ghế cao cao, Lưu Nguyệt nãy giờ mặt vẫn lạnh như băng.

Nhìn chư vị đại tướng đều nhất tề bước , nàng chậm rãi đảo mắt qua mấy , ngón tay chỉ chỉ lên bản đồ để bàn.

Trầm giọng : “Án binh bất động là biện pháp , bổn Vương quyết định, hôm nay tập hợp tất cả năm mươi vạn binh mã, lực tấn công.”

Lời , bọn Khố Tạp Mộc lập tức , trong mắt hiện lên những tia hoảng hốt.

Lưu Nguyệt ý gì?

Đột nhiên đòi tập trung bộ binh mã tấn công, khác gì quyết chiến.

Chuyện , thể đùa .

Âu Dương Vu Phi bên cạnh Lưu Nguyệt, cũng khỏi sửng sốt, sang Lưu Nguyệt, lúc ?

Tự nhiên tấn công.

“Nhiếp chính vương, huy động bộ năm mươi vạn binh mã tấn công, thần e rằng .”

Sau vài phút trầm mặc, Lê Khoát ho khan một tiếng chậm rãi .

, nếu lực tấn công, cần tính toán , lập kế hoạch tác chiến ” Khố Tạp Mộc khóe miệng nhếch, tiếp lời.

Bình thường, Nhiếp chính vương cũng quan tâm đến việc tại tấn công lui binh của bọn họ.

Về phần chiến thuật chiến sự, Lưu Nguyệt thường thường để bọn họ tự bàn bạc.

hôm nay, đột nhiên liều lĩnh như .

“Cái gì mà bàn bạc kỹ hơn, quyết định .” ánh mắt sắc lạnh liếc một cái qua đám phía , Lưu Nguyệt buông lời chắc như đinh đóng cột .

“Các ngươi hãy chuẩn , trời tối là chúng xuất binh, bổn Vương chờ đợi.”

Lời chắc nịch, cho Lê Khoát cũng như Khố Tạp Mộc tất cả đều kinh ngạc.

“Nhiếp chính vương, như thì …”

“Cái gì , nơi là do bổn vương chủ, hôm nay lệnh cho các ngươi lực tấn công, thì các ngươi hãy lực tấn công cho .

Ai dám trái mệnh lệnh của bổn vương, hừ.”

Một tiếng hừ lạnh như băng buông , cùng lúc chiếc bàn mặt Lưu Nguyệt, nàng một đao c.h.é.m nhiều mảnh, văng tung tóe khắp nơi.

Lập tức bầu khí trong doanh trại im lặng đến ngạt thở.

Khố Tạp Mộc, Lê Khoát, bốn mắt .

Khi xuất quân đánh giặc bên ngoài, sợ nhất là đầu hiểu gì về chiến thuật, nhất là chức vị còn cao hơn bọn .

Đối với chỉ tay năm ngón, cái gì cũng cho rằng đúng, hậu quả sẽ thật thảm hại.

Lưu Nguyệt là , nhưng nàng như thế , để bọn họ tự triển khai, tự cho bọn họ quyết định đánh .

hôm nay, rốt cuộc là nàng ?

Như thế nào bảo thủ đến chứ ?

Nếu thật sự xuất bộ năm mươi vạn binh mã, những bọn họ thâu tóm dân tộc Hung Nô, mà thể hôm nay sẽ thất bại thảm hại ở đây.

“Lưu Nguyệt, nếu dốc lực tấn công, năm mươi vạn quân là ít, nghĩ là nên cần chút thời gian, tiên lên kế hoạch .”

Giữa lúc đang im lặng nín thở, Âu Dương Vu Phi ho khan một tiếng, Lưu Nguyệt chậm rãi , thật khéo léo.

Bình thường bao giờ chen chuyện chiến sự.

Tuy về phía Lưu Nguyệt, nhưng cũng nghĩa là bày cho Lưu Nguyệt cách để thống nhất Thảo Nguyên , đó sẽ đem quân tấn công Minh Đảo.

Vân Mộng Hạ Vũ

Về chuyện , thể .

là vì, hôm nay thấy quyết định của Lưu Nguyệt thật kỳ lạ.

Tuy nghĩ là , nhưng cũng bộ năm mươi vạn binh mã liền như phanh thây nơi .

Lời , lập tức bọn Khố Tạp Mộc nhất tề đều gật đầu, đồng thanh hô to, đúng , đúng .

Lưu Nguyệt lạnh lùng quét mắt một cái qua Âu Dương Vu Phi .

Loading...