Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 375

Cập nhật lúc: 2024-12-12 22:44:54
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy đại tướng thấy Lưu Nguyệt hề nể mặt Âu Dương Vu Phi chút nào, nhất thời mặt đều biến sắc, kìm tất cả đều qua Thác Bỉ Mộc.

Cũng vì Thác Bỉ Mộc thời gian nhiều biểu hiện khá .

Cho nên giờ đây đều trông cậy .

Thác Bỉ Mộc cảm thấy tất cả đang đổ dồn ánh mắt , nuốt một ngụm nước miếng, suy nghĩ nửa ngày mới Lưu Nguyệt : “Nhiếp Chính Vương, nếu tấn công, thì chúng thần ý kiến.”

Vừa mới đến đây, lập tức bắt gặp ánh mắt như g.i.ế.c của Khố Tạp Mộc.

Gỉa vờ như thấy, lảng sang chỗ khác, lạnh lùng, lạnh lùng : “Bất quá, Nhiếp Chính Vương, cũng điều động năm mươi vạn binh mã cần cả một quá trình.

Nếu tập hợp trong thời gian ngắn thì l điều thể.

Thần nghĩ, hãy cho chúng thần thời gian một ngày, chúng thần sẽ điều động xong , sẵn sàng tấn công, Người cảm thấy thế nào?”

Thác Bỉ Mộc tạm dừng một chút, để cho Lưu Nguyệt , tiếp: ” Một ngày, chỉ cần thời gian là một ngày.”

“Một ngày?” Lưu Nguyệt Thác Bỉ Mộc hỏi, ánh mắt thật thâm sâu, ai là nhận vẻ sắc bén.

, một ngày, chỉ cần một ngày, Nhiếp Chính Vương hãy đợi một ngày thôi.”

Thác Bỉ Mộc vội vàng khẳng định chắc chắn.

Hoàn hề để ý đến xung quanh, Khố Tạp Mộc, Lê Khoát, Hàn Phi đang đầy phẫn nộ.

Một ngày, cho dù Thác Bỉ Mộc kéo dài thời gian thêm một ngày, để tính toán cách điều động binh mã, thì cũng thể tấn công .

Vậy thì, lúc kéo dài chút thời gian để gì?

Sau một ngày thì nữa ? Không thể tập hợp lực mà tấn công.

Lạnh lùng liếc qua Thác Bỉ Mộc, Lưu Nguyệt chậm rãi :” Bổn vương cũng tình lý, nếu cần thời gian một ngày để điều động đại quân, thì, bổn vương sẽ cho ngươi một ngày.

Mong rằng, một ngày , bổn vương sẽ thất vọng.”

“Đương nhiên, đương nhiên.” Thác Bỉ Mộc thật thà gật gật đầu.

Nhìn Lê Khoát như đem Thác Bỉ Mộc ngoài c.h.é.m cho xong.

Lưu Nguyệt lãnh đạm phất phất tay, cho bọn họ lui xuống.

Chư vị tướng quân lập tức im lặng tuân lệnh.

Chau mày, Âu Dương Vu Phi Lưu Nguyệt : “Lưu Nguyệt, nàng , cho dù là nàng hiểu chuyện đánh giặc, nhưng cứ như mà tấn công, thì là sai lầm, điều là nàng hiểu.”

Lời đầy chất vấn, tranh cãi mặt bọn Khố Tạp Mộc, giờ hỏi thẳng Lưu Nguyệt.

“Ta điều .” lên, Lưu Nguyệt thoáng qua Âu Dương Vu Phi, trả lời nhưng cũng cho hiểu rằng ngươi hiểu thì tùy.

Sau đó, xoay như bay ngoài doanh trại .

Âu Dương Vu Phi thấy mặt mày càng nhíu nhíu .

Hôm nay quả thực Lưu Nguyệt quái lạ, thật xảy chuyện gì?

Nghĩ lập tức cũng lên, chạy theo Lưu Nguyệt cửa doanh trại.

Khi chạy ngoài cửa, Âu Dương Vu Phi đảo mắt khắp nơi , cư nhiên hề thấy bóng dáng Lưu Nguyệt nữa.

Người gì, mà tốc độ nhanh như , mới đó chạy mất tiêu .

Âu Dương Vu Phi quơ quơ quạt giấy trong tay, lông mày nhíu .

Phán đoán hướng một chút, đang chuẩn nhấc chân lên thì.

“Quân sư, quân sư” ngay bên cạnh chỗ lều trại, Hàn Phi thò đầu , kêu to.

Không danh phận, thì lắm ở quân đội, nên Lưu Nguyệt ban cho danh hiệu đó, cho dù giờ cũng cảm thấy thật xứng đáng với cái danh hiệu đó cho lắm.

“Chuyện gì?” để chân chỗ cũ, Âu Dương Vu Phi Hàn Phi hỏi.

Hàn Phi bước , dừng chỗ Âu Dương Vu Phi :”Quân sư, thật sự cần nhờ quân sư giúp đỡ , đây, đây, đang chờ .”

Vừa , cầm lấy tay Âu Dương Vu Phi kéo trong một lều trại.

Âu Dương Vu Phi quan sát thấy, chính là lều trại của Khố Tạp Mộc.

Chắc là bọn họ đang tìm để bàn kế sách.

Hắn khỏi nhướng mi ngạc nhiên, nhưng cũng phản đối mà tùy ý để Hàn Phi kéo .

Lời Lưu Nguyệt quyết, cho dù bất kể thế nào cũng đánh.

bọn họ chỉ đến, để bàn bạc xem lực tấn công bằng cách nào, để thua quá thảm hại mà thôi.

Lưu Nguyệt , thật là, còn để giải quyết cục diện rối rắm do nàng gây .

Ánh sáng chói mắt, trời mây trắng trôi bồng bềnh theo ngàn dặm Thảo Nguyên, uốn lượn, như điểm cuối, mênh m.ô.n.g khôn cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-375.html.]

Ngay tại một góc trời Thảo Nguyên, Thác Bỉ Mộc gấp gáp đến, mặt che dấu nổi sự lo lắng, vội vàng khẩn trương, chỉ thấy một con chim ưng đậu cánh tay , đó rít lên một tiếng, giương cánh mà bay lên, bay nhanh tới phía chân trời Thảo Nguyên mờ mịt.

Nháy mắt thấy bóng dáng .

Vừa thả cho chim ưng bay lên, Thác Bỉ Mộc cũng lập tức chạy về .

Giống như là chạy để dấu vết.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chim ưng tung cánh, Thảo nguyên một mãnh xanh biếc, mênh m.ô.n.g bát ngát.

Lát ngay tại chỗ Thác Bỉ Mộc biến mất, một ảnh nhàn nhạt nhanh bước , lúc ẩn núp trong bụi cỏ hiển nhiên thấy rõ ràng việc.

Ánh mắt lạnh lùng chim ưng bay nhanh, Lưu Nguyệt xoay một cái phi lên lưng ngựa.

“Ya” tiếng quát trong trẻo nhưng sắc lạnh vang vọng cả đất trời Thảo Nguyên, Lưu Nguyệt một phi ngựa, đuổi theo hướng chim ưng đang bay.

Thác Bỉ Mộc là một chính trực, như bao hảo hán Thảo nguyên, đều dũng cảm, tình nghĩa và trọng chữ tín.

Đáng tiếc, học sự giảo hoạt cùng cẩn thận của Trung nguyên.

Một khi Thác Bỉ Mộc chịu , nàng tự nhiên sẽ biện pháp khiến bại lộ.

Hôm nay, một mệnh lệnh lực tấn công, cho Thác Bỉ Mộc bối rối, ắt sẽ thỉnh giáo lưng .

Chỉ cần thời gian một ngày, tự kéo dài thời gian một ngày.

Như rõ ràng chứng minh rằng, nếu tin tức thể truyền qua chỉ trong thời gian đó, thì lưng chắc chắn cũng ở nơi nào xa lắm.

Thảo nguyên mờ mịt, ở đây nơi nào, thể truyền tin tức qua trong một ngày thì tuyệt đối chỉ là ở cùng một vùng Thảo nguyên thôi.

Cứ theo hướng đưa tin, thì chắc chắn thể tìm .

Ngựa phi nhanh như bay, Lưu Nguyệt ngẩng đầu con chim ưng đang bay bầu trời.

Xa xa ngàn dặm, vỗ cánh chao lượn.

Trời cao xanh thẳm, vì chỉ thấy nó như một chiếc bóng đen bằng ngón tay.

, đối với nàng mà , chỉ cần như là đủ, để chạy theo.

Tốt lắm, Thảo nguyên đều thích chim ưng, mà là chim bồ câu đưa tin.

Tay gắt gao nắm cương ngựa thật chặt, Lưu Nguyệt vẻ mặt lạnh như băng, thật quyết liệt.

Thác Bỉ Mộc sợ Âu Dương Vu Phi phát hiện, hoặc là Âu Dương Vu Phi lưng .

Nên hôm nay Nàng cho Hàn Phi tách khỏi nàng, cho theo.

Chỉ một nàng, nàng nhất định rốt cuộc đó là ai.

Nếu , nàng cam tâm.

Phi nhanh như tên bắn, thoát ẩn thoát hiện .

Chỉ thấy ngàn dặm Thảo nguyên, như thường ngày gió nhè nhẹ thổi đám cây cỏ bay phấp phới.

Một ảnh tuyệt , nhanh như bay, tưởng tượng như băng vút qua .

Trời thảo nguyên mênh mông, ngàn dặm xanh biếc dập dờn bồng bềnh.

Bầu trời trong xanh thật tuyệt như biển sâu sóng sánh.

Chân trời mây trắng nhè nhẹ trôi, phiêu du.

Vẽ một hình ảnh mênh mông, mà ở đó muôn vàn hình thù đẽ.

Vó ngựa phi nhanh, chim ưng chao liệng.

Bắt đầu hành trình từ phía đông, đến nửa ngày thì tới phía tây, vẫn chỉ một ảnh khoác áo bào màu đỏ tới mức diễm lệ.

Như là ánh sáng của chổi vút qua ngàn dặm thảo nguyên xanh biếc.

Cảnh sắc thật như mơ.

Chỗ thì đỏ, chỗ thì vàng, chỗ thì tím, chỗ xanh lam, chỗ xanh lục…….

Như là đủ loại màu sắc lượt đổi ở cùng một chỗ , cho lóa hết cả mắt.

Một tiếng thét lớn bầu trời mênh mông, đang bay cao ngàn dặm bỗng nhiên chim ưng lao nhanh xuống, hạ cánh nhằm hướng thảo nguyên phía .

Tới , tới .

Lưu Nguyệt đang điên cuồng đuổi phía thấy , vội thẳng lên nghĩ thầm.

Nháy mắt lòng bàn tay đổ mồ hôi ướt nhẹp, là khẩn trương, là hưng phấn, là hoảng sợ, tất cả đều thể diễn tả .

Phóng mắt qua, phía một mảnh cây cỏ cao cao, như ẩn nấp che giấu tất cả, cũng như chào mời phơi bày tất cả.

Người , nàng nhanh chóng gặp để .

Liệu Hiên Viên Triệt nào khác?

Loading...