Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 419
Cập nhật lúc: 2024-12-14 08:09:59
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiến Trung Nguyên, quét sạch hết thảy, ai địch nổi.
Không ai ngờ , bọn họ ngày rơi tình cảnh thê thảm như hiện tại.
Hai mười vạn hùng binh của bọn họ………….
Vân Mộng Hạ Vũ
Bọn họ vốn định g.i.ế.c gà dọa khỉ, uy h.i.ế.p Trung Nguyên.
cuối cùng, Thiên Thần cùng Bắc Mục liên thủ công kích, kế hoạch đều trở thành nước chảy băng tan.
Mọi hướng tấn công của họ đều chặn, kế hoạch đều phá vỡ, Cửu thánh tôn quý của Minh Đảo giờ c.h.ế.t ba.
Bàn tay nắm chặt kêu lên răng rắc, sắc mặt của sáu thánh Minh Đảo lúc khó coi đến còn từ gì thể diễn tả.
Tất cả chuyện đều do Hiên Viên Triệt. Tất cả đều tại Hiên Viên Triệt.
“Hiên Viên Triệt, món nợ nhất định chúng sẽ đòi . Nhất định sẽ bắt ngươi trả tất cả!”
Ngửa đầu rống to một tiếng, thanh âm rung động cả sơn cốc, tiếng vang liên tiếp vọng .
Dưới trời xanh mênh mông, thể trong đó bao nhiêu phẫn hận.
“Ngươi cho rằng các ngươi còn cơ hội đó ?”
Trong tiếng rống phẫn hận, một thanh âm lạnh như băng đột nhiên vang lên, vang vọng phía chân trời, phảng phất như vọng từ trời xuống.
Giống như một mũi tên sắc bén b.ắ.n thẳng tim đám phía .
Sáu thánh Minh Đảo nhất thời kinh hãi, đồng loạt ngẩng phắt đầu lên.
Phía , đám tàn binh đang ngã mặt đất cũng cuống quýt lảo đảo lên, về hướng phát âm thanh.
Dãy núi cao lớn bao quanh bốn bề.
Một ảnh vàng nhạt đang đỉnh núi đối diện với bọn họ.
Áo giáp ánh vàng, tao nhã vô cùng, lạnh lùng vô cùng.
Phong thái ung dung, gương mặt tuyệt mỹ, thở lãnh khốc.
Người Lưu Nguyệt thì là ai.
Mà bên cạnh nàng, Âu Dương Vu Phi một bạch y, đón gió mà , xuống sáu thánh cùng tàn binh Minh Đảo phía , trong mắt hiện lên chút thương tiếc cùng nỡ.
Phía bọn họ, tinh kì phấp phới, đó chính là vương kì Bắc Mục.
Cạm bẫy, cạm bẫy. Nơi hóa là một cái bẫy.
Sắc mặt sáu thánh Minh Đảo đại biến, tâm trở nên căng thẳng.
Bọn họ hiểu rõ thủ đoạn của vị tiểu chủ nhân , cũng càng hiểu thủ đoạn của Âu Dương Vu Phi.
Hiện tại, bọn họ ở nơi , rơi trong vòng vây của hai , thì đường lui của bọn họ, đường lui của họ………….
“Ta chờ các ngươi lâu!”
Lưu Nguyệt đỉnh núi, hai tay chắp lưng, quét mắt xuống sáu thánh Minh Đảo bên , vẻ mặt lạnh như băng.
Gió núi phất qua góc áo của nàng, phiêu dật như tiên, đồng thời khiến nàng càng thêm lãnh nhược băng sương.
Mấy chữ rơi xuống, lạnh như băng.
Ngay cả binh mã Minh Đảo sớm sợ hãi vô cùng cũng những lời cảu Lưu Nguyệt dọa đến mặt cắt còn giọt máu.
Chờ bọn họ lâu?
Như nghĩa là, bọn họ liều mạng chống cự, liều mạng chạy thoát, ngại hi sinh mở đường m.á.u tới nơi , tất cả đều trong kế hoạch của bọn họ, tất cả đều là con đường bọn họ vạch sẵn, chờ bọn họ cam tâm tình nguyện bước .
Tất cả việc bọn họ đều trở thành uổng công vô ích. Bọn họ liều mạng, bọn họ hi sinh, hóa tất cả đều là thực hiện kế hoạch của kẻ khác.
Trốn , chạy thoát.
Tấ cả, tất cả, bọn họ cứ nghĩ cuối cùng cũng thể chạy thoát, nhưng hóa , chỉ là bước chân cạm bẫy mà thôi.
Sĩ khí! Cái gì là sĩ khí? Đến bây giờ, bọn họ cái gì cũng còn.
Cái gì là g.i.ế.c một thêm một , cái gì dù c.h.ế.t cũng kéo khác c.h.ế.t cùng, tất cả, trong một câu bâng quơ của Lưu Nguyệt, đều tan thành mây khói.
Dù chạy cũng thoát, thế thì bọn họ hà cớ gì liều mạng, hà cớ gì cố sức chạy trốn.
Cam chịu, loại cảm xúc cam chịu bắt đầu lan tràn trong đám tàn binh Minh Đảo.
Sáu thánh Minh Đảo phía , dường như để ý đến lời Lưu Nguyệt, đồng loạt xoay hét lớn: “Mau xốc tinh thần cho . Chúng thua, chúng nhất định thể xông ………”
“Thật ?” Trong tiếng rống điên cuồng của sáu thánh Minh Đảo, đột nhiên một thanh âm lãnh khốc vang lên.
Trên dãy núi phía binh mã Minh Đảo, Độc Cô Dạ một áo giáp bạc xuất hiện đỉnh núi cao, vẻ mặt lãnh khốc, xơ xác tiêu điều.
Ánh mắt trời chiếu lên , tỏa hào quang lấp lánh, nhưng mang theo sự lạnh băng cùng lạnh khốc.
Tinh kỳ phấp phới, quốc kỳ Ngạo Vân tung bay trong gió thu, nháy mắt phủ kín một phương.
Mà trong tinh kỳ bay múa, đường lui của binh mã Minh Đảo phía chặt đứt.
Vô binh sĩ Ngạo Vân từ các dãy núi xông .
Vung đao, giương cung, đầu mũi tên đồng loạt chĩa xuống đường lui của binh mã Minh Đảo.
Không một tiếng động, cần một tiếng trống trận.
, tràn đầy sự hiển hách, xơ xác tiêu điều. Đây là một loại uy h.i.ế.p tuyệt đối.
Không cần nổi lên hàng nghìn hàng vạn tiếng trống trận, nhưng hiệu quả chỉ hơn kém.
Hai mặt vây kín, Lưu Nguyệt, Độc Cô Dạ.
Sáu thánh Minh Đảo thấy cục diện mắt, bất động tại chỗ nhúc nhích, cũng mở miệng một lời nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-419.html.]
Lông mày khẽ động, Mộc thánh chậm rãi ngẩng đầu, về phía đỉnh núi phía tây.
Nơi đó, lẽ là nơi hai thánh Thương, Vũ mang binh mã tiến nơi .
Hai đường chặn , nơi lẽ cũng vây kín .
Trong ánh mắt chuyên chú của Mộc thánh, sườn núi phía tây, Vân Triệu một áo giáp đỏ đen chậm rãi bước .
Một uy phong lẫm liệt, một sát khí hiển hách.
Phía , tinh kỳ Tuyết Thánh tung bay phấp phới.
Như thể cây cỏ mưa, binh lính từ khắp nơi xông , bao vây kín cả một vùng.
Binh lính dàn trận, trường thương chĩa thẳng.
Nhắm ngay đường lui của binh mã hai thánh Thương, Vũ.
Giống như , phát một tiếng động, giống như , sát khí tràn ngập cả một phương trời.
Trong mắt binh mã Tuyết Thánh quốc đỏ vằn tia máu, tràn đầy thù hận.
Đó là một loại tiếng động khiến run sợ, một loại tiếng động đến quyết tuyệt.
Yên tĩnh tiếng động, chân chính là yên tĩnh tiếng động.
Trong lúc nhất thời, chỉ thấy tiếng gió núi vù vù thổi qua, ngoài , thanh âm gì cũng .
Ba phương vây kín, giống như cá trong chậu.
Chủ soái ba phe đều xuất hiện, hôm nay, tại nơi , chính là trận đánh cuối cùng.
Sáu thánh Minh Đảo liếc mắt một cái, từ trong mắt đối phương đều sự tuyệt vọng.
“Còn điều gì?” Mắt xuống sáu thánh Minh Đảo phía chút đổi sắc mặt, Lưu Nguyệt chậm rãi mở miệng hỏi.
Thanh âm lạnh như băng phá vỡ sự tĩnh lặng nơi núi rừng, kéo theo từng đợt hồi âm. (tiếng vọng)
Sáu thánh Minh Đảo , đồng loạt ngẩng đầu, đối chọi với ánh mắt của Lưu Nguyệt.
Ánh mắt lạnh như băng, nhận cảm xúc bên trong.
Đột nhiên trong lòng sáu thánh Minh Đảo hiên đủ loại cảm xúc.
Đây là Minh Đảo, đây chính là chủ nhân tương lai của bọn họ.
Vậy mà bây giờ, nàng trở thành kẻ thù của bọn họ.
Lần , nếu nàng tay, bọn họ nhất định sẽ luân lạc tới như , bọn họ tuyệt đối sẽ nhận kết cục bi thảm như hiện tại.
Tất cả đều là vì nàng xuất thủ.
Ngẩng đầu né tránh giao ánh mắt với Lưu Nguyệt, Mộc thánh châm rãi lên tiếng, thanh âm cực trầm cực lạnh, từng chữ từng chữ thốt : “Ta , Người vốn là nữ vương tương lai của Minh Đảo, là thống soái tương lai của bọn , nhưng tại Người thể tay tiêu diệt tộc nhân của ? Tại nhất định đối đầu với nhà của ? Tại cần phận cao quý của ? Tại ????
Mời trả lời, nữ vương tương lai Minh Đảo , Nạp Lan Lưu Nguyệt.”
Một lời vang lên hù dọa chim chóc bay tán loạn.
Binh mã Ngạo Vân quốc, Tuyết Thánh quốc, thậm chí cả binh mã Bắc Mục cũng một lời chất vấn của Mộc thánh cho thất kinh.
Người tới cứu giúp bọn họ là nữ vương tương lai của Minh Đảo, kẻ thù đang đối đầu với bọn họ như nước với lửa?
Đây là chuyện gì? Sao thể như ?
Cùng lúc đó. Độc Cô Dạ cùng Vân Triệu cũng kinh ngạc về phía Lưu Nguyệt.
Bọn họ cũng Lưu Nguyệt là Minh Đảo.
bọn họ thực sự ngờ tới , Lưu Nguyệt là nữ vương tương lai, là nữ chủ nhân tương lai của Minh Đảo.
Chuyện …………..
Binh mã Minh Đảo đang lâm tuyệt vọng, thấy những lời thì ngây .
Người là nữ chủ nhân tương lai của bọn họ ?
Sao thể như ?
Nếu nàng đúng là nữ chủ nhân tương lai của bọn họ, là Minh Đảo như họ, thể đánh đuổi bọn họ, tấn công bọn họ, dồn bọn họ đến chỗ c.h.ế.t ?
Tàn binh Minh Đảo bên chút rối loạn.
Hai tay ôm ngực, ngay cả khóe mắt Lưu Nguyệt cũng động nửa phân, ánh mắt chậm rãi quét qua sáu thánh Minh Đảo, lạnh lùng mở miệng: “Được, các ngươi , sẽ cho các ngươi .
Tại thời điểm Minh Đảo các ngươi tay g.i.ế.c hại Hiên Viên Triệt, các ngươi vĩnh viễn trở thành kẻ thù của Lưu Nguyệt . Vĩnh viễn là kẻ thù!”
Lời lạnh thấu xương, xen lận sự tức giận cùng thống hận tuyệt đối.
Minh Đảo, nhà, tộc nhân, ……..
Thật bực ! Gia đình của nàng chỉ Hiên Viên Triệt, của nàng cũng chỉ một Hiên Viên Triệt, nhà nàng chính là nhà của Hiên Viên Triệt.
Vĩnh viễn là như thế! Đời kiếp chỉ như thế!
Tộc nhân? Cái gì mà tộc nhân của nàng?
Vì nơi mà từng một qua, cũng từng gặp qua một mà bắt nàng trở thành kẻ thù với nàng yêu, nhận tỷ thuộc hạ bằng hữu thiết với nàng là địch ?
Đây quả là chuyện tức , là trò cho cả thiên hạ.
“Người……….”
Nghe Lưu Nguyệt những lời đại nghịch bất đạo như thế, sáu thánh Minh Đảo khỏi tức khí trong ngực, sắc mặt đỏ bừng.
“Nữ vương Minh Đảo, lạ gì. Thiên hạ , chỉ cần Mộ Dung Lưu Nguyệt nguyện ý, ngôi vị nữ vương, đạt dễ như trở bàn tay.”
Cuồng ngạo, vô cùng cuồng ngạo.