Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 423
Cập nhật lúc: 2024-12-14 08:24:17
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cho nên, dù do dự, nhưng vẫn hạ lệnh tấn công.
Không chủ nghĩa hùng nào thể quan trọng hơn tâm nguyện thống nhất Trung Nguyên, bá chủ thiên hạ .
, bây giờ giữa bọn Lưu Nguyệt.
Không Lưu Nguyệt tham gia trận chiến tranh thì thể coi nàng tồn tại, thể xem nhẹ nàng.
Tuyết Thánh quốc và Ngạo Vân quốc đều quan hệ thiết với Lưu Nguyệt.
Tuyết Thánh quốc Vân Triệu là thiết với nàng.
Còn Ngạo Vân quốc thì Độc Cô Dạ.
Tuy Lưu Nguyệt hề gì, thậm chí cũng đổi sắc mặt hỏi suy nghĩ thế nào.
, thể để ý đến cảm nhận của nàng .
Nàng vốn là lãnh khốc vô tình, bằng hữu cũng nhiều.
Vân Triệu, Độc Cô Dạ, thậm chí cả Âu Dương Vu Phi đều trong ít bằng hữu mà nàng kết giao.
Mà , chính là nàng yêu, là chồng nàng, là thiết nhất với nàng.
Mất nào, diệt nào.
Chỉ sợ…chỉ sợ cảm giác áy náy, buồn phiền nàng chịu chỉ hết khi chiến tranh kết thúc, mà nó còn trở thành nỗi ám ảnh Lưu Nguyệt cả đời.
Vì thế nên mới chần chừ, mới do dự.
Tất cả đều chuẩn sẵn sàng, nhưng hề động thủ.
Đều vì, nàng vui.
Đều vì, cho nàng nhớ tới khác cả đời.
Bởi , hề hạ lệnh chặn đường Vân Triệu, cũng do dự hạ lệnh tấn công thủ đô Tuyết Thánh quốc.
Mà bộ binh tướng Thiên Thần từ xuống đều đang dốc hết sức, tấn công thâu tóm Tuyết Thánh quốc.
Bởi vì, đây thật sự là một cơ hội , một cơ hội đến thể hơn.
Trong lúc , quyết định tấn công quả thật vẫn luôn khiến do dự thể quyết định .
Bởi , đám Mộ Dung Vô Địch và Thu Ngân mới theo đến hoàng cung Tuyết Thánh quốc.
Không vì nguyên nhân gì khác, mà chính là để xem cuối cùng quyết định tấn công là thả cho bọn họ một con ngựa.
Bên ngoài, bóng đêm thật đen, bóng cây theo gió nhẹ nhàng lay động.
Giống như yêu quái quỷ quái đang tung hoành ngoài đó .
Ánh mắt Hiên Viên Triệt dần trở nên sắc bén.
Ngay tại lúc, dân chúng Tuyết Thánh quốc hoan hô , cảm tạ , dập đầu , ngay tại lúc văn võ bá quan Tuyết Thánh quốc chào đón , ngay tại lúc Quốc chủ Tuyết Thánh quốc vui vẻ niềm nở đón tiếp , ôm chầm lấy lời cảm tạ, đưa quyết định.
Tuyết Thánh quốc chỉ còn một nửa thiên hạ.
Bảy phần mười Trung Nguyên rơi tay , cục diện thiên hạ định, thể thả cho bọn họ một con ngựa, thể bỏ qua cho bọn họ để cho bọn họ nghỉ ngơi dưỡng sức.
Phải, quyết định cho bọn họ cơ hội .
Sau đó, mới dùng biện pháp quyết liệt tấn công thâu tóm.
Có điều, dường như đây chính là thời điểm để sư tử thị uy.
Nếu , chắc chắn sói sẽ leo lên đầu nó.
Hắn quên mất rằng, Thiên Thần cùng Tuyết Thánh, từ tới nay từng là bằng hữu, tới ngày hôm nay cũng vẫn .
Con ngươi đỏ sậm hiện lên tia rét lạnh.
Hiên Viên Triệt chậm rãi vươn tay, cầm xích sắt đen đeo cổ tay lên.
Mấy tiếng động sàn sạt vang lên, lúc năm ngón tay Hiên Viên Triệt buông , xích sắt đen liền vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, rơi từ cổ tay xuống.
Hắn cho Tuyết Thánh cơ hội, nhưng thật đáng tiếc, bọn quý trọng.
Nhìn xích sắt cổ tay Hiên Viên Triệt vỡ vụn rơi xuống đất.
Ánh mắt lãnh khốc kiên định thế cho ánh mắt do dự đó, ba Mộ Dung Vô Địch, Ngạn Hổ, Thu Ngân liếc mắt một cái, cùng nở nụ .
Quốc chủ Tuyết Thánh quốc giúp vương thượng của bọn hạ quyết tâm.
“Truyền lệnh đến Lưu Xuyên, Mộ Dung Nghị, ba ngày , quả nhân thấy thiên hạ còn Tuyết Thánh……”
“Tuân lệnh!”
Thanh âm lạnh như băng vang lên, mang theo sự lãnh khốc thấu xương.
Ngoài cửa sổ, gió đêm mát rượi thổi qua.
Phía xa, chính điện hoàng cung Tuyết Thánh quốc vẫn đang ca múa tưng bừng, mừng cảnh thái bình, vô cùng huyên náo.
Đêm đó khắp nơi đều đèn đuốc sáng trưng, nhưng ánh sáng đó thể chiếu rọi bóng đêm đang sắp bao trùm xuống Tuyết Thánh.
Kế hoạch tính toán tường tận chi ly, nhưng quên tính đến yếu tố lòng dân.
Trời xanh như ngọc, một gợn mây.
Thế gian tường nào gió lùa qua .
Tin tức Quốc chủ Tuyết Thánh quốc giam lỏng Thiên Thần vương cận vệ theo tháp tùng Hiên Viên Triệt ngày đó truyền ngoài.
Ngay lập tức tin tức loan truyền khắp bộ Đô thành Tuyết Thánh quốc.
Đám dân chúng Tuyết Thánh quốc mới hoan nghênh Hiên Viên Triệt một ngày khỏi ngạc nhiên.
Thiên Thần vương là cứu tinh, là ân nhân của Tuyết Thánh quốc bọn mà, thể giam lỏng như ?
Sao thể giam lỏng ân nhân của như thế?
Làm là ý gì?
Quốc chủ của bọn họ đang gì?
Làm quả thực là đạo nghĩa, đạo nghĩa.
Người đến thăm hỏi bọn họ, dùng phận vua một nước đến thăm hỏi bọn họ.
Quốc chủ của bọn họ đem nhốt .
Chuyện quả thực là nực , quả thực nực .
Trong thời gian ngắn, bộ dân chúng ở Đô thành Tuyết Thánh quốc đều vô cùng bất mãn.
Đủ loại tin đồn bắt đầu lưu truyền khắp các đầu đường cuối ngõ.
Có tin, là do quốc chủ của bọn ham tài nênhại .
Thấy hiện tại Thiên Thần trở nên hùng mạnh, liền bắt lấy Thiên Tử buộc chư hầu.
Còn tin rằng, là do quốc chủ của bọn sợ hãi Thiên Thần.
Bởi vì sợ hãi Thiên Thần quá lớn mạnh, cho nên mới tiên hạ thủ vi cường ( tay để giành lợi thế), lệnh giam lỏng Thiên Thần vương, vốn là ân nhân của .
Còn tin, Quốc chủ Tuyết Thánh quốc yêu thíchngười con gái của Thiên Thần vương, mà Thiên Thần vương chịu ban tặng, cho nên quốc chủ bọn họ thẹn quá hóa giận, bắt giam .
Còn tin……
Còn tin……
Đủ loại tin đồn kì quặc lan truyền trong dân chúng. Các tin đồn càng ngày càng thêm kỳ quái, càng ngày càng thêm hoang đường vô lý.
mà, tin tức quốc chủ bọn họ giam giữ Thiên Thần vương là sự thật.
Trên cơ sở sự thật , tất cả các tin đồn đều nghiêng về một phía.
Dân chúng vốn luôn là thật thà chất phác nhất.
Người nào mang đến cho họ cuộc sống , bọn họ đều ghi tạc trong lòng.
Người nào giúp đỡ bọn họ, bọn họ cũng đều ghi tạc trong lòng.
Còn nào hãm hại bọn họ, bọn họ càng ghi nhớ sâu sắc trong lòng.
Trong lòng bọn họ hề ý nghĩ ngươi lừa gạt, hề ý nghĩ tiên hạ thủ vi cường.
Trong lòng bọn họ chỉ nghĩ ân nhân chính là ân nhân, giam giữ ân nhân chính là việc trái với đạo nghĩa.
Bởi , dân chúng ở Đô thành Tuyết Thánh quốc, khi trải qua trận chiến tranh ác liệt, bắt đầu cảm thấy bất mãn với Hoàng thất Tuyết Thánh quốc.
Mà, trong lúc tin đồn đang lan , đại tướng quân Thiên Thần là Lưu Xuyên và Mộ Dung Nghị cũng đang thống lĩnh mấy chục vạn đại quân, bao vây quanh thành.
Ánh mặt trời vàng xuyên qua khí chiếu xuống mặt đất.
Tiết trời cuối thu vốn mát mẻ, đột nhiên trở nên nắng gay gắt.
Không khí nóng nực, bắt đầu lan từ Đô thành Tuyết Thánh quốc.
Đại tướng quân Thiên Thần vây thành đòi .
Mà ở một hướng khác, Vân Triệu đang ngày đêm thần tốc chạy về Đô thành Tuyết Thánh quốc.
Biên giới cách đô thành xa nhưng cũng gần, để trở về cũng mất mấy ngày.
Toàn bộ đại đội binh mã cấp tốc trở về, binh uy hiển hách.
Suốt dọc đường, hề gặp binh mã phục kích của Hiên Viên Triệt, cũng hề gặp chuyện bất trắc như Vân Triệu dự đoán.
Một đường trở về cực kỳ thuận lợi.
Thuận lợi đến mức khiến Vân Triệu cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Dù thế nào, đây cũng là chuyện . Hắn thể nhanh chóng trở về Đô thành Tuyết Thánh quốc. Quả thực .
“Thái tử điện hạ, quốc chủ lệnh.” Chạy qua đồi núi rậm rạp gặp binh lính liên lạc do Quốc chủ Tuyết Thánh quốc phái tới, Vân Triệu lập tức ghìm cương nhảy xuống ngựa.
Ánh mắt đảo qua binh lính truyền lệnh, thấy mặt mày tươi vô cùng thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-423.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Vẻ mặt như thế, đương nhiên tin tức truyền tới là tin , Vân Triệu lập tức gật đầu :“Phụ vương truyền lệnh gì?”
Tên lính liên lạc lập tức hồi bẩm:“Quốc chủ lệnh cho thái tử điện hạ, cứ thong thả , cần gấp rút ngày đêm thần tốc trở về.
Có thể nghỉ ngơi, tránh cho binh lính quá mệt mỏi.”
Vân Triệu mệnh lệnh khỏi sửng sốt. Phụ hoàng là ý gì?
Không cần cần tốc trở về? Chẳng lẽ Hiên Viên Triệt còn tấn công thâu tóm ?
Người rốt cuộc đang gì?
“Thế là ý gì?” Vân Triệu nhíu mày trầm giọng hỏi .
Tên lính liên lạc lập tức :“Quốc chủ , thái tử điện hạ cần lo lắng. Quốc chủ giải quyết xong xuôi chuyện Thiên Thần tấn công thâu tóm Tuyết Thánh quốc chúng .
Cho nên, thái tử điện hạ cùng binh mã thể chậm rãi trở về.”
“Giải quyết?” Vân Triệu thấy câu , nhất thời kinh hãi.
Phụ vương giải quyết Hiên Viên Triệt ? Sao thể như ?
Hiện tại, nào thể khả năng giải quyết Hiên Viên Triệt chỉ trong hai, ba ngày chứ?
“ , thái tử điện hạ cần lo lắng vấn đề . Quốc chủ ……”
“Khoan ! Ngươi mau rõ cho bản Thái tử , rốt cuộc xảy chuyện gì? Giải quyết, phụ vương giải quyết như thế nào?”
Vội vàng ngắt lời tên lính liên lạc , Vân Triệu nhăn mày hỏi ngược .
Vẻ mặt tên lính liên lạc vốn đang tươi , lúc thấy lông mày Vân Triệu nhíu chặt , vẻ mặt nghiêm túc từng , liền dám nữa, vội vàng báo cáo bộ sự việc.
“Vào thành? Để cho Hiên Viên Triệt thành? Không lệnh cho các ngươi, cho Hiên Viên Triệt thành, ột của thành ?.
Sao các ngươi lệnh? Sao các ngươi chịu ?”
Vừa tin Hiên Viên Triệt thành, Vân Triệu kịp tiếp, sắc mặt trắng bệch.
Hắn tức giận hét lớn! Từ đến nay ai thấy hét lớn như .
Binh lính truyền lệnh thấy vẻ mặt dữ tợn của Vân Triệu, khỏi dọa đến nên lời:“Quốc chủ…Quốc chủ lệnh cho…… cho ……”
Vân Triệu đánh một cái thật mạnh lên đùi , răng nghiến như cắn nát.
Hắn dặn dặn phụ vương , dù chuyện gì xảy cũng tuyệt đối mở cửa thành.
Hiện tại, thể đến đây, chỉ Hiên Viên Triệt mà thôi.
, tại vẫn mở cửa cho Hiên Viên Triệt? Tại vẫn để cho Hiên Viên Triệt thành?
Hít sâu một , Vân Triệu cố gắng kiềm chế sự xúc động trong lòng.
Hiên Viên Triệt dẫn một trăm kỵ binh thành, công phạt ngay, xem lẽ chuyển biến?
Đầu óc Vân Triệu linh hoạt, lập tức nghĩ đến vấn đề .
Nếu Hiên Viên Triệt do dự, cũng cần đích đến Đô thành Tuyết Thánh quốc.
“Sau đó thì ? Hiên Viên Triệt gì? Hắn Tuyết Thánh quốc trở thành chư hầu của , để cho Tuyết Thánh quốc thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức?”
Trong lòng Vân Triệu hiểu suy nghĩ của Hiên Viên Triệt, chợt nhớ đến binh lính phụ vương giải quyết chuyện của Hiên Viên Triệt, chẳng lẽ là……
Trong lòng liền cảm thấy vui mừng.
Tiểu binh truyền tin Vân Triệu hỏi như , khỏi kinh ngạc :“Sao thể chuyện đó ? Sao Tuyết Thánh quốc chúng trở thành nước chư hầu của Thiên Thần ?”
Vân Triệu thấy lời , giống như hắt một chậu nước lạnh, tâm tình chợt lạnh xuống.
Hiên Viên Triệt như ? Vậy gì?
Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của tên lính liên lạc, sắc mặt Vân Triệu , hỏi :“Vậy Hiên Viên Triệt gì?”
“Hắn hề gì.” Làm gì cơ hội cho chuyện .
Vân Triệu sắc mặt đột nhiên đổi, Hiên Viên Triệt cái gì ? Vậy tự nhiên thành gì?
Trong lòng d.a.o động, suy nghĩ liên tục đổi, hình Vân Triệu đột nhiên run lên.
Hiên Viên Triệt , là vì cơ hội , là……
Vân Triệu lạnh lùng :“Phụ vương gì? Nói mau! Nói mau!”
Tên lính liên lạc tiếng rống lớn của Vân Triệu dọa cho hoảng sợ, lập tức đem bộ chuyện Quốc chủ Tuyết Thánh quốc cùng đối xử với Hiên Viên Triệt kể hết .
Vân Triệu , sắc mặt liền tái nhợt như tờ giấy.
“Cái gì? Phụ vương…… giam lỏng…… giam lỏng Hiên Viên Triệt…?”
Lời trở nên đứt quãng. Vân Triệu run rẩy, từng chữ từng chữ từ kẽ răng truyền .
Thanh âm run run, mang theo sự sợ hãi thành lời.
Lúc tên lính liên lạc cũng dám những lời đắc ý lung tung nữa, lập tức gật đầu, :“Dạ, đúng!Quốc chủ tiên hạ thủ vi cường, chúng giam giữThiên Thần vương , bộ Thiên Thần liền sẽ trong lòng bàn tay chúng , cũng sẽ một ai dám uy h.i.ế.p đến Tuyết Thánh quốc chúng nữa.
Cho nên, Quốc chủ mới lệnh cho tiểu nhân nhanh chóng chạy báo tin cho điện hạ thể chậm rãi trở về……”
Nhìn thấy Vân Triệu từng lời bẩm báo của , càng sắc mặt càng thêm tái nhợt, càng thêmkhó coi.
Khiến cho tên lính liên lạc dám tiếp.
Nghe thấy những lời tên lính liên lạc , Vân Triệu đột nhiên cảm thấy trống rỗng đến thể trống rỗng hơn, m.ô.n.g lung đến thể m.ô.n.g lung hơn nữa.
Trong đầu rầm rầm rung động như hàng vạn máy c.h.é.m đang liên tục c.h.é.m xuống.
Sự đau đớn dữ dội, bắt đầu từ trái tim, lan lên đến não bộ, truyền đến khắp cơ thể, nghẹn trong cuống họng, thể nuốt cũng thể phun .
Đó chính là loại cảm giác khiến ngạt thở.
Một loại cảm giác khiến ngạt thở đến chết.
“Thái tử điện hạ, Thái tử điện hạ, ?”
Tên lính liên lạc thấy sắc mặt Vân Triệu càng lúc càng tái nhợt, khó coi, cả co giật liên tục, khỏi dọa đến sợ hãi hét lên.
“Điện hạ, điện hạ……”
“Chủ soái……”
Mấy thuộc hạ bên cạnh thấy lên vây đây, mặt ai cũng tràn đầy vẻ lo lắng.
Ánh mắt Vân Triệu trống rỗng đảo qua đám tướng lĩnh binh mã mặt, hít sâu một , chậm rãi mở miệng :“Ta .”
Dứt lời, hi vọng, cảm thấy hi vọng nhiều, chằm chằm tên lính liên lạc , dùng giọng nhỏ đến gần như thể thấy hỏi:“Chuyện xảy cách đây mấy ngày?”
“Ba ngày.”
—–
(Pracell & Phong: Không là ý đồ tác giả do thiếu, nhưng đoạn ở Vân Triệu về đến Tuyết Thánh quốc.)
—–
Mộ Dung Vô Địch Vân Triệu, cùng tới Đô thành Tuyết Thánh quốc.
Vô cùng cung kính, vô cùng nhã nhặn.
Từng bước Đô thành Tuyết Thánh quốc.
Vân Triệu ngẩng đầu liếc tường thành cao cao, nơi đó vẫn treo quốc kỳ Tuyết Thánh quốc! Hiên Viên Triệt vẫn hề tháo nó xuống, quốc kỳ Thiên Thần đó.
Vân Triệu thấy rũ mắt xuống, gì cả, phóng ngựa nhanh thành.
Phía , Mộ Dung Vô Địch cùng, mà lặng lẽ lùi , để mặc Vân Triệu một .
Không một đề phòng Vân Triệu, cũng một ai áp giải .
Chỉ một thong dong tự tại .
Trên đường , vẫn là thành , vẫn con đường , hề bất kỳ dấu vết nào của sự giao tranh, hề dấu vết của trận chiến ác liệt một mất một còn, ngươi sống chết.
Thật an bình, thật giống như đây, tất cả đều đổi gì cả.
, Vân Triệu , tất cả đều đổi.
Thiên hạ của Tuyết Thánh quốc đều đổi.
Hoàng cung nguy nga, thảm đỏ kéo dài từ cầu thang cẩm thạch uốn lượn kéo dài đến tận bên trong.
Đình đài lầu các cao ngất dần hiện , đẽ vô song, cao sang, quý phái, tràn ngập đại khí.
Tuyết Thánh quốc mấy trăm năm huy hoàng, ngạo thị Trung Nguyên, bá chủ phía tây.
Đó là loại khí thế bồi đắp suốt mấy trăm năm trường tồn.
Cung điện cũng là thành quả của mấy chục thế hệ đế vương. , cho đến hôm nay từng một kỹ.
Hiện tại, góc độ ngoài , cảm thấy hóa nó như vốn nghĩ.
Vân Triệu từng bước bước lên cầu thang cẩm thạch rộng thênh thang.
Sống lưng thẳng, đầu ngẩng cao.
Một áo giáp đỏ đen, bao bên ngoài một linh hồn kiên định bất khuất.
Trên đường , nô bộc thái giám cung nữ đều chút đổi.
Lúc , Vân Triệu từng bước tới, cả đám khỏi đều lẳng lặng quỳ xuống, thấp quỳ lạy Vân Triệu.
Đi qua đám đang quỳ lạy, Vân Triệu hề đầu một cái.
Chính điện Tuyết Thánh quốc.
Bậc thang Cửu Long cao cao, một trăm linh tám bậc uốn lượn, mà phía cùng chính là quyền lực tối cao của Tuyết Thánh quốc.
Vân Triệu đặt chân lên bậc thang cùng, bên trong.
Chính điện nguy nga, bàn long bay lượn.
Một đang lạnh lùng ở giữa đại điện, đưa lưng về phía cửa điện