Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 441

Cập nhật lúc: 2024-12-14 08:31:09
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Rượu cũng chính là nước. Mời các vị biến rượu thành nước, loại bỏ mùi rượu, chỉ còn là nước chân chính.”

Nhìn đám phía , tên hầu tóc vàng thản nhiên một câu , liền lui về phía mấy bước, hai tay bắt chéo lưng, thêm gì nữa.

Lời dứt, đám phía còn chịu đựng hương rượu, lượng nhiều lắm, khỏi đồng loạt ồ lên.

Biến rượu thành nước? Biến thế nào ? Biến thế nào đây?

Chuyện khó bọn họ ?

Trong lúc nhất thời, tiếng bàn tán xôn xao vang lên khắp gian phòng.

Mà bốn tên hầu của Mạc Hà vẫn im bất động, giống như thấy gì, thấy gì cả.

chẳng qua là đến đám đang sôi nổi bàn luận phía mà thôi.

Còn vẻ khinh thường trong ánh mắt càng lúc càng đậm.

Ngồi ở ghế dựa lớn mạ vàng, Gia Luật Hồng đang Lưu Nguyệt ôm trong lòng, dùng tay che miệng và mũi, song vẫn chống cự nổi với hương rượu nồng đậm say, đổ dài .

Đầu ngón tay của Lưu Nguyệt điểm điểm tay vịn, khóe mắt giật giật.

Biến rượu thành nước, bỏ mùi rượu, chỉ còn nước chân chính.

Nếu nàng hiểu nhầm, thì chắc hẳn đám tách riêng nước và rượu trong ba chén rượu .

Bất kì vật gì cũng đều điểm mấu chốt của nó.

Nếu tìm điểm thể một kích giải quyết ngay.

Giống như việc nàng dùng một con d.a.o nhỏ đập vỡ tảng đá lớn .

Rượu và nước, hòa tạo thành rượu.

Hai thứ vốn hòa một.

chúng là một.

Giống như cháo do nước và gạo mà thành, thiếu một trong hai thứ nước và gạo thì thể gọi là cháo .

, nước và gạo là hai thứ khác , thể đánh đồng.

Hoặc, giải thích theo cách đơn giản chính là dùng cách gì đó để tan mùi rượu , khiến rượu nồng đậm hương biến thành nước tinh thuần.

Nói thì phức tạp như , nhưng kì thật đơn giản.

Đơn giản đến mức ai nghĩ đến, ai dám , cũng ai thể .

Lưu Nguyệt nghiêng đầu trao đổi ánh mắt với Hiên Viên Triệt, khẽ khẽ lắc đầu.

Nàng thể uống rượu ngàn chén say, nhưng nàng phân biệt rượu là ngon dở.

Càng phân biệt rượu chứa những gì, dùng thứ gì để ủ thành, ủ từ khi nào.

Mà đó đều là những điểm mấu chốt để phá hỏng lực rượu.

Bởi , nàng đành lực bất tòng tâm.

Hiên Viên Triệt nhận suy nghĩ của Lưu Nguyệt, cau mày.

Hắn cũng uống rượu, thể phân biệt ngon dở.

Cũng thể phân biệt các thành phần chính cùng thời gian nấu rượu.

, đấy là thứ hiểu sâu. Rượu, đối với việc học để trở thành đế vương, chỉ là tạp học.

Hắn chỉ da lông (bề mặt/sơ sơ), bên trong sâu cạn thế nào.

Nếu liều lĩnh tay, chỉ sợ……

Hiên Viên Triệt chút chần chờ, dùng khóe mắt quét qua Vân Triệu.

Khóe mắt Vân Triệu khẽ đảo qua đáp .

Hắn từng là Thái tử Tuyết Thánh quốc, cũng từng học để trở thành đế vương.

Đối với rượu, cũng chỉ thể phân biệt ngon dở, phẩm hương vị mà thôi.

Hiên Viên Triệt thấy , mặt càng thêm nhăn .

Ngay tại lúc Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt, Vân Triệu thế nào.

Âu Dương Vu Phi đột nhiên phe phẩy quạt giấy trong tay, chậm rãi lên, lười biếng :“Thật kỳ lạ, rượu như thế.

Không để thưởng thức, đem biến thành nước.

Quả thực là phí của trời, phí của trời nha.”

Vừa chậm rãi lên đài, cúi sâu ngửi mùi rượu lan tỏa trong khí.

Dáng vẻ bao nhiêu say mê thì bấy nhiêu say mê.

Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt, Vân Triệu phía thấy , đồng loạt trầm trở .

Âu Dương Vu Phi, bọn họ quên kiến thức thực tế của sâu rộng thế nào chứ.

Bọn họ từng rốt cuộc am hiểu nhất thứ gì nữa mà.

Vân Mộng Hạ Vũ

Người Mạc Hà hành động của Âu Dương Vu Phi, trong mắt hiện lên ý . liền ha hả :“Ngươi thích như thì nếu ngươi thế thắng sẽ tặng rượu cho ngươi.”

Âu Dương Vu Phi cầm chiết phiến trong tay quanh một vòng, híp mắt :“Đây đúng là lời !”

Dứt lời, liền vô cùng tự nhiên cầm chén rượu lên đưa đến bên miệng uống một ngụm nhỏ.

Tự nhiên như chính mới là chủ nhân của rượu .

Mạc Hà nhân cũng hề ngăn cản.

Ngược còn , ánh mắt lộ vẻ chờ mong.

“Rượu vị trái cây, thơm mà ngán.”

Đặt chén thứ nhất xuống, Âu Dương Vu Phi tán thưởng một tiếng, ngay đó cầm chén thứ hai lên.

“Mạnh mà cay, mùi vị của lão Giáo năm xưa.”

Gật gật đầu, Âu Dương Vu Phi đặt chén thứ hai xuống, cầm chén thứ ba lên.

Lưu Nguyệt phía thấy lời Âu Dương Vu Phi , khẽ chớp chớp mắt.

Rõ ràng rượu đều từ cùng một bình rót , thể cho hai loại hương vị khác .

Chứng tỏ rượu kì lạ, mà vấn đề chính là ở bầu đựng rượu .

Có điều, dựa theo thái độ của Mạc Hà, Lưu Nguyệt càng thêm thiên về giả thiết mùi vị của rượu phong phú.

Mắt giật giật.

Một loại hương vị chứng tỏ rượu từ một loại lương thực nguyên liệu gì đó ủ thành.

Hai loại hương vị, cũng chỉ thể nguyên liệu bên trong vô cùng phức tạp mà thôi.

mất lực rượu như , thì cách thực hiện càng thêm phức tạp gấp trăm .

Khó trách, Mạc Hà một đường tới Trung Nguyên Ngũ Thành thương hội trúng lâu như .

Chính là bọn họ cách nàothắng . Ngay đến cửa ải thứ nhất cũng khổ sở thế .

“Mùi thơm của tương nồng đậm dây dưa, quả nhiên là rượu ngon!”

Trong lúc Lưu Nguyệt đang suy nghĩ, Âu Dương Vu Phi lên tiếng bình phẩm chén rượu thứ ba.

Từ một bình rượu rót ba chén cho ba loại hương vị khác .

Quả nhiên là cực phẩm.

Tiếng Âu Dương Vu Phi phẩm rượu lớn, nhưng chính tiếng lớn cho tiếng bàn tán xôn xao trong gian phòng bỗng chốc lặng ngắt như tờ.

Những đang phiền não bàn tán lập tức đem ánh đổ dồn lên Âu Dương Vu Phi.

Một bình rượu, ba hương vị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-441.html.]

vẻ mặt tươi của Mạc Hà thì hiển nhiên đây chính là đáp án chính xác.

Cả đám khỏi nắm c.h.ặ.t t.a.y Âu Dương Vu Phi.

Phẩm rượu, tính là bản lĩnh. Giải quyết yêu cầu thế nào, mới coi là bản lĩnh thực sự.

Quạt giấy trong tay nhẹ nhàng phe phẩy, Âu Dương Vu Phi buồn bực phe phẩy quạt, một tay gãi đầu : “Cái quả thực khó nha.

Ai nha nha, hôm nay ở đây quen.

Xui xẻo quá, xui xẻo quá! Nếu tin truyền thì còn mặt mũi nữa.

Không , ! Ta suy nghĩ cẩn thận mới .”

Miệng năng lộn xộn, lông mày nhíu mặt .

Mọi chung quanh thấy vẻ mặt Âu Dương Vu Phi như , khỏi đều thất vọng cúi đầu.

Xem cũng .

Mà ba Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt, Vân Triệu liếc mắt , vẫn ung dung tại chỗ.

Tên Âu Dương Vu Phi , nếu thực sự cách, sắc mặt sẽ trở nên nghiêm túc hơn bất kì nào khác, dù chỉ một thở cũng để khác nhận

Mà bây giờ, bày vẻ mặt thì chỉ một cách giải thích, thứ khó .

Quả nhiên, ba dựa lưng ghế ngay ngắn .

Âu Dương Vu Phi đang phía ba chén rượu liến thoắng đột nhiên mạnh mẽ vung tay lên.

Dứt khoát như tráng sĩ chặt cổ tay.

Dùng đầu ngón tay trỏ gãi đầu quấy ba chén rượu .

Sau đó, ‘phịch’ một tiếng vung quạt giấy lên, xoay trở về.

Đứng , xuống, phẩy quạt.

Động tác của Âu Dương Vu Phi vô cùng nhanh. Đám chung quanh còn kịp phục hồi tinh thần, xuống chỗ cũ .

Híp mắt , phe phẩy quạt, đột nhiên cảm thấy mát lạnh cả .

Tuy rằng lúc tiết trời cuối thu nhưng cảm thấy vô cùng nóng.

“Cái xong ?”

“Đã giải quyết xong vẫn giải đây?”

“Cái ….. là ý gì đây…..?”

Một lát , đám phía mới lấy tinh thần, khỏi xôn xao hết lên.

Kết quả thế nào bọn họ vẫn .

“Bộp bộp bộp.” Ngay trong lúc đang xôn xao thắc mắc.

Người đàn ông Mạc Hà vốn vẫn yên lặng đài đột nhiên vỗ tay.

“Hay! Quả nhiên hổ là kinh đô Trung Nguyên, thiếu tài, khiến cho Ma Yết bội phục.”

Lời ca ngợi còn dứt, cổ tay Mạc Hà xưng Ma Yết đột nhiên phất một cái.

Hộp gỗ đựng bình rượu mã não lập tức b.ắ.n đến chỗ Âu Dương Vu Phi.

Tốc độ nhanh như sấm chớp.

Âu Dương Vu Phi lướt qua bình rượu mã não đang phóng tới, vung quạt giấy trong tay, tránh né, như để tâm đến bình rượu mã não như một mũi tên sắc bén đang phóng đến.

“Mau tránh ……”

“Dám tay……”

“Ngươi……”

Người thể Ngũ Thành thương hội cũng bình thường, liếc mắt nhận thấy tình huống mắt, lập tức bật dậy hét lớn.

, tiếng hét của họ mới đến yết hầu, bầu rượu mã não đang bay vụt đến chỗ Âu Dương Vu Phi đột nhiên xoay tròn mặt , lực phóng mạnh mẽ bỗng chốc tiêu tan, nhẹ nhàng đáp xuống bàn bên cạnh Âu Dương Vu Phi.

Một tiếng va chạm cũng .

Quả nhiên là cử trọng nhược khinh! (hành động mạnh lực nhẹ).

“Tặng ngươi.” Ma Yết đài cao, Âu Dương Vu Phi sáng lạn.

Âu Dương Vu Phi vung lên quạt giấy lên, nhướng mày : “Đa tạ.”

“Rượu trọng tri kỷ! Đây là vinh hạnh của nó.” Ma Yết tự nhiên, vung tay lên, tên hầu tóc vàng bưng hộp gỗ lên, xoay xuống đài.

Ba chén rượu nước Ngũ Thành đưa tới cho ba vị trưởng lão đức cao vọng trọng trong Ngũ Thành thương hội phán xét.

Một chút vị rượu cũng .

Hoàn là ba chén nước tinh khiết.

Không Âu Dương Vu Phi thế nào?

Quả thực là thần kỳ.

Lưu Nguyệt ôm Gia Luật Hồng Âu Dương Vu Phi một phong lưu.

Nàng rõ, ngón tay chạm chén rượu của Âu Dương Vu Phi nhất định vấn đề, trong lúc gãi đầu bôi thứ gì lên đó.

Biến rượu thành nước, ngờ Âu Dương Vu Phi còn chiêu .

Kiến thức cuộc sống của quả nhiên phong phú.

Âu Dương Vu Phi thấy cũng Lưu Nguyệt thoải mái, vẻ mặt tinh quái vô cùng.

Ngay tại lúc Lưu Nguyệt và Âu Dương Vu Phi còn đang trao đổi ánh mắt, tên hầu thứ hai của Ma Yết lên đài.

Không lời nào mở hộp gỗ chiếc hộp gỗ nặng .

Cũng vẫn lấy một bình rượu nhỏ.

khác với bình rượu đó mùi hương thơm ngát, bình rượu mùi hương nồng, chỉ tích tắc lan tỏa khắp nơi.

Mùi hương nồng, xộc thẳng mũi .

Ba chén! Vẫn là rót ba chén rượu đặt đài.

Mà cái tên hầu thứ hai , mắt mũi, mũi tim, hề mở miệng luật của cửa ải thứ hai .

Ma Yết cũng thoải mái đài, khẽ .

Mọi phía thấy , khỏi đều cảm thấy kì quái.

Tất cả đều Ma Yết mau luật lệ.

Sau thắng lợi của cửa ải thứ nhất, bọn họ đều thừa thắng xông lên.

Có điều Ma Yết cùng của chịu một câu, chỉ yên lặng thản nhiên kẻ .

Lưu Nguyệt thấy , lông mày khẽ nhíu .

Bộ dáng Ma Yết hình như là đang đợi cái gì đó. Rốt cuộc là đợi cái gì?

Trong đầu nghĩ, lòng động. Cảm giác buồn bực đột nhiên lan từ đáy lòng.

Như lửa cháy đồng cỏ, nhanh lan khắp cơ thể.

Lưu Nguyệt rùng , lập tức ngừng thở, áp chế sự buồn bực đang nhanh chóng lan tràn trong lòng.

Cùng lúc đó, mặt mày Hiên Viên Triệt cũng nhíu , liếc mắt sang hướng Lưu Nguyệt.

Hương rượu quái dị.

Lưu Nguyệt khẽ gật đầu, ý bảo nàng cũng phát hiện .

Hương rượu nồng đậm, càng lúc càng đậm, càng lúc càng nồng.

Giống như một bông hoa bắt đầu nở, càng nở rộ, mùi hương càng nồng nàn.

Nồng đậm đến mức khiến cảm giác như đang ở giữa cả một cánh đồng với trăm nghìn bông hoa.

Loading...