Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 461

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:00:48
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới bầu trời trong xanh, từng lớp sóng bập bềnh.

Từng cơn sóng nhỏ nhảy múa thoải mái trong gió thu, vang lên từng đợt âm thanh rì rào sóng vỗ.

Gió biển thổi qua nhè nhẹ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tinh kỳ của hai phe đối nghịch đang bay phấp phới trong gió biển.

Tất cả thứ, thật huy hoàng, nhưng cũng thật lạnh lẽo.

Cái lạnh thấu xương, lạnh đến đau lòng.

Quân đội Minh Đảo nhanh chóng tách , một thuyền chiến nhỏ chậm rãi tiến đến trong gió thu thổi phần phật.

Thiên binh vạn mã, vì nó mà mở, vì nó mà nhường đường.

Di chuyển đến thật chậm chạp, nhưng vẫn vô cùng sâm nghiêm.

Với tốc độ di chuyển .

Nhìn chiến thuyền nhỏ vẻ chậm, nhưng thực tương đối nhanh.

Trong khoảnh khắc, từ giữa đội hình lướt đến đây , sừng sững tiền phương đội quân Minh Đảo.

Những thuyền đó, đều trói hàng loạt cây cột.

Hình ảnh rõ ràng như rơi tầm mắt của Âu Dương Vu Phi.

Âu Dương Vu Phi từ từ di chuyển tầm mắt, chậm chầm, từng chút từng chút sang.

Ở nơi đầu thuyền , phụ đang trói chặt.

đang giữ chức gia chủ Âu Dương thế gia.

Dù tuổi chỉ chừng trung niên, nhưng lúc như già thêm mười tuổi.

Trong làn sóng xanh bồng bềnh, dường như loáng thoáng thấy tóc bạc ở hai thái dương.

Mà bên cạnh ông , của .

Thường ngày, nét mặt ung dung thanh nhã, giờ đây đó là vẻ mặt tái nhợt và bi thương.

Đó là vẻ tái nhợt của cảm xúc “ thể tin nổi”.

Mà ở phía bên của phụ , chính là ca ca , Âu Dương Hoa.

Bình thường, là minh thần võ nhất, cũng là nghiêm túc nhất.

Vậy mà lúc trong ánh mắt là khiếp sợ và tức giận.

Cứ cho là cách cả một vùng biển rộng như thế.

Ánh mắt vẫn rõ ràng b.ắ.n tới đây, bao phủ lấy .

Mà bên cạnh Âu Dương Hoa là nhị ca , Âu Dương Lạc.

xem như là hiểu rõ nhất, tính cách gần giống nhất.

Khi còn nhỏ, ít dẫn chơi quậy phá, cùng ít chuyện .

Chẳng qua khi đó còn nhỏ, quậy phá, bộ là nhị ca chịu trách nhiệm, cũng trách .

Ngày đó nhị ca chịu ít tiếng .

Khi lớn lên, vẫn là hợp với nhất.

Mà lúc , trong mắt Âu Dương Lạc tất cả đều là đau đớn.

Toàn bộ là sự đau đớn dám tin.

Loại ánh mắt thất vọng triệt để , đả kích lòng hơn bất cứ lời hành động nào, khiến đau đớn thôi.

Âu Dương Vu Phi cầm thật chặt quạt giấy trong tay.

Hai mắt ngừng chậm rãi sang.

Tỷ tỷ, của , thúc thúc, bá bá, đường đường của .

Di nương, cô của , của

Tất cả đều đến đông đủ, tất cả đều trói chặt cao thuyền chiến nhỏ.

Trừ đường Âu Dương Vô Trần của .

Tất cả những khác đều ở đây.

Tam tộc, tam tộc của Âu Dương thế gia.

Hay lắm, lắm, gần như bộ họ hàng tam tộc Âu Dương thế gia đều trói chặt ở đây.

Lại là cửu tộc, coi như là cho mặt mũi.

Gió biển thổi tung vạt áo của Âu Dương Vu Phi, phần phật hỗn loạn.

Người cử động, thủ biến.nguồn truyện truyen yy. c o m

Thậm chí sắc mặt đột nhiên đổi của , cũng khôi phục trong nháy mắt.

Tiếp tục duy trì sự khinh nhàn và coi nhẹ hết thảy như cũ.

Chỉ là, tay cầm chặt quạt giấy.

Lưu Nguyệt Âu Dương Vu Phi, gần như thể rõ tiếng răng rắc của cây quạt giấy lực mạnh nắm chặt.

Lưu Nguyệt thấy khỏi nhíu mày thật sâu.

Giương mắt qua Minh Đảo đột nhiên đổi sách lược, tấn công, xuất một chiếc thuyền như .

Phía đó thể coi là chất , cái

Lưu Nguyệt nhíu mày thật sâu.

Nếu Lưu Nguyệt đoán sai, những đó hẳn là nhà của Âu Dương Vu Phi.

Nếu , lúc dụng tới trận thế như , tác dụng gì.

Trong lòng quyết định, Lưu Nguyệt khẽ nghiêng đầu liếc Hiên Viên Triệt bên cạnh.

Sắc mặt Hiên Viên Triệt bất động, nhưng sâu trong đáy mắt là một mảnh lạnh như băng.

Hai liếc mắt , tiếng động trao đổi những quyết định trong lòng.

Chuyện bọn họ lo lắng nhất cũng tới.

Âu Dương Vu Phi phản, nhưng chỉ là một đột nhiên phản.

Không mang theo bất kì nhà nào, cũng bất kì sự bảo hộ nào cho bọn họ.

Cứ như đột nhiên phản bội.

Như , nhà nhận thương tổn gì cũng cần , tuyệt đối sẽ thành sự cản trở.

Âu Dương Vu Phi vô tình.

Hiện tại ở phía đối lập như .

Mi tâm của Hiên Viên Triệt và Lưu Nguyệt nhíu thật chặt, tình trạng như là điều bọn họ thấy nhất.

, cuối cùng cũng tới.

Hiên Viên Triệt khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng vung tay lên.

Đội tàu tiến công phía , lập tức ngừng , dừng tiến tới.

Âu Dương Vu Phi cảm giác thuyền bè phía dừng , chậm chậm đầu Hiên Viên Triệt một cái.

Thản nhiên : “ Ngươi can dự mệnh lệnh của .”

Tiếng nhạt, chút tâm trạng xúc động.

, chính vì cảm xúc gì cũng như , khiến cho lòng rùng .

“Sau sẽ .” Hiên Viên Triệt Âu Dương Vu Phi một cái thật sâu, trầm giọng ném bốn chữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-461.html.]

Âu Dương Vu Phi giống như tương đối hài lòng với câu trả lời của Hiên Viên Triệt, nhàn nhạt xoay .

Phía , Hiên Viên Triệt và Lưu Nguyệt liếc nữa.

“Âu Dương Vu Phi.” Sau khi tiếng chuyện ở bên kết thúc, thì tiếng gầm giận dữ ở bên đội quân đối diện vang lên, phá tan khí, vang dội cả bầu trời vùng biển nơi .

Âu Dương Vu Phi đầu , đang rống giận.

Nhìn một cái, khóe miệng đột nhiên chậm rãi nở nụ , quạt giấy trong tay khẽ giơ lên, khẽ khom , tự nhiên : “Phụ .”

Tự nhiên như , tựa như nhà, gia tộc mặt giống như đang bình thường chứ đang trói cột .

“Không gọi , Âu Dương gia con cháu như ngươi, tên phản đồ như ngươi.”

Hai mắt gằn đỏ, Âu Dương Thiên, phụ Âu Dương Vu Phi hét lên, sự tức giận đến thấu xương trong lời tràn , dường như thiêu đốt hết Đông hải mặt.

Âu Dương Vu Phi thấy , mỉm : “ Được.”

Một chữ “ .

Đừng Vân tướng đang ở đối diện nhíu mày.

Mà cả Lưu Nguyệt và Hiên Viên Triệt, cũng đều chau mày .

Cái tên Âu Dương Vu Phi , thể trả lời như chứ?

Hắn cần gia tộc , cần

“Ngươi… ngươi…”

Âu Dương Thiên ở đối diện, Âu Dương Vu Phi trả lời như , tức hộc máu, m.á.u dồn lên hai má nóng rực, lời.

“Phi nhi, con biến thành như ?

Con cho mẫu , biến thành như chứ?

Phi nhi, con trúng tà gì ? Hay ma ám gì ?

Con về , về, chúng sẽ giúp con giải trừ, con đừng nên như , đừng nên như …”

Mẹ của Âu Dương Vu Phi trói bên cạnh Âu Dương Thiên.

Vốn lúc thấy Âu Dương Vu Phi, vẻ mặt bà nổi.

Lúc thấy Âu Dương Vu Phi thấy tình cảnh bọn họ như , còn mỉm , một lời quyết tuyệt với phụ .

Lập tức nhịn nữa, gào , kêu Âu Dương Vu Phi.

Âu Dương Vu Phi dời mắt đến mẫu , quạt giấy trong tay khẽ quạt, : “Con trúng yêu pháp gì, cũng ma ám gì cả.

Con vô cùng bình thường.”

Giọng ôn nhuận mà rõ ràng, trả lời , nhưng gọi một tiếng “nương” (mẫu ).

Ý , ý là…

“ Phi nhi, tại con gọi mẫu ? Phi nhi, con…”

“Không cho gọi ? Ta tôn trọng quyệt định của a.”

Tiếng của Âu Dương Vu Phi còn dứt, quạt giấy trong tay Âu Dương Vu Phi vung lên, mỉm tiếp.

“Tên súc sinh , ngươi mất hết tính .”

Đại ca Âu Dương Vu Phi, vẻ mặt vốn nghiêm túc nhưng giờ tựa như đang chìm trong băng.

Âu Dương Vu Phi thấy , đầu đại ca , khóe miệng giương cao, chậm rãi : “ Trên chiến trường thì phụ tử, đây là binh pháp thuyết, các tiền bối đời đời truyền thụ .”

Lời , đợi phụ , đại ca vẻ mặt đang tức giận bừng bừng trả lời .

Âu Dương Vu Phi liền tiếp: “ Trên chiến trường lôi kéo quan hệ đây.

Các ngươi đấy, một khi quyết định thì tuyệt đối sẽ đầu.

Ta tấn công Minh Đảo, thì nhất định đánh thắng.

Cho dù, mặt nhiều liên quan đến , thì cũng vô dụng.”

Chậm rãi ném bốn chữ thanh lãnh “thì cũng vô dụng”, trong giọng tuy ôn nhu nhưng ý tứ thì lạnh như băng, bén nhọn như sắt.

“Làm ngươi trở thành như ? Làm thành như ?”

Âu Dương Lạc, nhị ca của Âu Dương Vu Phi, quả thực tin tai của .

“Phi nhi, rốt cục xảy chuyện gì a, Phi nhi, ngươi thể… ngươi thể…”

Gào , khiến cho của Âu Dương Vu Phi, dường như đứt từng đoạn ruột.

“Tên súc sinh nhà ngươi, ngươi là đồ bằng cả heo chó.

Âu Dương gia thể nuôi một tên cầm thú như , sớm thế , ngươi mới sinh nên bóp c.h.ế.t ngươi…”

Đối với sự lóc của Âu Dương Vu Phi và vẻ mặt thể tin Âu Dương Lạc.

Âu Dương Thiên, cha của Âu Dương Vu Phi, khi thở một , giận đến mức thể khống chế, mở miệng điên cuồng mắng chửi, thèm chọc lọc từ ngữ.

Âu Dương Thiên mở miệng là mắng to.

Cả dòng họ Âu Dương trói phía , thấy biểu hiện của Âu Dương Vu Phi như thế, cũng nhịn nữa.

Mọi liền theo đó mắng chửi liên tiếp.

“Súc sinh, sớm nên bóp c.h.ế.t ngươi…”

“Để ngươi thì lợi gì chứ, chỉ cắn ngược một cái…”

“Khốn kiếp, lúc đầu sinh ngươi…”

Trời biển trong xanh, sóng biển đang bập bềnh, ngôn ngữ nào để diễn tả tình cảnh , nơi tiếng so với đao kiếm còn sắc bén hơn, đả thương còn sâu sắc hơn.

Phô thiên cái địa (nhiều như phủ đầy trời đất) hướng Âu Dương Vu Phi b.ắ.n tới.

Vạt áo tung bay, Âu Dương Vu Phi ở mũi thuyền, bộ dạng thờ ơ.

Lưu Nguyệt Âu Dương Vu Phi, mắt trầm xuống thật sâu.

Trong đôi mắt phát ánh sáng lạnh lẽo, cơ hồ khiến khác hít thở thông.

Nhìn thoáng qua Âu Dương Vu Phi phía hề cãi , Lưu Nguyệt nhẹ nhàng kéo Hiên Viên Triệt bên cạnh.

Hiên Viên Triệt hỏi gì, cũng gì.

Chỉ là giật , lấy hình che cho Lưu Nguyệt bên cạnh.

Lúc Hiên Viên Triệt tiến lên một bước, Lưu Nguyệt tiếng động lui về .

Âu Dương Vu Phi vô tình, sẽ thể nhận .

Mà vẻ mặt lạnh lùng cùng với mất hết tính như vầy.

Chỉ một khả năng, chính là “ném chuột sợ vỡ đồ”.

Đã như thì, Âu Dương Vu Phi, điều dám , cũng thể , để nàng giúp.

Nàng xuống nước, lật thuyền đó, cứu của .

Lưu Nguyệt nhanh chóng về phía đuôi thuyền.

Dọc đường tiến lên, vị trí của nàng.

Không thể để cho đối phương thấy.

“Đứng cho .” Lúc Lưu Nguyệt đang lui vài bước, sắp ẩn khoang thuyền, thì Âu Dương Vu Phi vẫn đang đưa lưng về phía Lưu Nguyệt đột nhiên lên tiếng.

Lưu Nguyệt trong nhất thời, dừng bước , Âu Dương Vu Phi…

“Tới đây.” Không đầu , Âu Dương Vu Phi chỉ đưa lưng về phía Lưu Nguyệt, giơ tay hướng chỗ Lưu Nguyệt, chậm rãi vẫy tay.

Tiếng nhẹ, nhưng khiến thể trái.

Lưu Nguyệt nhíu mày thật sâu, Âu Dương Vu Phi rốt cục gì…

Không Âu Dương Vu Phi , Lưu Nguyệt yên ở đó.

Loading...