Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 469
Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:04:47
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Triệu mang Lưu Nguyệt trầm giọng .
“ là thi độc.” Lưu Nguyệt cũng gật đầu.
Cũng , nàng cảm thấy hiện tại đầu óc tỉnh táo, lúc đầu thấy rõ sự việc, bây giờ nghĩ liền hiểu .
Cũng hưng phấn quá .
“Chẳng qua thủ đoạn thật quá tàn nhẫn, Vu Phi, thuốc nào khống chế ? Ta cảm thấy Minh Đảo là linh dược a.”
Lưu Nguyệt đầu Âu Dương Vu Phi.
Minh Đảo, đây chính là thánh địa.
Năm đó, Hiên Viên Triệt bệnh nặng như còn chữa hết .
Độc thi , giải .
Âu Dương Vu Phi Lưu Nguyệt hỏi, chậm rãi lắc đầu : “Điểm rõ lắm.
Chẳng qua nếu biến thành hình dạng như , thì giải dược.”
Không giải dược? Không tin.
Lúc mới Âu Dương Vu Phi rõ ràng cho bọn họ uống qua cái gì đó.
Chẳng qua, nếu Âu Dương Vu Phi thắc mắc, thì bọn họ còn hỏi cái gì nữa, Minh Đảo nhà của bọn họ.
Một đêm vô sự, xông thẳng mà .
Một đường bôn chạy, Hiên Viên Triệt, Âu Dương Vu Phi, Vân Triệu, đó là ba đại cao thủ đương thời.
Tốc độ thật sự là bình thường
Lúc sắc trời sáng, tắt đến cửa ải thứ nhất.
“Nàng cứ đợi ở chỗ , nếu để phát hiện nàng chạy loạn, để xem thế nào thu thập nàng.”
Ở nơi ẩn nấp, Hiên Viên Triệt chằm chằm vẻ mặt tươi của Lưu Nguyệt, khuôn mặt nghiêm túc dặn dò.
Phá cửa ải, nếu là đây, thì nhất định sẽ thể thiếu Lưu Nguyệt.
Hiện tại, c.h.ế.t cũng để nàng .
“Được, ở đây chờ .” Lưu Nguyệt bất đắc dĩ, cũng hạnh phúc.
Thấy Lưu Nguyệt sảng khoái đáp ứng, Hiên Viên Triệt mãn nguyện gật đầu, dặn dặn .
Cùng với Âu Dương Vu Phi và Vân Triệu hướng cửa ải đầu tiên mà .
Mặc dù thiếu Lưu Nguyệt là một tổn thất tương đối.
, lúc Âu Dương Vu Phi và Vân Triệu, cũng mong Lưu Nguyệt .
Nàng , chừng bọn họ ngược càng thêm vướng chân vướng tay, luôn luôn chú tâm bảo vệ nàng.
Ba bay một cái biến mất trong nắng mai.
Lưu Nguyệt híp mắt ba xa, dậy, đầu nhanh chóng hướng lối mà .
Muốn nàng điều một chút ở chỗ mà chờ, quả thực khả năng.
Nàng là mang thai thì cái gì cũng dám .
Nàng lúc , tinh thần phấn chấn còn thể bắt cả rồng trời.
Ánh nắng rực rỡ, đám Hiên Viên Triệt đang hướng đến cửa ải đầu tiên, hề Lưu Nguyệt chạy .
Cửa ải đầu tiên.
Trên đường , Âu Dương Vu Phi tỉ mỉ. Đây chính là do chế tạo Mộc Đầu Nhân trấn thủ.
Những tảng đá lớn màu đen, chất cao thành tường, dường như cách nào leo qua , vòng quanh, cũng thấy tận cùng.
Giống như một con Hắc Long, phân cách ranh giới lãnh địa của dân nghèo và quý tộc.
Ải đầu tiên, bốn cửa, bốn cái chuông vàng to treo cao.
từng nào đến nơi rung chuông phá cửa.
Đứng tường cao, Âu Dương Vu Phi lạnh lùng lướt qua cửa thành đang đóng.
Ngón tay b.ắ.n , một đạo kình phong lập tức đụng chiếc chuông vàng treo cao đó.
“Ầm.” Tiếng chuông thanh thúy vang lên cả một phương trời đất nơi đây.
Cửa thành dày cộm đó, trong lúc tiếng chuông vàng đang vang lên thì chậm chậm mở , lộ một hàng lang đen nhánh bên trong.
Hiên Viên Triệt, Âu Dương Vu Phi, Vân Triệu cũng gì nhiều, nắm chặt vũ khí trong tay, cất bước .
Hành lang quanh co, qua mấy cửa nữa thì đến một đại sảnh ngang dọc phía .
Trên đại sảnh đen âm trầm là một thiếu niên mặc hắc bào ở cao, trong tay còn cầm một công cụ bằng gỗ.
Dưới tay của , thẳng tắp hàng trăm Mộc Đầu Nhân.
Nhìn qua chỉ là một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, đang nhàn nhã quét mắt ba Hiên Viên Triệt.
Ánh mắt rơi Âu Dương Vu Phi.
“Âu Dương ca ca, chọn đường để ?
Khó trách những chỗ khác nhận tin tức của , cho rằng dễ đối phó ?
Cho nên, đặc biệt tới tìm .”
Dứt lời, như đang nghi ngờ mà khẽ nghiêng đầu.
Âu Dương Vu Phi thấy khổ một tiếng, thiếu niên : “Nếu hôm nay ngươi ở đây, chọn từ chỗ mà lên .”
Thiếu niên , gật đầu chợt : “Ta mà, kém cỏi a.
Âu Dương ca ca, vận khí của .
Ta hôm qua mới đến nơi , tới đây để luyện một nhóm Mộc Đầu Nhân mới.”
Dứt lời nghịch ngợm le lưỡi với Âu Dương Vu Phi.
Thoạt như một tiểu quỷ nghịch ngợm.
Làm cho Hiên Viên Triệt và Vân Triệu tai mắt càng tỉnh táo, trong lòng càng thêm căng thẳng.
Đây chính là đại sư chế luyện Mộc Đầu Nhân, mà Âu Dương Vu Phi là khó đối phó nhất, chỉ là tiểu oa nhi (trẻ con), thật là…
Bang bang, phất phất dụng cụ gỗ trong tay.
Thiếu niên với Âu Dương Vu Phi một tiếng : “Nếu Âu Dương ca ca chọn , thì bắt đầu thôi.
Ta còn chuyện cần .
Vượt qua thì sống, qua thì chết.
Âu Dương ca ca cẩn thận, nhóm Mộc Đầu nhân của đấy, là mới chế tạo , lợi hại đó.”
Lông mày cong cong, một tiếng, thiếu niên đột nhiên vung tay lên.
Làm một thủ pháp đem những vật nhỏ như hạt gạo b.ắ.n như mưa hoa giăng đầy trời ngoài, rơi sàn sạt những Mộc Đầu Nhân vốn hề nhúc nhích.
“Ầm.” Cùng lúc cửa đại sảnh đóng .
Mộc Đầu Nhân hình chợt động, quơ đại đao, liền hướng tới ba trong đại sảnh máy móc tới.
Hiên Viên Triệt, Âu Dương Vu Phi, Vân Triệu lập tức áp lưng .
Tạo thành thế trận tam giác vàng phòng ngự.
“Cẩn thận một chút.” Lợi kiếm khỏi vỏ, sát khí tung bay.
Trận thế phối hợp mỹ chút sơ hở của Mộc Đầu Nhân mở , trường đao giơ lên cao.
Đây là một trận lấy ba địch cả trăm , thậm chí còn hơn cả chiến tranh.
Mà lúc Hiên Viên Triệt, Vân Triệu, Âu Dương Vu Phi tiến cửa ải thứ nhất, lúc bắt đầu phá ải.
Lưu Nguyệt đang một con đường mòn nhỏ chạy chạy , khiêng một cái thùng gỗ thở hổn hển xuất hiện tại tường thành cửa quan thứ nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-469.html.]
May là Âu Dương Vu Phi chọn nơi .
Thật sự là mấy , dọc đường vô cùng thuận lợi.
Ầm một tiếng thả thùng gỗ trong tay xuống, Lưu Nguyệt xoa xoa cánh tay, liếc tường thành dài đằng đẳng mắt.
Nàng hiểu cơ quan, thì phương hướng của cửa lớn tìm bây giờ?
Nhìn thoáng qua nơi , Lưu Nguyệt nhướng mày, khóe miệng vẽ lên một chút lạnh.
Nghiêng đầu, vén váy lộ y phục thấm nước, từ bên trong quần áo móc một cái túi nhỏ.
Nàng lên Minh Đảo giống như Âu Dương Vu Phi, Hiên Viên Triệt, Vân Triệu mang theo một thanh kiếm, vô cùng quang minh chính đại.
Nàng thì thích ngầm ngầm hơn.
Vì , chuẩn đồ ôm sát , bên trong là võ trang đầy đủ.
Ngay cả Hiên Viên Triệt cũng .
Từ trong quần áo móc một quả b.o.m đất màu đen nhỏ như tay em bé, Lưu Nguyệt ấn dán lên tường thành chút khe hở .
Sau đó khiêng thùng gỗ lui về phía mấy bước.
Vung Thiên Tàm Ti trong tay một cái, mang theo một mồi lửa nhỏ đốt cháy viên thuốc nổ màu đen .
“Ầm.” Chỉ một tiếng nổ mãnh liệt vang lên, đinh tai nhức óc.
Thiếu niên ở phòng trong tường thành, tiếng nổ phá hủy cực đại vang lên, khẽ nhướn mày.
Đang tiếp tục lắng , chút âm thanh gì nữa.
Sau đó, tiếp tục xem kịch chiến phía .
Đoán chừng là thính giác quá mẫn cảm, lầm.
Mà cùng lúc , Hiên Viên Triệt, Âu Dương Vu Phi, Vân Triệu đang lâm kịch chiến phía .
Tập trung tinh thần phối hợp chặt chẽ tình huống mặt, một đao c.h.é.m xuống, trúng bao nhiêu Mộc Đầu Nhân đang đòi mạng bọn họ thì bấy nhiêu.
Nào còn bận tậm đến những cái khác, căn bản một chút động tĩnh bên ngoài cũng thấy.
Trong khói đen đang cuồn cuộn tản , những tảng đá lực cường đại phá vỡ cũng bay hướng.
Khói bụi lắng xuống, tường thành vô biên lộ một cái lỗ đủ để một qua.
Phủi tay, Lưu Nguyệt nhấc thùng gỗ lên, khiêng qua cái lỗ đó.
Không khe hở, khe hở thì sợ cái gì.
Lão tử phá cho một cái.
Khiêng thùng gỗ, Lưu Nguyệt nghênh ngang tiến cửa ải đầu tiên đó.
Vừa cửa ải, bên trong là cảnh tượng thiên địa đảo lộn gì khác, mà là một phòng ngủ.
Hiển nhiên, phía tường thành chính là một phòng ngủ lớn, mà Lưu Nguyệt phá một cái lỗ , phá đúng ngay phòng ngủ của kẻ trấn thủ.
Mà bên trong phòng ngủ , dọc theo góc tường cũng ít Mộc Đầu Nhân đang .
Lưu Nguyệt thấy trở tay mở thùng gỗ, cẩn thận tuyệt dựa gần bất kỳ Mộc Đầu Nhân, bắt đầu đổ dầu màu nâu trong thùng gỗ .
Dầu hỏa, là đồ còn dư khi đốt cháy thôn trang .
Lửa lớn như , thể trong nháy mắt vây khốn cả thôn trang.
Trừ việc dùng những thứ như dầu hỏa hoặc là một loại rượu dẫn cháy, thì thể nào thể nhanh như .
Quả nhiên, nàng lường tệ, còn thừa một thùng dầu hỏa như .
Màu nâu đen của dầu hỏa nhẹ nhàng chảy xuống theo chân Mộc Đầu Nhân nhúc nhích, thấm cả một vùng .
Lưu Nguyệt thấy , khiêng thùng gỗ lên lui về phía hướng ngoài.
Dọc đường một cũng .
Không là ở cửa ải quá tự tin uy lực của Mộc Đầu Nhân.
Chẳng , Lưu Nguyệt cho rằng đây cũng là chuyện .
Dầu hỏa từ phòng ngủ chảy dọc theo hậu sảnh, nội thất, hành lang, sảnh trái…
Tất cả khu vực bên trái, đều Lưu Nguyệt rưới đầy dầu hỏa, thấm mấy trăm Mộc Đầu Nhân.
Cổ tay khẽ nhấc, Lưu Nguyệt nâng lên nửa thùng dầu hỏa còn dư .
Vung tay lên, một ánh lửa nhẹ nhàng rơi một đường dẫn dầu hỏa nhỏ.
Lập tức, một cái hỏa tuyến bay , hướng bộ khu vực bên trái của cửa ải đốt sạch.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ầm.” Ngọn lửa nhè nhẹ lượn lờ.
Dùng một tư thế vô cùng tao nhã, một màu sắc vô cùng mỹ lệ, cuộn lên bao trùm tất cả.
Trong nháy mắt, lan tràn mở , cắn nuốt tất cả kiến trúc nơi .
Những Mộc Đầu Nhân uy lực vô cùng, nhúc nhích đó, cả ngọn lửa vây quanh.
Bọn họ sẽ mãi mãi vây chặt trong hỏa ngục.
Lưu Nguyệt cũng thèm tới ngọn lửa ưu nhã phía , dẫn nửa thùng dầu còn , chậm rãi tới khu vực bên của cửa ải.
Mộc Đầu Nhân lợi hại thì ích gì.
Dùng lửa đốt, tin là hủy bọn họ.
Dạo , còn thấy Mộc Đầu Nhân sợ lửa.
Khiêng thùng gỗ, Lưu Nguyệt một tràn đầy sức lực.
Minh Đảo lợi hại thì thế nào, thiên tài nhiều vô cùng thì a.
Lưu Nguyệt nàng còn hoảng sợ, từ hôm nay trở , tới một g.i.ế.c một , tới hai thì g.i.ế.c cả hai .
Bị Minh Đảo đè ép, cơn tức nghẹn quá lâu …
Lần , lão tử sợ ngươi.
Trong ngọn lửa đang bay múa, Hiên Viên Triệt, Âu Dương Vu Phi, Vân Triệu, thu hút sự chú ý của thủ quan trong đại sảnh.
Mà tên gia hỏa Lưu Nguyệt , đang khiêng thùng gỗ ở phía , phóng hỏa đốt trụi.
“Ây, nóng như ?”
Trong đại sảnh, thiếu niên cao đó phe phẩy tay, cuối mùa thu , lạnh còn , hôm nay nóng đổ mồ hôi như .
Tình huống lúc đúng, thiếu niên lập tức phán đoán.
Mà ba Hiên Viên Triệt đang đối lưng c.h.é.m g.i.ế.c trong đại sảnh.
Cho dù hết sức chăm chú cũng thấy nhiệt độ bình thường.
Không khỏi dùng ánh mắt trao đổi với , đúng.
Đột nhiên, bọn họ mới động ý nghĩ như trong lòng, thì ngoài đại sảnh đột nhiên từ cửa sổ phóng một ngọn lửa.
Ở nơi màu đen , thể thấy rõ ràng.
“Lửa, tại lửa?” Thiếu niên thấy nó, khuôn mặt liền hoảng sợ.
Ở chỗ của từng lửa, lửa …
“Có phóng hỏa, đánh lén.” Thiếu niên nhất thời hoảng sợ kêu một tiếng, nhảy dựng lên, xoay liền ngoài đại sảnh.
Đánh lén, phóng hỏa, trong lòng ba Hiên Viên Triệt lập tức kêu lên một tiếng .
Tình huống , ở nơi , ngoài Lưu Nguyệt thì còn ai.
“Mau, phá chỗ .” Hiên Viên Triệt rống to một tiếng, lực trong tay tăng lên hết sức.
Cùng lúc , tốc độ trong tay của Âu Dương Vu Phi và Vân Triệu càng phát nhanh hơn.
Mà lúc , Lưu Nguyệt đem khu vực bên tưới một nửa, hiện đang ở trong một phòng kho cất giữ hơn ngàn Mộc Đầu Nhân.
Nàng thẳng cái bàn tròn chính giữa phòng, trong tay nắm mấy tờ giấy, hai mắt lóe lên tia sáng tà ác, .