Vân Triệu thấy, nhất thời trợn trừng mắt, Lưu Nguyệt như quái vật.
Nửa ngày , khoé miệng mới giựt giựt : “Không chứ, Lưu , đặt chỗ , định chen chúc cùng ngoại nhân ngoài đấu tràng? Lần nhiều như , ở ngoài căn bản thấy cái gì .”
Nói xong dừng một chút, đột nhiên , vỗ bả vai Lưu Nguyệt, hào phóng : “Bất quá, vấn đề gì, đặt chỗ, theo chung với là , khó tìm hợp ý, chúng cùng chuyện, coi như báo đáp ân tình cho trọ chung của Lưu .”
“Hảo.” Vân Triệu xong, Lưu Nguyệt trực tiếp rõ ràng đáp ứng, ngoài.
Vân Triệu vỗ vỗ quạt lòng bàn tay : “Sảng khoái, cũng thích con của Lưu như .” Vừa , mặt sáng lạn như cảnh xuân, bước cùng Lưu Nguyệt ngoài.
Người tấp nập, Nghi Thuỷ thành sớm dọn xong lôi đài, xung quanh vây chặt như nêm.
(lôi đài: võ đài, coi phim kiếm hiệp nhiều thường thấy mỗi đại hội võ lâm, ở giữa sẽ dựng một võ đài bằng đất đá, cao hơn mặt đất chừng 1 mét, xung quanh xếp chỗ cho những quan trọng, xa xa là lố nhố ^^)
Lôi đài hình tròn sừng sững dựng chính giữa quảng trường to nhất thành, nhiều cột đá, nệm lót xung quanh, xa xa là nhiều thính phòng dựng cao lên, về phía lôi đài.
(thính phòng: phòng kín, thường cho những nhân vật quyền cao chức trọng, những ai thấy mặt dùng)
Quanh lôi đài dựng mấy chục cái bàn tiệc nhỏ, xếp nhiều ghế quý nhân bên cạnh.
(ghế quý nhân: ghế VIP)
Rồi xa xa đó mới là quần chúng tấp nập.
Phóng mắt qua, sợ ít hơn ngàn vạn , ngay cả khí thở cũng nhuộm đẫm nhiệt.
Đi theo Vân Triệu đến ghế đặt , ghế hàng thứ nhất phía tây, đây thể xem là một vị trí tuyệt đối , chị sợ tiền cũng mua .
Bất quá Lưu Nguyệt cũng gì, tự nhiên xuống, tự nhiên uống , giống như nàng vốn là chủ nhân của nơi .
Trong mắt ngoài, đây là hành động hiểu đạo lý đối nhân xử thế, nên sợ hãi.
“Lưu , xem, Phong Thành từ Trần quốc, một tay năm ngón dùng đao, cực kỳ nhuần nhuyễn, sinh động tự nhiên như nước chảy mây trôi, từng thất bại……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-81.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“A, Lưu , xem xem, là Trầm Mộc của Tuyết Thánh quốc, là nhất cao thủ Tuyết Thánh, thứ nhất khẳng định là đó……”
“A, mau , Lưu ……”Vừa xuống, Vân Triệu liếc mắt một cái liền thấy đám Trầm Mộc ghế đối diện, lập tức ánh mắt sáng lên, bộ toát hưng phấn .
Cây quạt trong tay ngừng phe phẩy, miệng liến thoắng nghỉ một hồi, mỗi tới quả thực đều quen thuộc hiểu rõ như lòng bàn tay, thật giống như cao thủ thất quốc đều là kẻ nuôi trong nhà.
Người tỏa sáng như ánh mặt trời, quả nhiên nhiều, bất quá, chút thể .
Lưu Nguyệt cầm lấy tách , theo hướng tay Vân Triệu , một đám cao thủ nàng , nay đôi phần .
"Lưu , xem, đó là Nghi Thủy thành chủ, lão gia hỏa lợi hại nha, cư nhiên huyết thiềm thừ, vận khí như , nếu cõ võ công một chút, nhất định lên đoạt lấy danh hiệu nhất, huyết thiềm thừ cũng chính là thứ , ."
Hai mắt tỏa sáng, Vân Triệu cơ hồ đem Nghi Thủy thành đang chuẩn phát diễn văn, tuyên bố võ lâm đại hội bắt đầu, như xuyên thấu.
Ánh mắt , so với ánh mắt thấy trong lòng xem chừng còn nóng bỏng hơn.
Trong đại hội ồn ào náo nhiệt, đông đúc như bầy cá xac_din, chỉ trỏ bàn luận, chỉ Lưu Nguyệt cùng Vân Triệu vẫn thản nhiên một ghế, xung quang ai, chiếc ghế to như cũng chỉ hai .
Một tuấn lãng sáng lạn, một kẻ hạo như nguyệt.
Kia một khí độ tao nhã ,tư thái thản nhiên trong trẻo nhưng lạnh lùng, cùng kinh thế tuấn mỹ, hai hợp lạị tạo nên thứ tinh quang đui mù con mắt.
Vô quần chúng khách quý, thần sắc ba phần đặt lên cuộc tỷ thí, mà bảy phần tâm tư đặt hết Lưu Nguyệt, một tuấn mĩ.
Liền ngay cả Nghi Thủy thành chủ kìm cũng liếc qua đây ba bốn , đừng chi là những khác.
Người tuấn mĩ như , rốt cuộc là từ nơi nào tới, như thế nào mà từ đến nay gặp qua? Như thế nào tuấn mỹ đến trình độ ?
Trái Lưu Nguyệt một lãnh đạm, cũng thèm tới ánh mắt xung quanh, thản nhiên xem như chuyện gì.
Vân Triệu bên cạnh cũng vẫn như cũ miệng lưỡi lưu loát, thao thao bất tuyệt, hai thản nhiên như , ngược hấp dẫn càng ngày càng nhiều ánh mắt.
Trong lúc nhất thời, giống như những tới xem tỷ thí, mà là đến xem Lưu Nguyệt .
"Nam tử là ai?" Ở phía đông lôi đài, một nam tử trung niên ở bên Nghi Thủy thành chủ, đè thấp thanh âm hướng Nghi Thủy thành chủ hỏi.