Xuyên không, ta trở thành trân bảo phá án - Chương 392

Cập nhật lúc: 2024-07-11 03:16:43
Lượt xem: 230

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mình... Mình ." Trương Duy Á cố gắng .

Mẹ cô ở bên cạnh, lòng cũng đau. Bà con gái dọa sợ như , một năm nửa năm là thể bình phục .

"Cảm ơn vì bó hoa, thích." Trương Duy Á đưa tay ôm bó hoa cẩm chướng Lâm Linh mang đến, nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa, như cảm nhận xem hoa thật .

Lâm Linh lặng lẽ quan sát biểu cảm của cô , cảm giác vẻ cô ám ảnh, giống như nghi ngờ thứ mắt là thật.

lấy túi giấy từ tay Từ Diệc Dương, lấy xúc xích nướng và bánh tráng nướng bên trong, với Trương Duy Á: "Thực sự , bây giờ cứ yên trong bệnh viện, ở đây, các thầy cô và thầy giám thị cũng ở đây, cũng ở đây. Có thể ngày mai sẽ bạn học đến thăm nữa ."

"Không tin , những thứ mua ở con hẻm trường chúng , quen lắm ? Đây là xúc xích nướng một đồng năm cây, bán xúc xích vẫn là trai đó, mắt to hai mí, lông mi dài, chỉ là đen thôi."

Trương Duy Á xong, suýt nữa , đánh giá về bán xúc xích là do cô với bạn bè hồi học cấp ba.

Lâm Linh : "Nhà nướng xúc xích cháy một chút, loại cay nhẹ mà thích nhất, còn rắc thêm thì là và vừng nữa."

đưa một hộp giấy tỏa hương vị chua của giấm qua: "Đây là bánh tráng nướng, hai đồng một phần, hồi học cấp ba thích ăn nhất món . Ông chủ bán bánh tráng nướng vẫn nhiều, gặp ai cũng . Mình bảo ông cho nhiều giấm hơn, xem vị mà ?"

Nhìn những đồ ăn bình thường mặt, Trương Duy Á đưa tay lên, chạm nhẹ túi giấy, đó cô lấy xúc xích , xúc xích vẫn còn tỏa nóng, quả thật là xúc xích mà bọn họ thường ăn hồi học cấp ba.

Ba thường đây là đồ ăn vặt, nên ăn nhiều, nhưng cô thích ăn. Cô ngờ Lâm Linh thích ăn gì.

nhận lấy túi giấy, lấy xúc xích cắn một miếng, quả thật là hương vị trong ký ức.

Nước mắt cô rơi lã chã, chậm rãi ăn từng miếng, những kỷ niệm hồi cấp ba cũng ùa về, xua tan nỗi sợ hãi liên tục dâng lên trong lòng cô .

Thầy Vương và những khác hiểu ý đồ của Lâm Linh, nhưng bọn họ tiện Trương Duy Á ăn, nên đầu chuyện với Lâm Linh. Một thầy giáo từ lâu để ý đến Từ Diệc Dương ở cửa. Ông liền hỏi Lâm Linh: "Tiểu Lâm, ... là bạn trai em ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/chuong-392.html.]

Lâm Linh các thầy cô trong trường hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Không , là đồng nghiệp của em."

Dù cô , nhưng một thầy cô tin lắm, điều khiến Lâm Linh cảm thấy bất lực. nếu cô giải thích thêm, càng vẻ hổ.

Lúc , Lộ Hàn Xuyên xuất hiện ở cửa. Anh thấy lời của giáo viên . Anh ở ngoài cửa, liếc trong, liền thấy Lâm Linh.

Tuy nhiên, lên tiếng phiền, chỉ ở cửa chờ đợi một cách kiên nhẫn, bởi vì xung quanh nhiều , lúc đầu cũng ai chú ý đến .

Lúc , Trương Duy Á ăn hết nửa cây xúc xích, cô cũng ngại ăn tiếp mặt , liền bỏ xúc xích túi, ngửi ngửi bánh tráng nướng trong hộp giấy. Sau đó ngẩng đầu với Lâm Linh: “Bây giờ đỡ hơn nhiều , Lâm Linh, hiểu lòng của , thật sự cảm ơn .”

Lâm Linh nhận tinh thần của cô thực sự hơn, liền với cô : “Cậu cứ yên tâm ở bệnh viện vài ngày, trong bệnh viện nhà trông coi, sẽ vấn đề gì .”

“Bạn trai của là Tiểu Vũ cũng đang viện ở đây, đe dọa tính mạng mà vẫn buông tay , bạn trai tìm . Bây giờ đầu thương, triệu chứng chấn động não, cần tĩnh dưỡng một thời gian nữa. Chờ khỏe thì đến thăm một chút.”

“Mình , sẽ thăm . Lâm Linh… phụ nữ đó, các bắt ?”

Lâm Linh Trương Duy Á, từ trong mắt cô vẫn thể thấy một chút lo lắng.

Lâm Linh suy nghĩ một chút, nửa quỳ xuống, mắt Trương Duy Á, : “Bọn bắt bốn đàn ông, phụ nữ đó chạy thoát. bọn sẽ bỏ qua cho cô , nhất định sẽ tiếp tục điều tra .”

“Trước đây, cảnh sát trong cục của bọn tìm để lấy lời khai, nhưng tình trạng của định, Tiểu Vũ cũng chấn động não, bọn dám phiền nhiều, nên lời khai thực hiện. Vụ án cần sự hợp tác của , bây giờ thể với về tình hình lúc đó ?”

Lâm Linh chuyện, chú ý quan sát biểu cảm của Trương Duy Á, thấy phản ứng của cô khá định, liền tiếp: “Mình , trong nhà vệ sinh xảy chuyện gì? Ngoại hình của phụ nữ đó như thế nào, cô mặc gì, còn nhớ ?”

Lâm Linh nhận Trương Duy Á mong cảnh sát bắt phụ nữ đó, nên cô mới lựa chọn hỏi lúc .

Trương Duy Á ánh mắt lóe lên, nhưng tình trạng vẫn khá định, với Lâm Linh: “Người phụ nữ đó mặc áo khoác lông vũ ngắn màu đen, tóc buộc lên, khá ngắn, b.í.m tóc chỉ dài bằng ngón giữa. Tóc mái và b.í.m tóc của cô xoăn, cảm thấy là tóc tự nhiên, nhưng chắc lắm. Mình cũng nhớ rõ mặt cô như thế nào, chỉ nhớ là cằm vuông, mắt , kẻ mắt. Chiều cao… thấp hơn một chút, còn thật sự nhớ.”

Loading...