Khương gia mở giảng đường thì chỉ cần một Khương Bát Đấu là đủ, Khương Tu Văn ở trong nhà cũng nhàn rỗi.
Không tính tới chuyện để đầu sỏ gây tội là đại cửu ca trong vòng kiểm soát thì cũng coi như Thẩm Hoài Dung bán cho Khương gia một ân tình, Khương Tu Văn thể kiếm tiền nuôi gia đình, đúng là một công đôi việc.
Đối với chuyện , kẻ đổ Khương Tu Văn cảm động đến rơi nước mắt, ở trong nhà kiếm tiền sẽ nộp lên hết, khi đến đại doanh thành bắc còn chút nước luộc, kiếm tiền dưỡng già đồng thời cũng hy vọng tích chút tiền riêng để nuôi bản .
Còn hai tháng là tới tết . Khi tết đến thì tặng lễ cho nhà, nếu tiền thì một bước cũng khó . Khương Tu Văn tặng cho tiểu một đôi hoa lụa , nhưng mà mắt tiền.
Điểm duy nhất mỹ chính là, nếu rời khỏi nhà thì sẽ ăn những món ngon do tiểu chế biến đa dạng nữa.
"Lão đại, con , thể nhậm chức ở trong quân cũng tồi."
Không lên chiến trường thì cần lo lắng vấn đề tánh mạng, còn một phần công việc để , Khương Bát Đấu cùng Văn Thị đều tỏ vẻ ủng hộ, cuối cùng quyết định sáng hôm Khương Tu Văn sẽ theo Thẩm Hoài Dung trở về.
Sinh nhật vô cùng thoải mái, Khương Bát Đấu uống quá nhiều rượu nên ngủ từ sớm, những còn tự động hỗ trợ thu dọn tàn cục, đến Thẩm Hoài Dung cũng động tay.
"Tiểu , mấy công việc để nhị ca cho, nghỉ ngơi ."
Khương Tu Võ chuyện bản bôi đen, với Phùng Đại Xuân: "Đại Xuân thúc, cùng Quý đại cô nương chỉ gặp vài , cũng tính là quen thuộc, về nàng tới nhà, nếu thúc bỏ mặt mũi thì cứ mở cửa là ."
"Được ."
Phùng Đại Xuân đồng ý sảng khoái, Quý đại cô nương phẩm hạnh nhưng Lưu xảo miệng là bà mối tồi. Nếu Khương Tu Võ ý đón dâu thì thể tìm Lưu xảo miệng hỗ trợ tác hợp.
Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Khương Bảo Châu đến phòng bếp nấu một nồi canh giải rượu lớn, tửu lượng của cha nàng , uống rượu trái cây cũng thể uống say, uống nhiều quá thành năng lung tung. "Thẩm đại nhân, lúc ngài đặt túi tiền trong tay .."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-160.html.]
Sau chuyện con chuột, Khương Bảo Châu dám đùa với Thẩm Hoài Dung, là cung kính hỏi. Nhiều bạc như , nàng cầm cũng bỏng tay. Dù cũng hỏi rõ ràng mục đích của Thẩm Hoài Dung là gì. "Muội khi đến biên thành định thì buôn bán nhỏ, bạc đó coi như tiền vốn ." Thẩm Hoài Dung cảm nhận tiểu nha đầu bối rối, nhưng cũng vạch trần nàng.
Mấy vạn lượng dùng để buôn bán nhỏ? Khương Bảo Châu nhịn kêu lên một câu hào phóng, Thẩm đại nhân thật là giàu .
Nếu buôn bán thì cũng phương hướng.
"Ta hứng thú với chuyện ăn buôn bán lắm."
Thẩm Hoài Dung chỉ phụ trách đưa tiền, nếu bạc đủ, tiểu nha đầu thể tìm hỏi bất cứ lúc nào, đến đây đưa tiền.
Thanh Y đang ở một bên nhóm lửa mà giật giật lỗ tai, mấy vạn lượng bạc là Hoàng Thượng ban thưởng, theo , ở kinh thành công tử còn một vài sản nghiệp, đúng là túi tiền phong phú.
"Bảo Châu, ý tưởng gì ?"
Tuy rằng hứng thú, nhưng mà chỉ cần là Khương Bảo Châu thì Thẩm Hoài Dung đều nguyện ý tham dự .
"Có một vài ý tưởng."
Biên thành giống kinh thành, một năm thì nửa năm là trải qua mùa đông, nếu bán đồ ăn vặt thì đông sợ là chút doanh thu nào.
Mỗi năm đến tháng mười, những vận chuyển hàng hoá tới biên thành sẽ từ từ giảm bớt, dân chúng biên thành ít vượt gió sương cửa, việc ăn của những tửu lầu quán cơm cũng .
"Ta đến cửa tiệm tạp hóa thì phát hiện một nửa mặt tiền của cửa hiệu đều dùng để đặt rượu."
Dân chúng biên thành vô cùng ưa thích rượu, cho dù nam nữ già trẻ, ăn tết thể ăn thịt, nhưng mà thể rượu.