[Xuyên không tái sinh TN70] Niên đại văn, cô nàng chiêu trò xinh đẹp là đại lão - Chương 120

Cập nhật lúc: 2025-12-19 03:34:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Dạ!"

Hai chị em trò chuyện vài câu, Trình Phương Thu liền giới thiệu Chu Ứng Thần cho cả nhà. Sau khi chào hỏi nhận mặt xong xuôi, tất cả cùng nhà chính.

"Cha con ?" Nãy giờ cô vẫn thấy ông .

"Cha mảnh vườn tăng gia , để con gọi cha về ngay." Trình Học Tuấn xong liền chạy vù như làn khói.

"Cái thằng bé ." Đinh Tịch Mai mỉm lắc đầu, sang bảo: "Em trai con đợt thi thứ hai trường đấy, chắc suất trường cấp ba 1 của huyện ."

"Giỏi thế ạ? Học hành đột phá luôn ?" Mắt Trình Phương Thu sáng lên. Phải Trình Học Tuấn bình thường học cũng khá nhưng chỉ loanh quanh hạng mười mấy, nhất mới hạng năm, ngờ kỳ thi chuyển cấp tặng cho cả nhà một bất ngờ lớn thế .

"Chứ còn gì nữa, dạo nó cứ ru rú trong nhà sách, thằng út nhà họ Diêu sang rủ móc trứng chim núi nó cũng chẳng thèm ." Đinh Tịch Mai bùi ngùi cảm thán.

Trình Phương Thu nhớ bận hái nấm tùng trong núi dạo , lúc đó Trình Học Tuấn còn lóc đòi chạy lên núi cho bằng .

"Học giỏi thế nhất định thưởng. Đợt nhà lên tỉnh, con sẽ đưa nó bách hóa, nó thích gì con mua nấy." Đuôi mắt Trình Phương Thu cong lên, môi tự chủ mà nở nụ , thật lòng mừng cho em trai.

Đinh Tịch Mai thì hoảng, bà lén Chu Ứng Hoài và Chu Ứng Thần. hai em nhà đều thuộc kiểu lộ hỉ nộ mặt, bà chẳng gì, đành nháy mắt với con gái: "Nhà thưởng cho nó , để con tốn kém thêm ?"

Trình Phương Thu hiểu ngay nỗi lo của , cô định mở lời thì Chu Ứng Hoài lên tiếng : "Mẹ, đây là chút lòng thành của chị dành cho em. Đều là một nhà, đừng phân chia rạch ròi quá."

"Thằng nhóc đó mà chắc sướng phát điên mất." Thấy con rể để tâm, Đinh Tịch Mai mới thở phào, nét mặt cũng rạng rỡ hẳn lên.

Cả nhà tán chuyện một lát thì Trình Bảo Khoan và Trình Học Tuấn về tới. Sau khi sum họp, gia đình định sang nhà bí thư chi bộ hỏi xem hôm nay xin giấy giới thiệu . Việc nên sớm, kẻo sáng mai khởi hành mà giấy tờ xong thì lỡ dở thêm ngày nữa.

Đi nhờ vả ngày nghỉ đương nhiên chút quà cáp, Trình Phương Thu bảo Chu Ứng Hoài chọn lấy một món trong đống đồ họ mang về. Anh dậy cúi lục tìm, thế là đều trông thấy vết răng rõ màng ở mu bàn tay chỗ hổ khẩu của .

Chương 75: Có Đau Không?

"Con rể, tay con thế ?"

Trình Bảo Khoan chỉ tay Chu Ứng Hoài, buột miệng hỏi ngay thắc mắc trong lòng. Thật vết răng ở vị trí khá kín đáo, thêm tay to và cũng ý che giấu nên khó thấy, ngay cả Chu Ứng Thần cũng chẳng gì. ngặt nỗi lúc cả nhà đều dồn mắt việc chọn quà, bao nhiêu cặp mắt đổ dồn , rốt cuộc vết tích vẫn bại lộ.

Thấy chằm chằm tay , Trình Phương Thu giật b.ắ.n , mồ hôi lạnh vã đầy lưng. Cô ảo não nhắm nghiền mắt, trong lòng hối hận ngàn , vạn . Lúc đó cô c.ắ.n chỗ nào cắn, đè đúng chỗ đó mà c.ắ.n cơ chứ.

Những khác đều thật thà, nghĩ ngợi sâu xa, chỉ tưởng thương ở đó. Bởi lẽ tính tình Trình Bảo Khoan vốn thẳng tuột, còn Chu Ứng Thần và Trình Học Tuấn đều là trai tân vợ nên chẳng hiểu gì.

Duy chỉ Đinh Tịch Mai vốn tâm ý tinh tế là thấy gì đó sai sai. Bà kỹ thêm vài , càng càng thấy giật , ánh mắt bất giác dời sang con gái. Chỉ thấy cô con gái vốn đang lười biếng dựa lưng ghế bỗng bật dậy như lò xo, gương mặt xinh đỏ bừng lên trong tích tắc, hàng mi dài dày đậm run rẩy liên hồi.

Rõ ràng là bộ dạng vô cùng chột .

Nghi ngờ thầm kín trong lòng xác nhận, Đinh Tịch Mai thấy nóng cả vành tai, bà mím chặt môi. Chắc chắn là hai đứa khi đăng ký kết hôn tỉnh chuyện vợ chồng thực thụ . Tuổi trẻ khí huyết hăng hái, ở riêng một phòng, chuyện mây mưa cũng là lẽ thường. Chỉ cần hợp tình hợp pháp, bà hạng cổ hủ nên nhận chuyện thoáng.

lúc tự trách dặn dò con gái vài câu. Nếu , cô chẳng hành xử nặng nhẹ mà để dấu vết lộ liễu thế chồng. Lỡ ngoài trông thấy, họ còn thêu dệt chuyện gì nữa. Xem tìm lúc nào đó chuyện nghiêm túc với Thu Thu mới .

Chu Ứng Hoài bình thản đến lạ, mặt đổi sắc, giọng điệu điềm nhiên: "Hôm bánh răng máy móc quẹt chút thôi ạ, chuyện nhỏ, giờ cũng sắp khỏi ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tai-sinh-tn70-nien-dai-van-co-nang-chieu-tro-xinh-dep-la-dai-lao/chuong-120.html.]

Sao mà thể thông minh đến thế cơ chứ?

Mắt Trình Phương Thu mở to, gửi cho một cái đầy tán thưởng. Hai chạm mắt trong trung hai giây lẳng lặng dời . Thấy , Đinh Tịch Mai thấu hiểu nhưng toạc , bà nhanh nhảu lên tiếng : "Sau cẩn thận đấy, máy móc nhanh thế chuyện đùa ."

" đấy, tay kỹ thuật viên thể để thương tùy tiện ." Trình Bảo Khoan cũng hùa theo vợ quan tâm một câu.

"Vâng, con nhất định sẽ cẩn thận ạ." Chu Ứng Hoài khẽ nhếch môi, xong còn liếc vợ một cái đầy thâm ý. Trình Phương Thu trút gánh nặng trong lòng, cộng thêm cái đó thì tim treo ngược lên cành cây.

Anh ý gì hả? Là lúc việc sẽ cẩn thận để thương, là... Tim cô đập thình thịch như con hươu nhỏ chạy loạn bên trong, tạo thành những đợt sóng xao động.

Chọn quà xong, Chu Ứng Hoài theo sang nhà bí thư chi bộ. Trình Phương Thu thấy buồn ngủ nên theo mà về phòng ngủ bù, đến lúc tỉnh dậy hơn mười một giờ trưa. Uể oải bò dậy, cô thấy hành lý của mang để bàn, đoán chừng lo xong việc và về .

Ý nghĩ đó thoáng qua thì tiếng vui vẻ từ bếp vọng lên. Xỏ dép sân, cô đúng lúc thấy em nhà họ Chu đang thịt gà mái già. Cả hai đều bộ đồ cũ của Trình Bảo Khoan, kích cỡ vặn lắm khiến lớp vải mỏng bó sát lấy cơ thể, lộ rõ những đường nét cơ bắp săn chắc. Nắng chiếu rọi lên hai họ, tạo thành một bức tranh "mỹ nam g.i.ế.c gà" mắt.

Chu Ứng Hoài đang đè con gà đang quãy đạp, tiếng mở cửa liền ngẩng đầu lên. Thấy cô, mặt thoáng chút lúng túng, gọi nhỏ: "Thu Thu."

"Anh, dùng lực chút , đừng để nó động đậy." Chu Ứng Thần tuy nấu ăn nhưng rõ ràng thịt gà bao giờ, gương mặt lộ rõ vẻ lúng túng cuống quýt.

Trình Phương Thu bên cạnh xem một cách thích thú nhưng dám gần. Cô đang mặc bộ đồ mới mua, nhỡ m.á.u gà b.ắ.n thì hỏng hết.

"Đưa d.a.o cho ."

Chu Ứng Hoài chịu nổi vẻ lóng ngóng của em trai, liền giật lấy con dao, nhanh tay cứa một đường gọn lẹ ở cổ gà. Chẳng mấy chốc, dòng m.á.u đỏ tươi chảy , nhỏ bát gạo nếp. Lát nữa cho nồi nấu cùng sẽ món xôi tiết gà thơm nức, mềm dẻo ngon lành.

Cảnh tượng m.á.u me nên cô lùi hai bước, suýt chút nữa đ.â.m sầm Trình Học Tuấn. "Chị cẩn thận chút, tay em đang xách ấm nước nóng đấy." Cậu em giật , vội chuyển ấm nước sang tay khác.

Cô cũng hết hồn, vội né sang một bên yên: "Tại chị, chị đường." Vỗ vỗ n.g.ự.c cho tim đập chậm , cô vô thức hỏi: "Đun nước nóng gì thế em?" Giờ đến lúc đun nước tắm ?

Trình Học Tuấn xách ấm nước tới cạnh hai em họ Chu, chị bằng ánh mắt kỳ quặc: "Để vặt lông gà chứ gì nữa chị. Tết năm ngoái chị còn giúp vặt lông mà, chị quên ?"

Nghe , tim cô đập thót một cái. Thấy em họ Chu đều sang, cô cố giữ bình tĩnh mỉm : "Tại chị giật nên đầu óc nhất thời nhảy kịp thôi." Như sợ nghi ngờ, cô bồi thêm một câu: "Đương nhiên là chị quên ."

Cũng may chẳng bận tâm đến chuyện nhỏ , tất cả xem vặt lông gà. Trình Phương Thu thở phào một dài, nét mặt căng thẳng mới giãn . Chu Ứng Hoài ngẩng đầu định dặn cô chỗ khác thì đúng lúc thấy cảnh . Mọi lời định đều nghẹn ở cổ họng, trong mắt thoáng qua một tia sâu thẳm khó đoán. Chưa kịp nghĩ kỹ, tiếng la oai oái của Chu Ứng Thần kéo thực tại.

"Anh ơi, m.á.u b.ắ.n mắt em !" "Ra vòi nước mà rửa, kêu cái gì."

Anh túm lấy tay em trai lôi một bên, dùng nước lạnh rửa giúp, đang định lau bừa cho nó vài cái thì một chiếc khăn mặt đưa tới. "Tay cũng máu, càng lau càng bẩn, dùng cái ." Trình Phương Thu sớm tìm khăn sạch khi tiếng Chu Ứng Thần kêu.

Chu Ứng Thần vẫn mở mắt , liền cảm kích: "Cảm ơn chị dâu ạ."

Chu Ứng Hoài cầm khăn lau qua loa lên mặt em trai, thấy nó liền buông tay, sang dịu dàng với vợ: "Còn buồn ngủ ? Sao ngủ thêm lúc nữa?" Giọng điệu của chẳng thấy chút thiếu kiên nhẫn nào như khi đối xử với em trai cả.

"Nóng quá, em ngủ ngon." Trình Phương Thu búi tóc lên gọn gàng, cố tình kẹp hết tóc con . Ở thành phố quen thổi quạt , giờ một ngày quạt là cô thấy bứt rứt, mồ hôi dính dấp khó chịu vô cùng.

Chu Ứng Hoài nhíu mày: "Tại , nhẽ nên mua cái quạt mang về."

"Em cũng nghĩ chuyện , về mua , coi như thêm sính lễ luôn." Cô tinh nghịch nháy mắt với .

Loading...