Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:36
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cái gì nha?! Nương, cha chọc tức giận ?"

Nghe thấy tiếng của bọn họ lớn, Sở Cẩm Niên vội vàng chạy đến cửa phòng bếp.

Sở Trường Phong cuống quít đem quần lót giấu trong ngực.

Thẩm Chỉ: "..."

"Không, chúng cãi , con và ca ca chơi ." Thẩm Chỉ đuổi .

"Thật sự ? Hai đừng cãi nha."

Sở Trường Phong: "Đi ngoài , cha và nương sẽ cãi ."

Tiểu gia hỏa vài bước, đầu , cuối cùng lặp một ,"Nhất định cãi nha!"

Tiểu gia hỏa ngoài, Thẩm Chỉ vội vàng : "Chàng mang nó về phòng ngủ, khâu xong liền cất kỹ, giấu ở lưu manh thì là cái gì?"

Sở Trường Phong giải thích: "Là bởi vì bọn nhỏ ở bên cạnh nên mới... mới giấu."

"Vậy trở về phòng, cất ?"

"Ta... Ta quên mất..."

Khóe miệng Thẩm Kỳ cong lên,"Vậy mau , nấu cơm, nhanh sẽ xong."

Sở Trường Phong gật gật đầu, vội vàng trượt xe lăn ngoài.

Đi phòng ngủ, kỹ chiếc quần lót, do nhét ở trong n.g.ự.c trở nhăn nhúm, một chút cũng giống mới giặt qua.

Chàng thở dài, luôn thế ? Liệu trong lòng nàng lén ghét bỏ ?

Hay là giặt .

Ra đến sân, hai tiểu gia hỏa đang ở cửa.

"Cha! Người ngoài ?"

Sở Trường Phong: "Không việc gì, cha giặt quần áo."

Hai tiểu gia hỏa , nhanh chóng dậy.

"Để Chu chu giặt!"

"Để Niên Niên giặt!"

Sở Trường Phong lắc đầu,"Cha tự giặt."

"Không !" Hai tiểu gia hỏa nhíu mày thật chặt.

Sở Trường Phong tự múc nước, hai gấp đến độ xoay quanh.

Lấy nước xong, Sở Trường Phong bưng đến bàn nhỏ trong sân, tự giặt.

Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên vây quanh ,"Cha, chỉ là một cái quần lót, vì cho con và ca ca giặt a? Cái dễ giặt."

TBC

Sở Cẩm Chu: " , con giặt một lát là sạch."

Sở Trường Phong rũ mi, chút ngượng ngùng,"Hai các con đừng vây quanh ở đây, mau nhà ."

Chờ bọn chúng , Sở Trường Phong mới cẩn thận giặt.

Mặc dù vốn sạch, nhưng vẫn giặt cẩn thận.

Giặt ba , mới phơi mái hiên.

Nhìn quần lót bay tới bay lui, mặt Sở Trường Phong hiểu bắt đầu nóng lên.

Chàng hít sâu một , chậm rãi phòng bếp, nhưng cũng lên tiếng, chỉ lẳng lặng bận rộn.

Hôm nay món ăn mới, trong lòng Thẩm Chỉ cũng chờ mong.

Đã lâu nàng ăn đậu hũ khoai môn.

Đậu hũ khoai môn chuẩn xong, Thẩm Chỉ lấy một ít dưa chua trong bình cắt thành sợi nhỏ.

Chuẩn xong, bắt đầu xào rau.

Trên giá đặt nồi sắt, thêm một ít dầu, kèm theo một tiếng "xèo xèo", thịt khô đổ trong nồi dầu, tỏa mùi thơm nồng đậm.

Thịt khô nạc mỡ đan xen xào kỹ, đẩy thịt khô qua một bên nồi, thêm hành gừng, tỏi, ớt, cho thơm.

"Khụ khụ khụ..."

Mùi ớt bá đạo lập tức át mùi thơm của thịt khô, Thẩm Chỉ sặc đến ho khan vài tiếng.

Sở Trường Phong cũng che miệng ho nhẹ, Thẩm Chỉ ho đến cong thắt lưng, liền vội vàng xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-111.html.]

"Sao... Sao ? Bị sặc ?" Giọng của mang theo do dự cùng lo lắng.

Thẩm Chỉ đầu , chút giật , ở đây? Chàng lúc nào?

"Mau ngoài, ở đây sặc lắm, sắp xào xong ."

Sở Trường Phong mấp máy môi, gì đó, nhưng nàng bắt đầu xào rau, chỉ thể từ bỏ.

Vị cay của ớt dần dần tản , Thẩm Chỉ thoải mái hơn một chút, vội vàng cho dưa chua xào.

Dưa chua khi xào, vị chua nồng đậm sẽ tản nhiều, thấm mỡ heo và mùi thơm của thịt khô.

Dưa chua gần chín, Thẩm Chỉ đổ đậu hũ khoai môn , thêm nửa bát nước đảo đều.

Nước canh ùng ục ùng ục sôi trào, mùi thơm của thịt bay đầy nhà.

Đậu hũ khoai môn ngược mùi gì đặc biệt, nước canh thơm, Thẩm Chỉ nỡ nấu cạn, chỉ thêm gia vị đơn giản liền nồi.

Thẩm Chỉ món gì khác, đậu hũ khoai môn đủ nhiều, cũng đủ ăn.

Nàng bưng một nồi đất dưa chua đậu phụ khoai môn ngoài, chỉ thấy Sở Trường Phong chắn ở cửa, mà phía còn hai tiểu gia hỏa.

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ trừng bọn họ,"Mèo lớn tham ăn và hai con mèo nhỏ tham ăn, mau nhường đường cho , còn nữa, lau nước miếng , nên ăn cơm ."

Ba cha con vội vàng nhường đường.

Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên lui ngoài, nhưng Sở Trường Phong xoay xe lăn dời , cả choáng váng.

Thẩm Chỉ qua bên cạnh , đặt đậu hủ khoai môn lên bàn trong nhà chính, đó trở phòng bếp, lời nào, kéo xe lăn của Sở Trường Phong đẩy bên ngoài.

Thân thể theo quán tính dựa lưng ghế, cả kinh hai tròng mắt trợn tròn.

Trực tiếp đẩy tới bên bàn cơm, xoa mặt một cái,"Tướng công nhà ai ngốc như ? Đến xoay xe lăn cũng hướng?"

"Ta... chỉ là cửa quá hẹp, ngốc, nàng cứ hươu vượn."

Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên bên cạnh, hai tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn, híp mắt bọn họ.

Bị hai tiểu gia hỏa nhạo, Sở Trường Phong càng cảm thấy hổ,"Không ăn cơm !"

Nhìn nhíu mày, hung dữ chuyện, Thẩm Chỉ nhịn nở nụ .

"Sở Trường Phong, ..."

Nàng nhẹ nhàng lắc đầu, quên , luôn khen đáng yêu, phản ứng kế tiếp của sẽ càng trở nên đáng yêu hơn.

Cũng thể sự đáng yêu của mê hoặc hết đến khác.

"Ăn cơm!"

Nàng nhanh chóng bưng chén đũa và cơm lên bàn.

Sở Cẩm Chu hì hì giúp xới cơm,"Đây là của nương!"

"Đây là của cha!"

"Đây là của !"

Ba chén cơm đặt mặt mỗi , Sở Cẩm Chu mới múc cho một chén.

Sở Cẩm Niên híp mắt, đậu hũ khoai môn xa lạ bàn, xoa xoa tay.

"Ca ca, hôm nay nương nấu thịt! Là thịt khô nha! Ta thấy ! Chắc chắn ăn ngon!"

Trong thời gian tiểu gia hỏa và Sở Cẩm Chu thì thầm, Thẩm Chỉ múc một muỗng lớn đậu hũ khoai môn dưa chua vị thịt khô úp lên cơm của bọn họ.

Mang theo nước canh nồng đậm, ngấm trong cơm, chỉ cần thôi cũng khiến thèm ăn.

"Đây chính là đậu hũ khoai môn, ba các ngươi mau nếm thử ."

Ba cha con vô cùng hưởng ứng, lập tức gắp một miếng đậu hũ khoai môn lên nếm thử.

Đậu hũ khoai môn ăn trơn trượt mềm mịn, nhẹ nhàng hút liền trôi đến cổ họng.

Không chỉ hương vị độc đáo, đậu hũ khoai môn xào với dưa chua và thịt khô, thấm đẫm hương vị đậm đà của thịt khô và mùi chua thoang thoảng của dưa chua.

Nước canh nồng đậm, chua cay, là khai vị.

"Hô... hô... ăn ngon ăn ngon, món mềm mềm ăn thật ngon!"

Sở Cẩm Niên ăn đến đung đưa chân,"Cha, nương, ca ca, ăn ngon ?"

Sở Cẩm Chu quai hàm căng phồng, biện pháp trả lời, chỉ thể cố gắng gật đầu.

Ăn ngon!

Sở Trường Phong ăn hơn nửa chén cơm, mới hỏi: "Món như thế nào?"

 

Loading...