Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 374
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:15
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không lâu , trong sân phơi đầy khoai tây lát.
"Nương, phơi khoai tây ?"
Sở Cẩm Niên xổm bên cái nia, tò mò những lát khoai tây, khuôn mặt đầy nghi hoặc.
Thẩm Chỉ: "Chúng thể khoai tây chiên, đợi khô nương sẽ cho các con ăn."
"Khoai tây chiên?!"
Từ thực sự quá xa lạ, xa lạ nhưng ăn ngon, đều phấn khích.
"Vậy khi nào mới thể ăn ?"
"Chờ đến khi chúng phơi khô hết." Thẩm Chỉ kiên nhẫn trả lời câu hỏi của bọn chúng.
"Vậy ngày mai thể ăn ?"
"Trời nắng như , lát khoai tây cũng cắt khá mỏng, chắc ngày mai thể phơi khô." Thẩm Chỉ ước lượng một chút đáp.
"Oa! Vậy là ngày mai thể ăn !"
Mấy tiểu gia hỏa nuốt nước miếng, bọn chúng cảm thấy thật hạnh phúc! Lại thêm một món ngon mới!
Hôm nay còn uống nước chanh mát lạnh nữa!
Cuộc sống thật quá tuyệt vời!
Nước ngâm khoai tây lát dần trở nên trong suốt, những tạp chất đục ngầu bên trong biến mất.
Thẩm Chỉ cẩn thận đổ lớp nước trong suốt đó .
Rất nhanh, đáy chậu lộ một lớp bột trắng.
Sở Cẩm Chu: "Nương, đây là gì ? Nhiều quá!"
Thẩm Chỉ lấy một cái muỗng, múc phần tinh bột khoai tây đáy chậu cho một cái rổ nhỏ lót băng gạc.
"Đây là thứ , ăn ngon."
Mắt của mấy tiểu gia hỏa sáng long lanh, bọn chúng ngờ khoai tây nhiều cách ăn đến !
Thẩm Chỉ đặt tinh bột lên bàn để phơi nắng,"Các con ăn thì giúp trông coi thật kỹ, phơi khô mới món ngon ."
Mấy tiểu gia hỏa nhanh chóng quanh bàn, mắt trông mong đống bột trắng.
Lượng tinh bột vẫn còn quá ít, khoai tây cắt lát cho nhiều tinh bột, nếu nhiều hơn, nghiền khoai thành bột nhão, cách đó mới thu nhiều tinh bột hơn.
Chờ đến giữa trưa, Sở Trường Phong ôm Hoan Hoan trở về.
Tiểu nha đầu ngoài cả ngày cũng nhớ nương, lúc về còn trong lòng cha, khanh khách.
"Cha! Hoan Hoan!"
Sở Trường Phong bước sân, thấy trong nhà nhiều trẻ con như thì ngẩn .
"Các con... hôm nay món ngon trong sân ? Làm đồ nướng ?"
Bọn trẻ mỗi tụ tập đông thế , chắc chắn là để nấu món ngon cùng .
"Chúng con ăn đồ nướng! Hôm nay chúng con ăn một món cực kỳ đặc biệt! Cha đoán thử xem là gì?"
Sở Trường Phong lắc đầu, đoán .
Sở Cẩm Niên hai tay chống nạnh: "Cha kiên nhẫn ? Đoán thêm chút nữa mà."
Sở Trường Phong còn kịp gì, Thẩm Chỉ bưng một ly nước chanh .
"Đây, nếm thử ."
Sở Trường Phong cầm lấy ly nước chanh, chạm tay ly liền sửng sốt.
"Sao hôm nay nước chanh lạnh như ?"
Không nhận câu trả lời, liền uống một ngụm lớn.
Vừa uống xong, cả liền c.h.ế.t lặng!
Đây là nước linh tuyền là nước giếng?
tại lạnh như ? Giống như nước suối mùa đông! Hình như còn đá vụn nữa!
Uống một ngụm, quả thực cả đều mát mẻ.
"Uống ngon ?" Thẩm Chỉ hỏi.
Sở Trường Phong ngơ ngác gật đầu: "Ngon..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-374.html.]
Hôm qua nước chanh chỉ mát một chút thấy giải nhiệt , nhưng bây giờ uống nước chanh lạnh như thế , lập tức cảm thấy nước chanh hôm qua thật chẳng đáng là gì!
Trong nhà quá nhiều , dù ba tiểu gia hỏa nương đá lạnh, cho cha nhưng bọn chúng cũng tạm thời nhịn xuống.
Thẩm Chỉ thì kéo Sở Trường Phong trong nhà.
TBC
Vào đến phòng bếp, Thẩm Chỉ chỉ cho xem thùng nước đông đá.
Nhìn xong, Sở Trường Phong c.h.ế.t lặng: "Không chứ... đây là đá ?!"
Bắc Dương thể đá mùa ?!
Thẩm Chỉ gật đầu: "Ừ."
"Đây... đây là..." Sở Trường Phong khó khăn nuốt nước miếng,"Đây là từ , là nhà ai cất giữ từ ?"
Sở Trường Phong thật sự thể tin nổi.
Thẩm Chỉ nhếch môi : "Đây là ."
Sở Trường Phong chớp mắt, cảm thấy nhầm, nếu chính là nương t.ử đang đùa giỡn với .
Đá vốn chỉ hình thành tự nhiên mùa đông, hiện giờ nương t.ử của là nàng tự ...
"Không thể nào! Tuyệt đối thể nào! Nàng đừng lừa !"
Tiểu nha đầu trong lòng Sở Trường Phong thùng nước đá, cha nương, đôi mắt to tròn chớp chớp,"A... A..."
Thẩm Chỉ: "... Chàng còn là tướng công của ? Sao tin chứ? Sao thể?"
Sở Trường Phong do dự một lát, đưa tay nhéo má nàng,"Chỉ Chỉ... nàng thật sự... quá tự luyến ?"
Thẩm Chỉ liếc một cái,"Sở Trường Phong! Ta giận đấy!"
"Được ! Ta tin nàng! Chỉ cần là nàng đều tin!"
Nhìn thấy vẻ mặt lấy lệ của Sở Trường Phong, Thẩm Chỉ đạp chân một cái.
Sở Trường Phong đau đến kêu lên.
"Đừng giả vờ!" Thẩm Chỉ .
Sở Trường Phong bĩu môi, thu dáng vẻ cà lơ phất phơ, nghiêm túc : "Chỉ Chỉ, đây thật sự là nàng ? Làm thế nào?"
Vẻ mặt Thẩm Chỉ nhu hòa một chút: "Ta ngay là dám nghi ngờ ."
Nàng kéo chiếc thùng gỗ , chỉ tiêu thạch bên bàn,"Dùng thứ là thể đá."
Sở Trường Phong há hốc miệng.
Thẩm Chỉ lấy một cái chén, mẫu quá trình đá cho xem.
Sở Trường Phong chăm chú, đến cả bé con trong lòng cũng chớp mắt.
Rất nhanh, trong chén bắt đầu kết một tầng sương giá...
Sở Trường Phong ngây , dám tin mắt ,"Chỉ đơn giản như thôi ?"
Thẩm Chỉ gật đầu,"Ừ! đá trực tiếp từ tiêu thạch thì thể ăn ."
Sở Trường Phong liếc một thùng lớn đựng thùng nhỏ, cũng hiểu .
Chàng hít sâu vài , nhịn đưa tay xoa đầu Thẩm Chỉ,"Nàng... cái đầu rốt cuộc là lớn lên thế nào? Sao... thể lợi hại như chứ?"
Thẩm Chỉ đắc ý mỉm : "Đó là đương nhiên! Ta lợi hại cũng là chuyện ngày một ngày hai."
Sở Trường Phong nuốt nước miếng, nghiêm túc : "Chỉ Chỉ... phương pháp đá ... tuyệt đối thể để ai , chuyện hệ trọng."
Thẩm Chỉ tất nhiên hiểu rõ,"Chàng cứ yên tâm, mùa hè đá bao nhiêu quý còn ? Thứ kiếm tiền như , nhất định sẽ giấu thật kỹ."
Sở Trường Phong: "Phương pháp đá thể mang bao nhiêu tiên tài là điều thể đo lường , sẽ dẫn đến bao nhiêu tai họa cũng ai ."
Thẩm Chỉ trở nên nghiêm túc.
Nàng hiểu rõ đạo lý .
Lợi ích thật lớn mặt, bao nhiêu thể cưỡng sự cám dỗ .
"Chàng yên tâm , chúng chỉ bán một chút đồ uống ướp lạnh trong tiệm cơm và tiệm thịt nướng, bán lượng đá lớn, chắc đến mức để mắt đến ."
Nói xong, nàng thoải mái một cái, vươn tay xoa nhẹ mặt Sở Trường Phong,"Hôm nay chỉ cần phụ trách uống thử, chờ một lát nữa xong, nếm thử đưa ý kiến giúp ."
"Được!"
Trở trong sân, Thẩm Chỉ xách theo rổ hái du đào và cherry, trong khi mấy tiểu gia hỏa vẫn vây quanh chiếc bàn, chằm chằm tinh bột khoai tây đang phơi nắng.
Sở Trường Phong thoáng qua, nghi hoặc hỏi: "Bột mì ẩm ? Sao biến thành như ?"