Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 386
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:25:28
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chớp mắt một tháng trôi qua.
Màu xanh biếc bạt ngàn dần dần bao phỉ bởi một lớp vàng nhạt.
Thời tiết lạnh dần.
"Sở Trường Phong! Thẩm Chỉ nha đầu! Hai ở đây ?"
Vừa sáng sớm, Lam Lập tới cửa.
Mọi đang ăn sáng.
Lam Lập nhà, bữa sáng bàn, nuốt nước miếng: "Ta còn ăn cơm ."
Sở Trường Phong: "... Ngồi xuống ăn ."
Bữa sáng phong phú, tiểu long bao, bánh cuốn và cháo.
Lam Lập ăn hết một xửng tiểu long bao, ăn thêm một cái bánh cuốn, cuối cùng uống hết một chén cháo, lúc mới thoải mái dựa .
Ba tiểu gia hỏa đeo cặp sách vội vàng học.
Sở Khiếu và Lâm Tranh cũng vội vàng đến tiệm cơm.
"Lam tướng quân, ngài đến tìm chúng chuyện gì ?"
"Chúng thương lượng xong với những du mục đó , cứ theo lời các ngươi , 500 cân khoai đổi một con ngựa, bọn họ lấy 10 vạn cân."
"Vậy là 200 con ngựa?"
Lam Lập gật đầu: "Ta , các ngươi yên tâm , sẽ trông chừng bọn họ, nếu chất lượng ngựa đạt, thì khỏi bàn nữa!"
Có điều, ông đoán đám cũng sẽ giở trò.
Ông đ.á.n.h với bọn họ nhiều năm, cũng quen thuộc với thủ lĩnh của bọn họ.
Mỗi chiến tranh, chắc chắn là do bộ tộc của bọn họ đả kích nặng nề, còn cách nào khác mới xuất chinh.
Nói cũng đáng thương.
"Đến lúc đó sẽ cùng ngươi."
"Được!"
Sự tình nhanh liền quỹ đạo, Sở Trường Phong và Lam Lập dẫn vận chuyển 10 vạn cân khoai tây đến biên cảnh trong vòng ba ngày.
Đó là ranh giới giữa lãnh địa của bọn họ và dân du mục.
Đối diện là những con ngựa cao lớn, đến tiến hành trao đổi chính là thủ lĩnh của bọn họ!
Lam Lập híp mắt,"A Mạc thủ lĩnh, các ngươi 10 vạn cân lương thực mang đến cho các ngươi, lượng ngựa các ngươi mang đến đủ ? Không vấn đề gì chứ?"
A Mạc khinh thường : "Ngựa của bộ tộc A Mạc là ngựa nhất thiên hạ! Ta cũng giống ngươi! Gian trá xảo quyệt! Ngựa hứa, một con cũng thiếu!"
Lam Lập: "... Ngươi gì thế? Cái gì gọi là gian trá giảo hoạt? Ngươi mới gian trá xảo quyệt! Năm là ai lén lút bắt cóc mấu đứa trẻ chăn dê của chúng , bắt dùng lương thực đổi về?"
"Còn nữa, hai tháng là ai phái tới trộm lương thực hả?!"
Lam Lập quả thực hành vi mặt dày vô sỉ của cho khiếp sợ!
A Mạc: "Ngươi đ.á.n.h rắm!! Năm ngoái ngươi bắt 20 con ngựa con của , mới bắt mấy đứa trẻ của ngươi!"
"Còn nữa! Trộm lương thực của các ngươi thì ? Ai bảo các ngươi lương thực chứ?"
"Ngươi thật là mặt dày vô sỉ!! Không hổ!" Lam Lập c.h.ử.i ầm lên.
Sở Trường Phong há hốc miệng, kinh ngạc đến mức nên lời.
Còn các tướng sĩ giúp vận chuyển lương thực dường như quen với cảnh , phản ứng gì.
Cãi thêm một lúc, Lam Lập thở hổn hển vài : "Ta cãi với ngươi! Một tay giao ngựa, một tay giao lương thực!"
"Ta cũng chẳng cãi với ngươi! Loại gian trá xảo quyệt như ngươi!"
"Khốn kiếp! Ngươi đ.á.n.h ?!"
Lam Lập vẻ định xông lên, nhưng Sở Trường Phong kịp thời kéo : "Tướng quân, chính sự quan trọng hơn, đừng kích động!"
"Là kích động ? Ngươi xem gì kìa? Hắn dám mắng ! Ta , trận chiến nhất định đánh! Không thể hòa đàm!"
Sở Trường Phong giật giật khóe miệng, ngờ kẻ địch như thế .
Đối phương dường như cũng nhiều lời: "Các ngươi giao lương thực , sẽ tự tới lấy!"
Lam Lập vẫy tay: "Vận chuyển lương thực!"
Bên , các tướng sĩ cũng dắt ngựa tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-386.html.]
Chỉ hai vị tướng lĩnh vẫn đối đầu gay gắt, ánh mắt như đang giao chiến hàng trăm trận.
Cuối cùng, việc trao đổi tất, hai bên lập tức bắt đầu kiểm tra hàng hóa.
Những con ngựa mà đối phương giao thực sự , Sở Trường Phong quan sát kỹ, hầu như con nào cũng mạnh mẽ hơn Hắc Bảo của con trai .
TBC
Hắc Bảo là con ngựa mà chọn lựa kỹ lưỡng .
Sở Trường Phong thầm cảm thán, bộ tộc A Mạc quả nhiên giỏi nuôi ngựa.
Bên , A Mạc thủ lĩnh bắt đầu kiểm tra lương thực.
Mở bao tải , phát hiện bên trong là những cục đất xám xịt, choáng váng.
"Lam Lập! Ngươi lừa !!"
Giọng vang như sấm, Lam Lập giật .
"Ngươi mê sảng cái gì ? Lão t.ử lừa ngươi khi nào?"
A Mạc tức đến mức râu mép dựng ngược, cầm một củ khoai tây ném thẳng Lam Lập: "Ngươi tự xem , đây là cái quỷ gì? Mang đống đất đến đây lừa ? Lão t.ử cần chính là gạo với bột mì!"
Lam Lập bắt lấy củ khoai tây: "Ngươi đúng là ! Đây đất, đây chính là bảo bối của chúng ! Tốt hơn gạo với bột mì!"
"Đánh rắm! Ngươi xem, cái thứ ăn thế nào?!"
"Luộc ăn, hầm ăn, nướng ăn! Cách nào cũng ăn ngon!"
"Ta tin! Nếu ngươi bù gạo với bột mì cho lão tử, thì mau trả ngựa đây! Bằng , hôm nay lão t.ử sẽ đ.á.n.h cho các ngươi chạy tè quần!"
Lam Lập: "Ta ngươi , hiểu tiếng ?! Đây chính là lương thực!"
"Trả ngựa cho !" A Mạc thủ lĩnh chịu .
Sở Trường Phong thở dài.
Hắn bước lên : "A Mạc thỉ lĩnh, thứ chúng mang đến đúng là lương thực, kém gì gạo và bột mì, nếu ngài tin, sẽ nấu ngay tại đây cho ngài ăn thử."
A Mạc thủ lĩnh ngơ ngẩn.
nhanh, phản ứng : "Được! Vậy thật kỹ xem đống đất rốt cuộc là thứ gì, mà ăn !"
May mắn là chuẩn sẵn từ .
Sở Trường Phong lấy một cái bếp lò từ xe ngựa xuống.
Lam Lập chớp chớp mắt, các tướng sĩ phía cũng ngây .
Sở Trường Phong mang theo bếp lò từ khi nào ?
Trên bếp lò còn than cháy đỏ rực.
Tiếp theo, Sở Trường Phong lấy một cái nồi, một bình dầu, cuối cùng là một thùng nước.
"Này... Sở Trường Phong! Ngươi mang theo mấy thứ gì?"
Sở Trường Phong: "Bọn họ từng ăn khoai tây, chuyện thể dễ dàng thành công?"
"Ngươi... ngươi đúng là phòng ngừa chu đáo!"
Bên , các tướng sĩ A Mạc trố mắt kinh ngạc! Đây là trực tiếp nấu cho bọn ăn ?!
Phải món ngon nhất! Để bọn họ khoai tây tuyệt vời thế nào! Thế nhưng còn chướng mắt! là mắt !
Lam Lập lệnh cho tướng sĩ giúp một tay, chẳng mấy chốc khoai tây gọt vỏ, rửa sạch, cắt thành miếng nhỏ.
A Mạc từ lúc nào vượt qua ranh giới, đống khoai tây trắng muốt khi rửa sạch, ngẩn .
Lam Lập thấy , lạnh: "A Mạc, thủ lĩnh, ngươi sợ một đao c.h.é.m c.h.ế.t ngươi ?! Dám tùy tiện bước địa bàn của ?"
"Ngươi im miệng!" A Mạc nghiêm túc quan sát.
Lam Lập trợn tròn mắt! Người sợ chút nào ? Thật sự cho rằng ông là chính nhân quân tử, sẽ bắt ?
Sở Trường Phong bắt đầu chiên khoai tây.
Cái nồi lớn, mỗi thể chiên cả nửa chậu khoai tây.
Không chiên bao lâu, khoai tây chín, Sở Trường Phong lập tức vớt một nửa , bỏ một cái nồi khác.
Tiếp theo, lấy ngũ vị hương, bột ớt, hành lá và rau thơm từ trong xe ngựa .
Tất cả đều rắc khoai tây, hất nồi mấy , lập tức một mùi thơm đặc biệt lan tỏa khắp nơi.
A Mạc thủ lĩnh lặng lẽ nuốt nước miếng.