Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 397

Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:31:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm , Sở Trường Phong trông rạng rỡ hẳn lên.

Nhìn thấy tinh thần của Sở Trường Phong quá mức hưng phấn, Sở Cẩm Chu chằm chằm vài .

Do dự một lúc lâu, tiểu gia hỏa mới hỏi: "Cha, hôm nay cha vui vẻ như ?"

Nghe thấy ca ca hỏi, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc rửa mặt xong liền chạy , bọn chúng cũng cảm thấy như .

Làm gì ai buổi sáng thức dậy ngốc nghếch như thế chứ?

Thật sự quá kỳ lạ!

"Cha, ngốc ? Sao cứ ngây ngô ?" Sở Cẩm Niên miệng lanh lợi.

Sở Trường Phong dùng sức xoa đầu nó một cái,"Con mới ngốc! Nói hươu vượn!"

"Vậy cha ?"

Sở Trường Phong cụp mắt bọn chúng, cả đắc ý che giấu ,"Cũng gì, chỉ là Hoan Hoan gọi là "cha"."

Mấy tiểu gia hỏa ngây dại.

"Cái gì?!"

"Thật giả? Cha lừa chúng con chứ?"

"Chậc... Ta lừa các con cái gì?"

Sở Trường Phong bất đắc dĩ,"Hoan Hoan kêu rõ ràng, nếu các con tin, lát nữa chờ con bé dậy thì một chút!"

Ba tiểu gia hỏa liếc mắt , chút nóng lòng thử.

Bọn chúng cũng gọi "ca ca".

Đến khi Hoan Hoan tỉnh dậy, thứ đầu tiên chào đón bé chính là ba khuôn mặt nhỏ nhắn kích động hưng phấn.

Động tác ngáp của tiểu nha đầu khựng , nghi hoặc bọn họ.

"Muội , gọi ca ca nào!"

"Mau, ca ca!"

Bé nghiêng đầu, như thể hiểu gì, tiếp tục ngáp.

Đột nhiên, bé thấy Sở Trường Phong đang cúi xuống gần , đôi mắt sáng lên, giơ tay nhỏ ,"Cha -"

"Êy!!!"

Sở Trường Phong lớn,"Bảo bối, cha đây."

Ba tiểu gia hỏa quả thực dám tiếp, bộ dạng cha bọn chúng lúc thật là quá mức nịnh nọt!

"Cha!"

"Bảo bối!"

Hai cha con cứ thế mà ngọt ngấy với , đến mức Sở Cẩm Niên cũng cảm thấy ghét bỏ.

đúng là hâm mộ, gọi quá rõ ràng!

Giọng trẻ con mềm mại, ai cũng sẽ tan chảy.

Đợi đến khi hai cha con ngọt ngấy đủ , ba ca ca lập tức vây quanh bé con, kiên nhẫn dạy bé gọi "ca ca".

Thấy tiểu nha đầu banh khuôn mặt nhỏ, chút bực bội, Thẩm Chỉ bất đắc dĩ.

"Ba các con đừng vây quanh , từ từ từng bước một."

Ba tiểu gia hỏa ỉu xìu, điểm mất mát.

"Vậy khi nào mới thể gọi ca ca nha..."

"Nhanh thôi, đừng lo lắng."

Sau giờ cơm trưa, Lam Lập tìm tới cửa, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ liền ngoài.

Lam Lập hẹn với A Mạc, lát nữa bọn họ sẽ đến bộ tộc của A Mạc để bàn chuyện giá cả hàng hóa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-397.html.]

Sở Khiếu và Lâm Tranh ở chăm sóc Hoan Hoan.

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong nhanh chóng theo Lam Lập đến bộ tộc A Mạc.

Nơi ở của bộ tộc A Mạc là lều trại lớn, nhưng bên trong cũng chẳng khác gì nhà cửa của bá tánh Bắc Dương, thứ gì cũng , thậm chí còn phân bếp và phòng ngủ.

A Mạc thủ lĩnh tỏ khó hiểu, giá cả gì đáng để bàn bạc?

câu đầu tiên của Thẩm Chỉ khi trong khiến kinh ngạc,"A Mạc thủ lĩnh, vật phẩm mà các bá tánh bộ tộc ngài bán thật sự quá rẻ, như sẽ kiếm lời."

A Mạc thủ lĩnh im lặng thật lâu, nghi hoặc chằm chằm nàng,"Ngươi cái gì?"

"Ta vật phẩm của các ngươi bán quá rẻ, kiếm lời."

A Mạc thủ lĩnh ngây , cảm giác ngốc ?

Mua đồ rẻ ?

TBC

Thấy A Mạc nghi hoặc, Sở Trường Phong giải thích: "Hôm qua chúng dạo chợ trong chốc lát, mua ít đồ vật, cũng đại khái hiểu giá cả, xác thật phù hợp với giá cả ở Bắc Dương."

Thẩm Chỉ giơ tay lên cho A Mạc thủ lĩnh xem chiếc vòng tay cổ tay,"Hôm qua mua chiếc vòng , đại tẩu chỉ lấy của một văn tiền, nhưng bện một chiếc vòng tay như mất một canh giờ, viên đá vòng tay cũng tốn thời gian mài, tốn thời gian tốn sức như , giá cả quá lời."

A Mạc thủ lĩnh chỉ thoáng qua, liền lắc đầu,"Loại vật nhỏ vốn đáng giá, một văn tiền bình thường."

Thẩm Chỉ lập tức nghẹn họng.

"Bộ tộc các ngài nếu là phát triển lớn mạnh, tự nhiên thông thương cùng khác, trừ Bắc Dương chúng , còn các nước khác nữa, nếu như giá cả vẫn thấp như , thì thể kiếm bao nhiêu tiền?"

"Ngài cũng đừng coi thường loại vật nhỏ , loại hàng thủ công mỹ nghệ ưa thích, nếu bán lượng lớn cho nước khác, cũng chắc sẽ kiếm ít hơn việc bán ngựa ."

Thẩm Chỉ xong, Sở Trường Phong liền : "Hôm qua chúng còn mua mấy cái mũ, đều là dùng da lông động vật chế thành, mà chỉ bán mười văn tiền, phù hợp với giá trị của nó."

A Mạc thủ lĩnh xong sửng sốt.

"Tóm các ngài nên định giá cao một chút, đây đều là vì cho các ngài."

Thông thương đều là đôi bên cùng lợi, hai bên đều thể kiếm tiền.

A Mạc thủ lĩnh dần dần cũng hiểu ý tứ trong lời của bọn họ,"... chúng từng bán mấy thứ , định giá thế nào mới thích hợp?"

Thẩm Chỉ: "Ngài triệu tập một ít bá tánh , xem bọn họ định bán cái gì, chúng sẽ giúp bọn họ định giá."

A Mạc thủ lĩnh lập tức phái triệu tập, tốc độ nhanh, chỉ chốc lát , liền triệu tập hơn trăm .

Hiện tại dân của bọn họ cũng chỉ mấy ngàn , những khác trong bộ tộc đều phân tán ở nhiều nơi khác.

Thẩm Chỉ trì hoãn thời gian, chỉ một lát hỏi thăm tất cả những gì định bán.

Nàng ghi chép từng thứ một, còn hàng mẫu bọn họ mang tới, dựa theo giá trị mỗi loại hàng hóa, giúp bọn họ định giá.

Mọi nàng định giá, cả kinh lời.

Cái giá so với giá bọn họ bán cao hơn hai ba !

Thứ đắt tiền như , thật sự mua ?

"Cái giá đắt quá ? Lỡ như ai mua thì đây?" Cuối cùng cũng lên tiếng hỏi.

Thẩm Chỉ: "Các ngươi ai từng đến chợ ?"

"Có! Chúng !" Có .

Thẩm Chỉ gật đầu,"Vậy giá bán ở chợ thế nào?"

"Ừm... hôm đó ăn một cái bánh cuốn, gái năm văn tiền một cái, ăn ngon!"

"Ta ăn khoai tây gì đó! Cũng đặc biệt thơm! Năm văn tiền một chén, đáng giá!"

Thẩm Chỉ khẽ,"Giá cả ở Bắc Dương chúng chính là như , đồ bán phổ biến đều là vài văn, nếu là chế tác phức tạp hơn, giá cả sẽ đắt hơn một chút, nếu như các ngươi hạ giá xuống quá thấp, sẽ phá hư bộ thị trường."

"Huống hồ, các ngươi thấy đồ của Bắc Dương bán đắt, thì Bắc Dương cũng sẽ thấy đồ của các ngươi đắt, việc buôn bán vốn là như thế, đôi bên cùng lợi."

Mọi tuy hiểu ý của nàng, nhưng bọn họ rằng giá bán hàng của sẽ cao hơn dự tính và kiếm nhiều tiền hơn, như thế là đủ .

Sau khi xác nhận chuyện, nghĩ đến quặng ngọc thạch trong bộ tộc A Mạc, nàng liền chút kích động.

"A Mạc thủ lĩnh, trong bộ tộc của các ngài nhiều viên đá , vốn thích những thứ , thể đến xem ?"

 

Loading...