Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 401
Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:32:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu nha đầu tròn xoe mắt, dường như cũng cảnh tượng mắt cho kinh ngạc.
"Cha cha-!"
Bé phấn khích giơ tay chỉ những trong quán,"Cha cha-"
Sở Trường Phong nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ của bé,"Cha thấy , chắc hẳn bọn họ đều đến ăn."
Bé nghiêng đầu,"Nương... nương?"
"Nhớ nương con ?" Nói , ôm con gái trong quán.
Vừa bước , mùi hương lẩu cay nồng đậm xộc thẳng mũi, hai cha con đồng loạt nuốt nước miếng.
"Cha -!"
Bé phấn khích vẫy vẫy tay,"Cha cha-"
TBC
Đôi mắt bé mở to, ngừng đảo quanh những bát lẩu cay bàn, Sở Trường Phong vỗ nhẹ lên vai bé,"Ngoan, hiện tại con thể ăn thứ ."
Cố nén cơn thèm, Sở Trường Phong bế con gái bếp.
Thẩm Chỉ và Lão Thất đang bận tối mặt tối mũi, hoặc là chuẩn nguyên liệu, hoặc là nấu lẩu cay.
Sở Trường Phong nuốt nước miếng, cũng nhịn mà ăn thử.
"Hai cha con về ?"
Bất chợt thấy bọn họ, Thẩm Chỉ mỉm .
"Đây chính là món lẩu cay mà nàng ? Thơm quá! Giống như lẩu !"
"Đây coi là phiên bản đơn giản của lẩu."
Thẩm Chỉ nhanh tay đổ nguyên liệu từ muôi lưới bát, rắc thêm ớt, hành lá, rau thơm và tương vừng.
Sở Trường Phong chằm chằm, tiểu nha đầu tay cũng tròn mắt, trực tiếp chảy nước miếng.
Bộ dạng thèm ăn của hai cha con quả thực giống như đúc.
Thẩm Chỉ với Sở Trường Phong: "Đợi mang bát ngoài , nếu đó còn ai nữa, sẽ nấu cho một bát."
"Được!"
Sau khi đưa xong bát lẩu cay, Thẩm Chỉ chọn nhiều loại rau mà Sở Trường Phong thích ăn và nhanh chóng nấu xong cho .
Hương thơm của lẩu cay ngừng lan tỏa, khiến Sở Trường Phong thèm đến mức chịu nổi.
"Cha-!"
Tiểu nha đầu vươn về phía , như thể lao thẳng bát lẩu cay.
"Chàng đưa con bé cho , đợi ăn xong hãy bế, nếu con bé sẽ chịu yên ."
"Được."
Bị cha đưa cho nương, tiểu nha đầu chu môi, rúc đầu cổ của Thẩm Chỉ, trông vô cùng tủi .
Cha chỉ cho bé ăn, mà còn đem bé đưa cho khác nữa!
Nhìn bé con tủi đến mức sắp , Sở Trường Phong cũng thấy đau lòng, ăn cũng đành, mà ăn cũng xong.
"Hay là để bế con bé thêm chút nữa, đừng để con bé ."
Thẩm Chỉ trừng mắt một cái: "Chàng mau ăn , con bé còn ăn , bắt con bé ăn thì gì? Ta đưa con bé ngoài dạo một vòng."
Hai con rời khỏi tiệm, lúc Sở Trường Phong mới cúi đầu tận hưởng mỹ thực.
Lẩu cay thêm sữa, ăn cảm giác hương vị gần giống lẩu, thậm chí còn ngon hơn.
Tuy nhiên, lẩu thường dùng mỡ bò, còn món chỉ là nước dùng bình thường, vẫn chút khác biệt.
Sở Trường Phong ăn từng miếng lớn, Thẩm Chỉ thích ăn thịt bò cuộn, nên cho nhiều thịt bò và thịt dê, mỗi miếng đều thấm đẫm nước dùng, thơm ngon vô cùng.
Mì ăn liền bên trong lẩu chiên qua dầu mè khi nấu, nấu , hề nhũn, ăn miệng.
Cuối cùng ăn xong, cả đều cảm thấy sảng khoái.
Lúc , thêm nhiều hương thơm hấp dẫn mà tìm đến tiệm.
Thẩm Chỉ vẫn còn đang bế tiểu nha đầu dạo bên ngoài, còn Sở Trường Phong quan sát cách nấu lẩu cay, liền bếp thử .
May mắn là hương vị cũng khác biệt là mấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-401.html.]
Tiệm lẩu cay nhỏ thể chứa 20 .
Có một ăn một bát, cũng theo nhóm hai ba , bọn họ thể gọi thêm nhiều nguyên liệu, ba ăn chung một phần, thêm cơm trắng, cũng ngon.
Một lát , Thẩm Chỉ bế tiểu nha đầu .
Dạo một vòng chợ, Thẩm Chỉ mua cho bé một chuỗi hạt xinh , đường về, bé chỉ chăm chăm chuỗi hạt, thỉnh thoảng lắc lư đôi tay nhỏ, khanh khách.
Bàn tay nhỏ bé cứ vung vẩy mặt Thẩm Chỉ,"Nương... nương!"
"Đẹp lắm! Chuỗi hạt , hợp với bảo bối của chúng nhất!" Thẩm Chỉ nắm lấy tay bé, hôn một cái.
"Ha ha ha..."
Tiểu nha đầu vui vẻ, kích động nhảy cẫng lên.
Thẩm Chỉ vỗ nhẹ m.ô.n.g bé,"Ngoan nào, nhảy nữa."
Hai con về tiệm lẩu cay nhưng thấy bóng dáng Sở Trường Phong, Thẩm Chỉ bèn bếp.
Thấy đang chuyên tâm nấu lẩu cay, từng bát từng bát , động tác hề vụng về chút nào.
"Sở Trường Phong!"
"Hai con về !" Chàng đầu , vui mừng .
"Lẩu cay ngon ?"
"Ngon! Rất ngon! Ăn ngon giống như lẩu nhà chúng !"
Thẩm Chỉ mỉm : "Chàng bế con bé , để Lão Thất và những khác học nấu lẩu cay, đây sẽ là công việc của bọn họ."
Sở Trường Phong gật đầu.
Sau khi xử lý xong nguyên liệu, Lão Thất dẫn thêm một nam nhân khác bếp, Thẩm Chỉ ở bên cạnh dạy bọn họ cách nấu lẩu cay, mẫu vài để bọn họ tự .
Nấu lẩu cay hề khó, bọn họ học nhanh, chỉ trong chốc lát thể tự .
"Chủ nhân, ở đây cứ giao cho chúng , hai ngoài dạo !" Lão Thất vung tay, tỏ vẻ nắm vững cách nấu.
"Vậy các ngươi cẩn thận một chút, chậm rãi , đừng để bỏng."
"Được!"
Một nhà ba rời khỏi tiệm lẩu cay, tiếp tục dạo trong chợ.
Ngoài tiệm lẩu cay mới mở, trong chợ còn thêm tiệm bán canh thịt dê, tiệm mì thịt bò.
Thời tiết ngày càng lạnh, việc kinh doanh .
"Nàng vẫn ăn gì đúng ?" Sở Trường Phong đột nhiên hỏi.
Thẩm Chỉ sửng sốt một chút,"Hình như đúng ."
Sở Trường Phong thở dài,"Vậy nàng ăn gì? Chúng cùng nàng."
Nhìn một vòng, Thẩm Chỉ về phía tiệm mì thịt bò,"Ăn mì ."
Vào tiệm, hai mới phát hiện bên trong nhiều món, ngoài mì thịt bò còn các loại bánh bao và thịt kho, quả thực chính là phiên bản đơn giản của bánh kẹp thịt.
Tuy nhiên, thịt kho của bọn họ vẻ dùng ít gia vị, thời gian hầm cũng lâu, nên hương thơm phần nhạt hơn.
Thẩm Chỉ gọi một cái bánh kẹp thịt, thêm một bát mì thịt bò.
Tiểu nha đầu đùi Sở Trường Phong, mắt tròn xoe những món ngon mặt, chịu đủ sự tra tấn.
Cha ăn, bé ăn.
Nương ăn, bé cũng ăn...
Tiểu nha đầu chu môi đến mức thể treo cả bình dầu.
Sở Trường Phong dáng vẻ của bé chọc .
Thẩm Chỉ mềm lòng, bát mì thịt bò chỉ dùng nước hầm xương bò nấu mì, thêm vài lát thịt bò, rắc ít hành lá, thanh đạm, lẽ thể cho bé uống một chút nước.
Nàng lấy một cái muỗng, múc một muỗng nước, thổi nguội đưa đến miệng bé,"Nào, hôm nay cho con uống một chút canh."
Tiểu nha đầu ngờ thể ăn, hai mắt trừng lớn, ngạc nhiên vô cùng.
bé phản ứng nhanh, lập tức mở miệng, nhanh chóng húp cạn nước canh, sợ nương đổi ý.
Uống xong, bé nheo mắt, nghiêm túc gật gật đầu, dù "ngon" "thơm", nhưng biểu cảm thỏa mãn lên tất cả.