Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 404

Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:32:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"A Mạc thủ lĩnh, ngài ăn cái gì, đến tự chọn đồ ăn."

A Mạc gật đầu, theo Thẩm Chỉ đến khu vực rau dưa.

Nhìn những đủ loại rau dưa trong rổ, thoáng sững sờ.

Rau dưa cũng quá nhiều .

Ngoài rau, còn thịt!

Có thịt bò cuộn, thịt dê cuộn, sách bò, còn một loại viên tròn tròn kỳ lạ.

Hắn chỉ viên tròn: "Đây là gì?"

Thẩm Chỉ: "Đây là cá viên, hôm nay chỉ còn chừng thôi, bán hết là hết luôn."

"Vậy lấy hết!"

"Được!"

Thấy cầm rổ chọn đồ ăn, tay tiện, Sở Trường Phong lập tức :

"Đưa Hoan Hoan nhà cho , ngài cứ chọn đồ ăn."

A Mạc do dự, nhưng vẫn lưu luyến trả tiểu nha đầu .

Vừa lòng cha, tiểu nha đầu lập tức gọi "cha" ngừng, gọi đến Sở Trường Phong mật mày hớn hở.

A Mạc nhanh chóng chọn xong thịt và rau.

Trong lúc chờ đợi, tò mò bát lẩu của khác.

Mùi thơm của lẩu cay như thể thấm , nhưng chỉ ngửi mà ăn, cảm giác thật khó chịu.

Nhất là khi thấy khác ăn ngon lành như , ngừng nuốt nước miếng.

Cố tình những ăn ngon vẫn đủ, miệng còn ngừng khen.

"Món ngon quá! Thịt thơm ghê!"

"Chứ gì nữa! Ta từng thịt bò thịt dê ăn ngon thế! Mà bọn họ cắt kiểu gì ? Cắt mỏng như thế hề dai!"

"Nước dùng mới tuyệt! Hình như vị thịt bò, nhưng còn nhiều hương vị khác nữa, phân biệt ."

"Các ngươi ăn viên tròn tròn ? Nghe là cá viên, bên trong xương ? Ăn ngon ?"

Nghe đến đây, A Mạc thẳng dậy, dựng thẳng lỗ tai lên ngóng, bởi vì bộ cá viên còn đều do mua , nếu ngon thì quá lỗ!

"Ngon lắm! Cá viên là ngon nhất! Còn ngon hơn cả thịt bò và thịt dê!"

Người chọn hai viên cá kích động : "Cá viên dai dai, c.ắ.n một miếng bên trong đều là nước, tươi ngon vô cùng!"

Những chọn cá viên thì tươi rói, còn những chọn thì hối hận thôi.

"Không ! Ta hỏi xem còn thể thêm mấy viên !"

A Mạc thầm, cũng nỡ cho bọn họ rằng bộ cá viên còn đều mua.

Quả nhiên, mấy chạy bếp, một lát ủ rũ trở .

"Hết , bán hết !"

"Vậy mai đến ăn!"

A Mạc càng mong chờ hơn, cuối cùng, bao nhiêu chờ đợi, bát lẩu cay của cũng bưng lên, Sở Trường Phong còn đưa kèm một chén cơm trắng.

Mùi thơm nồng đậm xộc mũi, A Mạc hít sâu một , lập tức cầm đũa lên bắt đầu ăn.

TBC

Miếng đầu tiên đương nhiên nếm thử cá viên.

Cá viên là do Thẩm Chỉ vớt từ giữa sông linh tuyền sáng nay, Sở Trường Phong sạch, băm nhuyễn nặn thành viên, đó đem nấu chín khi đưa đến đây.

nuôi trong nước linh tuyền vốn tươi ngon, nấu trong nước lẩu đậm đà, bên ngoài thơm phức, bên trong mềm ngọt.

Cắn một miếng, dai mọng nước!

Vị tươi ngọt lan tỏa đầu lưỡi, A Mạc chấn kinh !

Trên đời món ngon như thế ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-404.html.]

Cá cũng thể ăn ngon như ?!

Hắn vội vàng nếm thử thịt bò cuộn, và thịt dê cuộn, món nào cũng thơm, ngay cả tàu hũ ky và khoai tây cũng ăn ngon vô cùng!

Ăn vài miếng, vội vàng ăn một ngụm cơm.

Ăn kèm với cơm! là mỹ vị nhân gian!

A Mạc ăn liền một mạch năm chén cơm, đến mức Sở Trường Phong bưng cơm cho đều mệt mỏi!

Người cũng quá thể ăn!

Cuối cùng cũng ăn xong, ngay cả nước canh cũng uống sạch sẽ. Lúc , A Mạc thủ lĩnh mới từ tốn dậy tính tiền.

Lúc trả tiền, lấy một ít bạc vụn đưa cho Thẩm Chỉ.

Thẩm Chỉ: "A Mạc thủ lĩnh, với ngài , thích những viên đá , nếu ngài đến ăn cơm, thể dùng đá để đổi."

A Mạc thủ lĩnh tặc lưỡi: "Ta thấy ngươi ngốc đấy! Có tiền mà kiếm, suốt ngày nghĩ đến mấy viên đá vớ vẩn, đá cho dù thì ích gì? Có ăn !"

"Nếu ngươi thích nhưng cục đá đó, thể tặng bộ cho ngươi!"

Thẩm Chỉ há hốc miệng.

" mà... đến tiệm cơm của các thì sẽ trả tiền nữa !"

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong , nên lời.

Còn khác ngốc, thực mới ngốc đến mức buồn .

Thực , một thời gian tiếp xúc, Thẩm Chỉ phát hiện địa bàn của bộ tộc A Mạc lớn, thủ lĩnh cũng giống như các hoàng đế của những nước khác, lúc nào cũng cao cao tại thượng.

Hắn gần gũi với bá tánh, tác phong hành sự giống một lãnh đạo, con cũng tàn bạo như lời đồn, thậm chí đôi khi còn chút đáng yêu.

Thẩm Chỉ thực sự nỡ lấy hết những thứ đáng giá nhất trong bộ tộc của bọn họ.

Bộ tộc của bọn họ vốn nhỏ, vật tư cũng khan hiếm hơn các nước lớn khác, nếu phát triển, lẽ bọn họ chỉ thể dựa mỏ ngọc trong tay .

Nhìn thấy hai vợ chồng Thẩm Chỉ im lặng hồi lâu, A Mạc tặc lưỡi: "Thấy ! Nghe là các ngươi đồng ý . Cho nên, mấy viên đá đó thực sự chẳng ích gì cả, các ngươi đừng ngốc!"

Thẩm Chỉ mím môi, cảm thấy nơi chỗ thích hợp để bàn chuyện, nên liền đổi đề tài.

"A Mạc thủ lĩnh, nếu ngài thích ăn ngon, cơ hội thì hãy đến Bắc Dương của chúng , nhà mở một tiệm cơm ở trong thành, mỗi ngày đều đủ loại món ăn, ngoài , chúng còn một tiệm nướng, chỉ thịt bò xiên và thịt dê xiên !"

Nghe , A Mạc chút động lòng.

"Thật sự ăn ngon ? Không lừa đấy chứ?"

"Tiệm cơm chúng tùy tiện mở ở đây mà còn ngon như , huống hồ là tiệm cơm chính trong thành! Ngài yên tâm , chắc chắn sẽ ngài thất vọng."

A Mạc trầm tư một lúc : "Được! Ta nhất định sẽ đến, sẽ để vị tướng quân gian trá xảo quyệt của Bắc Dương các ngươi đưa ."

Sở Trường Phong, Thẩm Chỉ: "..."

Trước khi rời , liếc tiểu nha đầu ngoan ngoãn trong lòng Sở Trường Phong: "Tiểu nha đầu, nhớ đến bá bá nhé! Hôm nay bá bá bế con đấy!"

Tiểu nha đầu chớp mắt: "A..."

"Đi đây! Đợi bá bá đến thăm con!"

Trong hai ngày tiếp theo, nhóm của Lão Thất nắm vững tinh hoa của món lẩu cay, mỗi ngày đều vận chuyển rau dưa đến, bọn họ cũng thể tự lo liệu, Thẩm Chỉ cũng cần mỗi ngày đều qua.

Thời tiết ngày càng lạnh, chờ đến khi tuyết rơi, Lam Lập bất ngờ dẫn theo A Mạc thủ lĩnh đến tận cửa nhà bọn họ.

A Mạc mang theo hộ vệ, cùng Lam Lập, đúng là gan lớn thật!

Hoàn sợ bắt giữ.

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Sở Cẩm Niên mở cửa.

Nhìn thấy gương mặt khó chịu của Lam Lập, tiểu gia hỏa gãi đầu, , bất ngờ thấy A Mạc, liền ngây một lúc.

"Lam bá bá! Hai mau !"

Hôm nay trời lạnh, ba tiểu gia hỏa đều ngoài, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cũng đều ở nhà.

Ban đầu bọn họ định nghỉ ngơi một ngày, nhưng Sở Khiếu và Lâm Tranh chịu yên, là nghỉ ngơi nhưng từ lúc nào lén chạy đến tiệm cơm.

Nhìn thấy Thẩm Chỉ, Lam Lập thường xuyên đến cọ cơm, lập tức ,"Thẩm Chỉ nha đầu! Có ngươi bảo đến nhà ngươi ăn cơm ? Ta đưa đến !"

 

Loading...