Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 410

Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:32:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngưu Ngưu bọn họ cũng ngo ngoe rục rịch, cuối cùng mỗi đứa đều chọn một con ngựa con, đáng lẽ trả tiền, nhưng Võ Nhai lấy, rằng đây là quà tặng cho bọn nhỏ.

Mỗi đứa dắt theo một con ngựa con về nhà, coi như bảo bối mà cưng nựng, từ sáng đến tối, hận thể buộc chặt với ngựa.

Mọi cũng học theo Sở Cẩm Chu, đặt tên cho ngựa của , tên đặt loạn xạ, nhưng vì do bọn trẻ tự đặt nên lớn thể can thiệp.

Tết cận kề, cả nhà Sở gia bắt đầu đặt mua hàng Tết.

Mua thật nhiều thịt bò, khô bò cay cay thơm ngon, để Tết đồ ăn vặt.

Thẩm Chỉ trồng nhiều hướng dương trong gian, thu một đống hạt dưa.

Nàng mua thêm đậu phộng, rang chung với hạt dưa, thành hạt dưa ngũ vị và đậu phộng ngũ vị.

Kẹo sữa cũng nhiều.

Chuẩn đồ ăn vặt xong, mới bắt tay chuẩn đồ Tết thực sự.

Nào là thịt kho tàu, hầm xương nấu canh, rang vừng kẹo vừng.

Còn chân giò heo khô cũng hai cái lớn, thịt sườn khô cũng hầm ít.

Ngày 29 tháng Chạp, trong nhà tràn ngập mùi thơm của đủ loại món ăn.

Mấy tiểu gia hỏa vốn đang ăn vặt vui vẻ, nhưng mùi thơm của thịt khô hầm trong bếp cứ bay ngừng.

"Cha nương, thơm quá nha! Có đang hầm thịt khô ? Con ăn-"

Sở Cẩm Niên ôm chân Thẩm Chỉ nũng.

Một nồi lớn thịt sườn khô mới nấu xong, lúc nào ăn thì chỉ cần múc một ít , thêm khoai tây và nấm hầm thêm một chút, cũng thể thành một bữa lẩu nhỏ.

Nồi thịt ít nhất cũng ăn vài bữa.

Nhìn thấy Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng phòng bếp, ánh mắt trông mong bọn họ, Thẩm Chỉ mềm lòng, lấy một cái nồi nhỏ, múc cho bọn chúng nửa nồi thịt sườn khô.

Sườn khô hầm mềm nhừ, đậm đà hương vị, cần thêm bất cứ thứ gì cũng thơm ngon.

"Các con mang ngoài ăn ."

Mấy tiểu gia hỏa mới ăn cơm trưa bao lâu, món sườn chỉ là để bọn chúng thỏa cơn thèm thôi.

"Vâng!"

Sở Cẩm Chu bưng nồi sườn ngoài, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc lon ton chạy theo .

Đặt nồi sườn lên bàn, ba tiểu gia hỏa lập tức gọi lớn,"Gia gia nãi nãi! Mau đến ăn thịt sườn nha, thơm lắm, nương mới nấu xong đấy!"

Sở Khiếu và Lâm Tranh đang giã vừng, thời gian, hơn nữa cũng mới ăn xong lâu, bọn họ cũng thấy đói.

"Các con ăn , mới ăn xong đừng ăn nhiều quá, coi chừng bội thực."

"Vâng !"

Thấy ai tới ăn, ba tiểu gia hỏa tự cầm sườn lên gặm.

Thịt sườn khô quá thơm, khi hầm cũng còn mặn, hương vị đủ.

Bọn chúng gặm đến miệng nhỏ bóng loáng dầu mỡ.

Đang ăn ngon lành, bỗng thấy tiếng gõ cửa.

Sở Cẩm Niên gặm sườn mở cửa.

"Niên Niên, mấy đứa đang ăn gì ?"

Tần Cửu An bước nhà ngửi thấy mùi thơm nức mũi, , chính xác là một hỗn hợp của đủ loại hương thơm khác .

Sở Cẩm Niên miệng đầy thức ăn, trả lời , chỉ vẫy tay hiệu cho nhà.

Bước trong, thấy Sở Khiếu đang giã vừng, hít một thật sâu, thơm quá!

Ngồi xuống bàn sưởi ấm, thấy nồi sườn khô còn một nửa, nuốt nước miếng: "Ba đứa nhóc các sống sung sướng quá nhỉ!"

Mộc Mộc l.i.ế.m ngón tay, ngây ngô một tiếng,"Cửu ca ca, mau xuống ăn ! Đây là thọt sườn khô mới hầm xong đấy! Thơm lắm luôn!"

Tần Cửu An cũng khách sáo, cầm ngay một miếng sườn lên gặm.

TBC

Lâu ăn thịt sườn khô, ăn gật đầu lia lịa.

"Cửu An, ăn cơm ?" Lâm tranh hỏi.

"Uống cháo ."

"Chỉ uống chút cháo ? Buổi trưa qua đây ăn?" Sở Khiếu cau mày.

"Ai nha, lười , ăn qua loa một bữa là , hơn nữa còn chừa bụng để ăn cơm tối ở đây chứ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-410.html.]

Lâm Tranh một tiếng,"Ngày nào cũng qua ăn , tiệm cơm mở cửa, ngươi qua đây ăn thì định thế nào?"

Tần Cửu An gặm xong một miếng sườn, cầm thêm miếng nữa,"Được! Ta ngày nào cũng đến, dù cũng sợ mắng là mặt dày!"

"Toàn linh tinh!"

Một lớn ba nhỏ nhanh chóng xử lý xong nồi sườn, ăn đến thỏa mãn.

Tần Cửu An vốn chỉ nửa no, giờ thì căng cả bụng.

Ba tiểu gia hỏa thì càng khỏi , dựa lưng ghế, nhúc nhích nổi.

Lâm Tranh dọn nồi ,"Ba đứa các con, bảo đừng ăn nhiều quá mà chẳng ai chịu ."

Ba tiểu gia hỏa chỉ ngốc nghếch với bà.

Bà trừng mắt bọn chúng một cái bưng nồi bếp.

"Cửu ca ca, giúp xoa bụng ?"

Sở Cẩm Niên dịch đến bên cạnh Tần Cửu An, kéo tay đặt lên bụng tròn vo của .

Tần Cửu An nhẹ nhàng xoa,"Xem còn dám ăn nhiều thế ."

"Ây da, ăn ngon mà-"

Trong phòng bếp, Thẩm Chỉ nhấc nồi thịt sườn khô xuống bếp, bắt đầu chiên thịt khô.

Sở Trường Phong ở bên cạnh khuấy bột.

Lâm Tranh rửa nồi xong, vặn một mẻ thịt khô chiên mới lò.

Bà cầm một miếng nếm thử.

Thịt khô chiên vàng giòn, c.ắ.n một miếng, giòn rụm thơm phức, thịt bên trong mềm thơm.

Ăn ngon!

Bà ăn liền hai miếng mới ngoài.

Trước khi , còn cẩn thận đóng chặt cửa phòng bếp, sợ ba tiểu gia hỏa trong phòng khách ngửi thấy mùi thèm ăn.

Cứ ăn tiếp thế thì ?

Tần Cửu An trong nhà cũng nữa, bàn sưởi bên đốt than ấm áp như mùa xuân.

Trên bàn đầy đồ ăn vặt, c.ắ.n hạt dưa nhàn nhã tận hưởng.

Làm mà giống bên chứ? Một , lạnh lẽo, .

Trời dần tối, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cuối cùng cũng chiên xong hết thịt khô.

Thịt khô thể để thật lâu, ăn cả tháng mùa đông cũng vấn đề gì, hơn nữa, bọn họ còn định đem một phần biếu, nên nhiều.

"Chỉ Chỉ, tối nay ăn gì? Để chuẩn ." Lâm Tranh hỏi.

Thẩm Chỉ: "Nương, để con , ăn đơn giản thôi."

Nàng lấy một nồi lẩu, múc nửa nồi thịt sườn khô, gian hái một bó đọt đậu Hà Lan rửa sạch, cắt thêm vài củ khoai tây bỏ .

Lại một chén nước chấm ớt cay, chuẩn ăn lẩu sườn khô thanh đạm.

Nồi lẩu đặt bếp lò trong nhà chính, Thẩm Chỉ còn bưng một đĩa thịt khô lớn, thể ăn khô hoặc bỏ lẩu nấu đều ngon.

Nồi lẩu sôi sùng sục, hương thơm lan tỏa khắp phòng.

Lâm Tranh múc cơm cho .

Vừa mới múc xong một chén cơm, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Mọi sửng sốt một chút.

Sở Trường Phong: "Để xem."

Trời tối , thế nhưng còn đây, cũng là ai?

Sở Trường Phong mở cửa, sân, liền thấy hai bên ngoài.

Lam Lập và Lam Nguyệt, chỉ là mặt Lam Nguyệt đeo một nửa mặt nạ màu xanh trắng đan xen.

Sở Trường Phong: "Ai da, Lam tiểu tướng quân trở về ?"

" ! Sở ca, lâu gặp!"

"Mau ! Hai đến đúng lúc lắm, chúng chuẩn ăn cơm!"

 

Loading...