Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 411

Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:32:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ còn , trong nhà tò mò vươn cổ cửa.

Rất nhanh, Sở Trường Phong bước , theo là Lam Lập.

Bỗng nhiên, một vạt váy màu xanh thấp thoáng phía Lam Lập, tâm trí Tần Cửu An như thứ gì đó nổ tung, đôi đũa trong tay kìm mà rơi xuống.

"Lam tướng quân và Lam Nguyệt tiểu tướng quân đến !" Sở Trường Phong .

Thẩm Chỉ vội vàng dậy, vẻ mặt kinh hỉ.

"Lam Nguyệt! Cuối cùng cũng trở về ! Thời gian qua thương ? Có thuận lợi ?"

Lam Nguyệt: "Rất thuận lợi, cần lo lắng, dù gì cũng là con gái của cha mà! Hơn nữa, Thất hoàng tử... À , bây giờ gọi là Hoàng thượng của chúng , mỗi trận chiến đều xông pha đầu, thương nhiều nhất chính là ngài ."

Mọi kinh ngạc, dù gì Thất hoàng t.ử cũng là hoàng tử, hơn nữa còn là đăng cơ vi đế, dám xông pha chiến trường như , quả thực thể tin nổi.

"Thôi, đừng chuyện đó nữa, mau xuống ăn cơm ."

Lam Nguyệt hít sâu một , : "Mùi thơm quá! Tỷ thèm đồ ăn của nhà tỷ bao nhiêu !"

Thẩm Chỉ: "Thích thì ăn nhiều một chút."

Lam Nguyệt cùng Lam Lập xuống, cầm lấy chén cơm.

Từ đầu đến cuối, nàng chỉ chuyện với Sở gia, phớt lờ thiếu niên chỉ còn một cánh tay đang đó.

"Tiên nữ tỷ tỷ, mặt tỷ che cái gì thế?" Sở Cẩm Niên tò mò gần."Che mất khuôn mặt xinh của tỷ ."

Mặt nạ mặt Lam Nguyệt chỉ che từ mắt trái xuống đến mũi một chút.

Đây là một chiếc mặt nạ , nhưng dù thế nào cũng thể bằng khuôn mặt của nàng.

Sở Cẩm Niên lâu gặp Lam Nguyệt, nó thích thấy chiếc mặt nạ .

"Tỷ tỷ, tỷ bỏ cái , rõ mặt tỷ nữa." Sở Cẩm Niên mềm mụp .

Mộc Mộc và Sở Cẩm Chu cũng gật đầu phụ họa.

Mọi đều về phía Lam Nguyệt, chỉ Lam Lập lặng lẽ cúi đầu ăn cơm, vốn dĩ đối với ông, bữa cơm thơm ngon, nhưng lúc chẳng còn vị gì nữa.

Thấy cứ nài nỉ con gái tháo mặt nạ xuống, ông nhịn nữa: "Con bé thích đeo thì cứ để nó đeo, đừng bắt nó tháo ."

Gương mặt ông trầm tĩnh, chút cảm xúc nào.

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong nhíu mày, cảm thấy chuyện đơn giản.

Lam Nguyệt bật : "Ai nha, các vẫn còn nhớ là tiên nữ tỷ tỷ ?"

Lam Nguyệt tháo mặt nạ trêu đùa: "Vậy các nhất định nhớ kỹ, chính là tiên nữ tỷ tỷ, luôn gọi như thế, đổi nhé."

Khuôn mặt Lam Nguyệt tràn đầy nét tinh nghịch.

"Đương nhiên ! Tỷ tỷ mãi mãi là tiên..."

Sở Cẩm Niên đến một nửa thì nghẹn .

Nó tròn mắt bên trái khuôn mặt Lam Nguyệt.

Từ mắt trở xuống, gần nửa khuôn mặt đều là những vết sẹo đen sì, còn chút da lành nào.

Nhìn như vết sẹo do bỏng, nhưng đen quá mức.

Mọi đều ngây ngẩn cả .

Tần Cửu An trừng trừng mặt nàng, ngón tay siết chặt vạt áo đến mức như xé rách nó.

"Sao ... thế ..." Thẩm Chỉ lắp bắp, Lâm Tranh và Sở Khiếu mà mắt đỏ hoe.

"Sao thành thế ? Đây là vết bỏng ? Sao ..." Thẩm Chỉ run rẩy hỏi.

Khuôn mặt của Lam Nguyệt vốn xinh vô cùng, đến mức mấy tiểu gia hỏa gọi nàng là "tiên nữ" cũng quá lời.

bây giờ, nửa khuôn mặt nàng đều là vết sẹo kinh hoàng, nàng chịu đựng thế nào chứ...

Lam Nguyệt khẽ một tiếng: "Ai nha, đừng căng thẳng mà, đây vết bỏng , chỉ là độc trùng cắn, kịp chữa trị nên mới thành thế thôi."

Nàng thoạt chút nào để ý,"Ta chính là tướng quân! Một chút sẹo nhỏ thì đáng gì chứ?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-411.html.]

"Tiên nữ tỷ tỷ..."

Ba tiểu gia hỏa nước mắt lưng tròng, thút thít, ngay cả Sở Cẩm Chu, ca ca trưởng thành nhất, cũng cúi đầu đến bả vai run rẩy.

Lam Nguyệt vỗ vai bọn chúng: "Nam t.ử hán đại trượng phu cái gì? Đã , tỷ tỷ để tâm, chỉ là vài vết sẹo thôi. Có vị tướng quân nào mà sẹo chứ?"

Mọi đều im lặng chuyện.

Tần Cửu An cứ thế mà chằm chằm mặt nàng, ánh mắt vô hồn, đang nghĩ gì.

Lam Nguyệt bỗng nhiên chạm ánh mắt , thoáng ngây , đó như việc gì mà dời tầm mắt.

Hô hấp của khẽ run lên, trong khoảnh khắc đó, cảm thấy tim trống rỗng.

Bữa cơm , ai nấy đều ăn trong tâm trạng rối bời, mấy tiểu gia hỏa cũng còn bàn luận về đồ ăn ngon như .

Chỉ Lam Nguyệt là vẫn ăn ngon miệng.

"Vẫn là tay nghề của tẩu tẩu tuyệt nhất! Ngày mai còn đến cọ cơm!"

"Được... đến lúc nào cũng ..." Thẩm Chỉ ngập ngừng .

Mọi miễn cưỡng ăn no, chỉ Tần Cửu An là mới ăn mấy hạt cơm, cả bữa cơm thấy gắp món nào.

Tất cả đều chìm trong suy nghĩ về vết sẹo của Lam Nguyệt, ai nhận sự khác thường của .

Ăn cơm xong, Lam Nguyệt dường như ý định rời , còn nhấm nháp mấy món ăn vặt bàn.

Ba tiểu gia hỏa vây quanh nàng, ánh mắt trông mong nàng.

Lam Nguyệt trái ôm ấp, đều là tiểu gia hỏa mềm mại, nàng thích.

Không từ lúc nào, nàng đeo mặt nạ lên.

Lúc , chỉ thể thấy hơn phân nửa khuôn mặt của nàng.

Mộc Mộc khẽ chạm mặt nạ của Lam Nguyệt, ngập ngừng hỏi: "Tiên nữ tỷ tỷ... đau ?"

TBC

"Không đau." Lam Nguyệt lắc đầu."Ta sợ đau."

Sở Cẩm Chu: "Làm độc trùng c.ắ.n chứ? Sao tỷ tự bảo vệ ?"

Lam Nguyệt xoa bóp mặt nó: "Lúc đó tình thế nguy cấp, cũng kiểm soát nha."

"Không thể chữa khỏi ?"

" ! Đi tìm thần y gia gia, thần y gia gia chắc chắn thể chữa !"

"Ba các đừng lo nữa, cho dù sống cả đời với vết sẹo thì ?"

Vết sẹo , Thất hoàng t.ử tìm nhiều đại phu đến xem, nhưng tất cả đều bó tay, nên Lam Nguyệt sớm từ bỏ hy vọng.

Một lúc lâu , nàng khẽ : "Chữa nữa... mãi mãi chữa nữa..."

Cách bọn họ xa, Tần Cửu An thấy lời , vành mắt đỏ hoe.

Mộc Mộc: "Tiên nữ tỷ tỷ, tỷ yên tâm, ở trong lòng , tỷ mãi mãi là một tiểu tiên nữ!"

"Ta vốn dĩ là ." Lam Nguyệt đắc ý .

Sở Cẩm Niên: "Tiên nữ tỷ tỷ, chờ lớn lên, sẽ cưới tỷ nương tử!"

Thẩm Chỉ thình lình thấy lời , buồn bã : "Con đang lời cuồng ngôn gì đấy? Chỉ với cái dáng nhỏ bé của con, chờ đến lúc con lớn lên, tiên nữ tỷ tỷ của con sớm một hàng dài tiểu lang quân theo đuổi ."

Sở Cẩm Niên tức giận hừ một tiếng: "Sao mà con nhỏ chứ? Cũng con lớn nữa! Chờ xem ! Sau con nhất định sẽ cao lớn giống như cha!"

"Đến lúc đó con sẽ bảo vệ tiên nữ tỷ tỷ, để tỷ thương nữa!"

Phải rằng, lời của tiểu gia hỏa thực sự khiến cảm động.

Lam Nguyệt ôm lấy nó: "Thế thì cứ quyết định , tỷ tỷ sẽ đợi , mau chóng lớn lên đấy!"

"Yên tâm !" Sở Cẩm Niên vỗ n.g.ự.c nhỏ, nhưng dùng sức quá mạnh, khiến cả nó lắc lư: "Ta... nhất định sẽ trở thành nam t.ử hán đỉnh thiên lập địa!"

"Ha ha ha..." Lam Nguyệt tiểu gia hỏa chọc phá lên.

 

Loading...