Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 418

Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:32:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy mâm bánh trôi đủ ăn.

Mọi ăn xong một chén, vẫn thỏa mãn, mắt trông mong Thẩm Chỉ.

Thẩm Chỉ tặc lưỡi: "Ăn xong chén là hết, lúc nãy chúng gói bánh trôi đến mỏi cả tay, còn ăn no nữa ? Huống hồ lát nữa còn ăn cơm nữa mà."

Nghe nàng như , lúc mới ngượng ngùng buông chén đũa xuống.

Tuy lười gói bánh trôi, nhưng ăn cơm trưa xong, đến chiều chẳng việc gì , quây quần bên lò sưởi, ăn vặt cũng đủ vui, nên Thẩm Chỉ dùng rượu gạo nấu một nồi bánh trôi rượu gạo cho .

Từng đều ăn đến mặt mày hớn hở.

Lam Nguyệt ở bên ngoài lâu như , mỗi ngày đều ăn cơm trong quân doanh, đồ ăn khô khan khó nuốt, bây giờ trở về, chỉ cần là món Thẩm Chỉ nấu, nàng đều cảm thấy như mỹ vị nhân gian, ăn ngon miệng.

Bánh trôi rượu gạo càng khiến Lam Nguyệt thích mê, ăn quá ngon!

Hương vị rượu gạo ngọt ngào, mang theo mùi rượu nhàn nhạt, bánh trôi mềm dẻo, hai vị hòa quyện , ngon gì sánh bằng.

Một nồi bánh trôi rượu gạo nhanh chóng hết sạch, chỉ còn chút rượu gạo trong nồi, Sở Cẩm Niên lon ton chạy bếp, lấy vài quả trứng gà .

Tiểu gia hỏa giỏi tìm tòi cách ăn ngon, đập trứng gà rượu gạo còn , đặt lên bếp tiếp tục nấu.

Chẳng mấy chốc, một nồi trứng gà rượu gạo khỏi nồi.

Ba mỗi ăn một quả, ngon tuyệt, ngay cả tiểu nha đầu nhỏ nhất cũng chia một phần.

Bé con đút một ngụm rượu gạo ngọt lịm, thích đến chịu nổi, bây giờ phát hiện cả chén trứng gà rượu gạo là của , bé sung sướng thôi, hai tay ôm chặt cổ Sở Trường Phong, miệng nhỏ liên tục hôn lên mặt .

"Cha - cha -"

Sở Trường Phong một tay ôm lấy bé, tay cầm chén trứng gà rượu gạo thổi nguội, hiện tại còn nóng quá, thể cho bé ăn.

tiểu nha đầu thì sốt ruột, cứ như tám trăm năm ăn , Sở Trường Phong cũng chịu thua.

"Bảo bối ngoan, chỉ hành cha ? Cha bế con, đút con ăn, con ngoan chút ? Chờ nguội sẽ ăn ."

Thấy quả thật lo liệu hết việc, Thẩm Chỉ đại phát từ bi: "Hay để bế con bé?"

Sở Trường Phong lắc đầu, nhưng thật cần.

Ôm con gái, đút con gái ăn cơm, những việc đối với là gánh nặng ngọt ngào, ngoài miệng tuy rằng ghét bỏ, nhưng trong lòng thích vô cùng.

Thẩm Chỉ trợn mắt, thèm đau lòng nữa!

"Cha!"

Tiểu nha đầu thể đợi thêm.

Sở Trường Phong ôm bé đặt lên đùi , giữ chặt , múc một muỗng trứng gà rượu gạo, thổi nguội, đút cho bé.

Tiểu nha đầu há miệng thật to, nhanh chóng ăn hết.

Hương vị rượu gạo ngọt ngào lan tỏa trong miệng, đôi mắt to tròn khẽ nheo , mặt mũi tràn đầy sung sướng.

Sở Trường Phong bật , xoa xoa đầu bé, chỉnh chỏm tóc nhỏ đầu bé: "Cha đút cho con ăn, càng ngọt ? Ăn ngon chứ?"

"Ngon!"

Giọng non nớt ngọt lịm, Sở Trường Phong vui sướng thôi.

Chẳng mấy chốc, chén trứng gà rượu gạo bé ăn hết sạch.

Bé cũng no , tự lau miệng, vươn hôn lên mặt Sở Trường Phong.

Đây là khen thưởng của bé dành cho cha!

Nhìn cha con họ quấn quýt như , mấy lớn trong nhà đều khỏi co giật khóe miệng.

cũng thực sự hâm mộ.

Đặc biệt là mấy như Võ Nhai, lúc cũng bắt đầu nghĩ đến chuyện cưới vợ, sinh con.

Hôm nay là mùng một Tết, đến chiều Lam Lập và Lam Nguyệt cũng về nhà.

Võ Nhai và những khác cũng trở về nhà của bọn họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-418.html.]

Trong nhà bỗng chốc vắng mấy , nhưng đến chập tối, nhóm trẻ con Ngưu Ngưu và Thạch Đầu kéo đến.

Nói là đến chúc Tết, nhưng bọn họ tới sớm mà buổi tối mới tới thuần túy chính là ở bên cọ cơm.

Ai mà thẩm thẩm nấu cơm ăn ngon chứ?

Thật cha bọn chúng bảo đến từ sáng, nhưng mấy đứa nhỏ tinh ranh lắm, nhất quyết chịu.

Hơn nữa, bọn chúng còn định ngủ , lâu ngủ giường gỗ, nhớ c.h.ế.t!

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Sở Cẩm Chu vội vàng mở cửa.

Cửa mở, một bé cục bông tròn vo lập tức nhào .

"Chu Chu cữu cữu!"

Tiểu Bảo giống như một cái bánh trôi nhỏ nhão nhão dính dính, ôm lấy Sở Cẩm Chu buông,"Ta tới chúc tết cữu cữu nè!"

Tiểu Bảo vội vàng móc bánh ngọt và kẹo từ trong túi ,"Những thứ đều là đồ ăn vặt mà nương cùng ông bà ngoại mua cho , đều để dành mang đây cho cữu cữu!"

Móc xong túi trái, móc túi .

Trong nháy mắt Sở Cẩm Chu thêm một đống đồ ăn vặt.

Tiểu Bảo ánh mắt sáng ngời, Sở Cẩm Chu ngừng.

Ngưu Ngưu đến trong lòng chua chát,"Chu Chu, thật sự cảm thấy tiểu t.ử là của nhà nữa, cả ngày chỉ nghĩ đến ngươi, đồ ăn ngon đều để dành cho ngươi, sáng sớm hôm nay dỗ thật lâu, một cái kẹo mà nó cũng chia cho !"

Tiểu Bảo bĩu môi: "Cữu cữu! Con chia cho cữu cữu? Chính cữu cữu còn của ? Con cữu cữu thật sự là kỳ quái! Ta cũng đòi cữu cữu chia cho !"

Ngưu Ngưu tức , dùng sức xoa mặt Tiểu Bảo,"Tiểu Bảo, ngươi quả thực tức c.h.ế.t !"

"Hừ!"

Tiểu Bảo liếc mắt trừng Ngưu Ngưu, đó ôm lấy Sở Cẩm Chu,"Chu Chu cữu cữu, nhớ cữu cữu- mấy ngày nay cữu cữu nhớ ?"

Tiểu gia hỏa tủi nũng.

TBC

Sở Cẩm Chu híp mắt sờ đầu nó,"Xin , mấy ngày nay cữu cữu cũng bề bộn nhiều việc, cữu cữu sẽ thường xuyên đến tìm ngươi, ?"

"Âng! Cữu cữu đó nha!"

"Đã ."

"Chậc chậc chậc..."

Trong miệng Sở Cẩm Niên ngậm một viên kẹo sữa, hai tay ôm n.g.ự.c dựa tường, tư thái gọi là cà lơ phất phơ.

"Đây là tiểu nhãi con dính từ tới? Lại tới nhà khác cướp ca ca?"

Tiểu Bảo ngẩng đầu Sở Cẩm Niên, miệng giật giật,"Niên Niên cữu cữu-"

"Gọi mà miễn cưỡng , tiểu nhãi con!" Sở Cẩm Niên nhét một viên kẹo miệng Tiểu Bảo,"Các ngươi đừng ở cửa, mau ."

Tiểu Bảo ăn kẹo sữa, quai hàm căng phồng, mật khoác cánh tay Sở Cẩm Chu, lắc lư trong.

"Chu Chu cữu cữu, tới chúc tết, mang cho các ngươi thật nhiều đồ ăn ngon! Ngươi chắc chắn sẽ thích!"

Nhìn Tiểu Bảo còn đang lấy lòng Sở Cẩm Chu, Ngưu Ngưu theo phía bọn họ, mang theo hai giỏ đồ lớn, mắt trợn trắng.

Tặng đồ cho , cũng thấy chính nó tự mang!

Huống hồ cũng chính nó mua!Suốt ngày chỉ khoác lác, mạnh miệng!

Nhóc tỳ cũng là học với ai!

Ngưu Ngưu thở dài.

Thạch Đầu cùng Tam Nha che miệng ngớt, bọn họ thích nhất là thấy Ngưu Ngưu ăn mệt!

Nhìn Tiểu Bảo nho nhỏ suốt ngày trèo lên đầu Ngưu Ngưu mà bắt nạt, bọn họ liền cảm thấy thực ghiền.

Đặt đồ xuống, Ngưu Ngưu thở phào một , mệt c.h.ế.t , nặng c.h.ế.t!

 

Loading...