Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 429
Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:32:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy nhiên, nếu kinh nghiệm, cũng thể tùy tiện khai thác, nếu sẽ dễ hỏng ngọc thạch.
tìm thợ khai thác kinh nghiệm chuyện đơn giản, ít nhất là ở Bắc Dương thì thể tìm , tìm chỉ thể đến Trung Nguyên.
Nhắc đến Trung Nguyên, Thẩm Chỉ bỗng cảm thấy bồi hồi.
Nàng thực sự về đó một , ngôi nhà cũ, thôn làng từng ở, xem trong thôn còn bao nhiêu .
Cả nhà bàn bạc hồi lâu, cuối cùng quyết định để Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ trở về Trung Nguyên tìm thợ khai thác.
Sở Khiếu và Lâm Tranh ở tiếp tục quản lý cửa hàng.
"Vậy còn chúng con thì ?!" Sở Cẩm Niên vội vàng lên tiếng,"Cha nương, hai hãy đưa chúng con cùng ! Hiện giờ đường cũng , chúng con cũng ."
" ! ! Hãy đưa chúng con cùng!"
"Cha nương, ?"
Ba tiểu gia hỏa mắt trông mong mà bọn họ.
Sở Trường Phong chút nghĩ ngợi lập tức từ chối: "Chuyến sẽ tốn ít thời gian, dù hiện tại còn đ.á.n.h giặc nhưng đường vẫn thể gặp thổ phỉ."
"Chúng để việc nghiêm túc, để chơi, các con ngoan ngoãn ở nhà, chăm sóc gia gia nãi nãi và Cửu ca ca của các con, các con còn học, Mộc Mộc học y thuật, Chu Chu còn đến quân doanh."
Ba tiểu gia hỏa lộ rõ vẻ mất mát, bọn chúng điều đó, nhưng vẫn cùng.
Bọn chúng nhớ ngôi nhà ...
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ dỗ dành lâu mới khiến ba tiểu gia hỏa nguôi ngoai.
Trước khi mấy ngày, ba tiểu gia hỏa lúc nào cũng quấn quýt lấy cha nương, hai bọn họ , bọn chúng liền theo đến đó.
Thẩm Chỉ mà mềm lòng, suýt nữa định đưa bọn chúng theo.
nghĩ đến đường xá xa xôi, nàng đành từ bỏ ý định.
Biết rằng sẽ ăn ngủ dọc đường, Thẩm Chỉ chuẩn nhiều đồ ăn.
Vì gian thể trữ đồ ăn, nàng nấu sẵn nhiều món, đến lúc đó chỉ cần hâm nóng là ăn .
Nàng còn chuẩn thịt khô, kẹo sữa, hạt dưa, đậu phộng... chuẩn nhiều.
Ngoài , họ còn tích trữ nhiều rượu trái cây và hoa quả khô trong gian.
Những thứ dễ bảo quản, đường , khi đến những thành lớn phồn hoa, bọn họ thể đẩy mạnh tiêu thụ một chút.
Chờ khi bọn họ trở về, lẽ cây ăn quả ngoài thành sẽ bắt đầu chín rộ.
Trước đó mấy ngày, Sở Trường Phong kiểm tra, cấy ăn quả nở hoa nhiều, năm nay kết quả chắc chắn sẽ ít.
trái cây quá nhiều thì nguồn tiêu thụ trở thành vấn đề.
Các nước du mục lân cận quan hệ mậu dịch với bọn họ, thể mua trái cây tươi của bọn họ, nhưng vận chuyển xa hơn đến Trung Nguyên, thì chỉ cách lưu trữ trong gian, nếu trái cây tươi sẽ vận chuyển xa như .
nếu , Thẩm Chỉ sẽ tự vận chuyển nhiều , điều đó khả thi.
Vậy nên, bọn họ quyết định chế biến hoa quả thành sản phẩm thể bảo quản lâu dài, như rượu trái cây và hoa quả khô.
Trong gian, cây ăn quả thể quả hai một năm, chín thứ hai, trái cây cũng chỉ để trong nhà ăn, nếu mang ngoài quá nhiều sẽ gây chú ý.
Thẩm Chỉ tích trữ một phần, phần còn đều chế biến thành rượu trái cây và hoa quả khô.
Cho đến bây giờ, trong gian vẫn còn vài trăm cân trái cây tươi.
Lần ngoài, đúng lúc thể đem bán.
Sau khi chuẩn xong thứ, Thẩm Chỉ để một ít trái cây tươi ở nhà, cũng để ít nước linh tuyền cho Tần Cửu An, nàng và Sở Trường Phong mới rời .
TBC
Hoan Hoan thể xa , nên hai đành mang theo.
Ngày rời , ba tiểu gia hỏa trong nhà đến kiềm chế nổi, chạy theo xe ngựa của bọn họ lâu.
Thẩm Chỉ mà lòng chua xót, từ khi đến đây, trừ thời gian xảy chuyện với Sở Cẩm Chu, nàng từng xa bọn nhỏ lâu như .
Sở Trường Phong cũng nhịn mà đầu mấy .
Nghe tiếng của mấy tiểu gia hỏa, hai thể tiếp tục , thậm chí cả ngựa dường như cũng nỡ rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-429.html.]
Sở Trường Phong mím môi, cuối cùng là chịu nổi ,"Hay là... mang bọn chúng theo?"
Thẩm Chỉ thở dài, mặt hiện lên nụ bất đắc dĩ,"Được thôi."
Vốn thấy xe ngựa xa, ba tiểu gia hỏa quỳ mặt đất , nước mắt rơi đầy mặt, đến nỗi rõ phía .
khi bọn chúng đến mức dữ dội nhất, xe ngựa đầu trở .
Ba tiểu gia hỏa lau nước mắt, ngẩng đầu lên bọn họ đầy ngơ ngác.
Sở Trường Phong: "Đi thôi, về nhà , thu dọn đồ đạc mang các con theo."
Ba tiểu gia hỏa ngây ngẩn cả , ngờ rằng bọn chúng thật sự thể cùng.
"Ca ca-"
Hoan Hoan bám bệ cửa sổ xe, ba ca ca đến nước mắt giàn giụa, nhịn nghi hoặc gọi.
"Còn mau lên! Một lát nữa là chúng đổi ý đấy." Thẩm Chỉ khẽ .
Ba tiểu gia hỏa cuối cùng cũng phản ứng , lập tức nín mỉm , giống như ba con khỉ nhỏ leo lên xe ngựa.
Cả nhà về.
Sở Khiếu và Lâm Tranh mà giật ,"Sao về nữa ?"
Nhìn thấy ba tiểu gia hỏa xe ngựa, bọn họ lập tức nhận gì đó đúng.
"Chúng con quyết định mang theo Chu Chu và hai đứa ."
Sở Khiếu và Lâm Tranh liếc , khóe miệng kìm mà giật giật.
Biết ngay mà!
Ba tiểu gia hỏa thật quá nũng, cũng quá cách giả vờ đáng thương.
"Thật sự mang theo ? Một chuyến ít nhất cũng mất một tháng đấy."
Thẩm Chỉ: "Cha nương yên tâm , con thật sự sợ bọn chúng lắm , thấy bọn chúng , con thật sự chịu nổi."
Sở Khiếu và Lâm Tranh còn thể gì nữa? Chỉ thể yên lặng phòng giúp ba tiểu gia hỏa thu dọn quần áo và giày.
Ba tiểu gia hỏa lon ton chạy theo , mặt vẫn còn vệt nước mắt nhưng tít mắt, đeo lưng chiếc túi nhỏ mới tinh, nhét đầy đủ loại đồ vật quan trọng, còn nhét ít đồ ăn vặt trong.
Sau nửa canh giờ thu dọn, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ mới mang theo mấy tiểu gia hỏa tiếp tục lên đường.
Xe ngựa cũng đủ rộng rãi, Sở Trường Phong bên ngoài đ.á.n.h xe, Thẩm Chỉ ở bên trong với bốn tiểu gia hỏa, cảm thấy chật chội, thậm chí ba ca ca còn ngã trái ngã bên trong xe.
Hoan Hoan vốn đang đùi Thẩm Chỉ, thấy các ca ca xuống, bé cũng theo, một lát chen giữa các ca ca.
Thẩm Chỉ nhịn : "Vốn định mang các con theo, nhưng các con thật sự quá giỏi lóc."
Ba tiểu gia hỏa hổ gãi mũi, dám nàng.
Thẩm Chỉ nghiêm mặt,"Ta nhé, đường ngoan ngoãn lời, chạy lung tung, nếu , để cha các con đ.á.n.h các con đấy."
Ba tiểu gia hỏa hiếm khi Sở Trường Phong dạy dỗ, nhưng vẫn cảm thấy m.ô.n.g căng thẳng.
"Đánh! Đánh!"
Cố tình, tiểu nha đầu còn ở bên cạnh trợ uy, siết chặt nắm tay nhỏ hô "đánh đ.á.n.h đánh!"
Sở Cẩm Niên: "Muội ! Im miệng!"
Tiểu nha đầu tức giận trừng mắt Sở Cẩm Niên,"Đánh... đ.á.n.h ca ca đó!"
Thẩm Chỉ sửng sốt trong giây lát.
Mấy ca ca cũng ngơ ngác.
"Đánh ca ca-" Tiểu nha đầu tiếp tục lẩm bẩm.
Dù lời mà , nhưng tiểu nha đầu cuối cùng cũng thành câu , đây bé chỉ gọi tên thôi.
Nói chuyện thật là càng ngày càng tiến bộ.