Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 432
Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:32:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Năm văn một cân!"
Mọi chần chừ một chút, loại quả tuy quá đắt, nhưng cũng thể là rẻ.
Dù , chỗ nào nhiều loại trái cây rẻ hơn.
hương vị thực sự ngon, giòn và ngọt.
TBC
"Mọi , trái cây nhà chúng chỉ ngon, mà còn vận chuyển từ Bắc Dương đến đây, tốn ít công sức, tuy từ đây đến Bắc Dương chỉ mất bảy, tám ngày, là quá xa, nhưng mang theo lượng lớn trái cây thế cũng dễ dàng ."
Mọi , chút do dự trong lòng lập tức biến mất.
"Mua! Ta lấy năm cân!"
"Được! Chúng chỉ ở thành một ngày, lượng trái cây hạn, ai mua sẽ !"
Thẩm Chỉ dứt lời, nam nhân lúc nãy mua năm cân du đào liền đổi ý: "Mười cân, lấy mười cân!"
Thẩm Chỉ tươi giúp cân.
"Ta cũng lấy mười cân!"
"Ta mua năm cân!"
Tiếng mua hàng vang lên liên tục.
Thấy chỉ quan tâm đến du đào, Sở Cẩm Niên vội vàng cầm lấy một quả cherry đỏ au lên ăn, lớn tiếng : "Ai nha! Đây là đào nhà ai nha? Sao ăn ngon như !"
Mộc Mộc phối hợp diễn trò với nó: "Niên Niên! Ngươi thật ngốc! Đây là đào nhà chúng nha!"
Cái tên "cherry" hấp dẫn bằng " đào", thế nên liền gọi nó là " đào".
Ba tiểu gia hỏa sức đẩy mạnh tiêu thụ, thu hút thêm nhiều khách đây.
"Loại quả thể nếm thử ?"
Sở Cẩm Chu gật đầu: "Được ạ!"
Nó lấy vài quả đào, cắt đôi đưa cho nếm thử.
Vừa c.ắ.n một miếng, vị chua ngọt, mọng nước tràn miệng,"Ngon quá! Giá bao nhiêu một cân? Ta lấy năm cân!"
"Ta lấy mười cân!"
"Ta mua ba cân!"
Sở Cẩm Niên vội vàng xua xua tay: "Đừng vội đừng vội, từng một tới!"
Mọi miễn cưỡng yên tĩnh, Sở Cẩm Niên liền kéo Sở Trường Phong qua,"Cha sẽ giúp cân, đào nhà đắt hơn một chút, bảy văn một cân."
"Bảy văn..."
Mọi do dự, gì.
Sở Trường Phong giải thích: "Lúc nãy nếm thử du đào của nhà , đào thì thể mua ở nơi khác, chỉ là ngon bằng của nhà , nhưng đào thì các vị thể mua ở khác ."
"Ta mua! Lấy mười cân! Cân !"
Buôn bán quá , hai loại trái cây cộng chừng hai trăm cân, mà chỉ trong nửa canh giờ bán hết.
Những tin chạy đến mua thì còn.
"Hết ?! Sao hết nhanh ?!"
Bọn họ nếm thử xong, định đến mua, ai ngờ còn gì nữa!
Sở Trường Phong: "Trái cây hết, nhưng chúng còn những món khác, thể xem thử."
Sở Trường Phong mở tấm vải che mấy cái rổ lớn bên cạnh , để lộ thứ bên trong.
Trong rổ lót một lớp giấy dầu, bên trong kẹo hạnh nhân, khô bò cay, mấy hũ sữa bột, một rổ lớn khoai tây lát phơi khô, cùng một rổ trái cây khô.
Những món từng thấy qua, trong thời gian ngắn hấp dẫn ít .
"Đây là gì ? Sao từng thấy?"
" thế, nhưng mà... mùi thơm quá."
Kẹo sữa hương thơm béo ngậy, còn khô bò tỏa mùi cay nồng, ngửi thấy cũng khó.
"Đây đều là đặc sản Bắc Dương, gồm kẹo hạnh nhân, khô bò cay, khoai tây lát, trái cây khô và sữa bột."
"Kẹo cũng thật thơm!"
Vừa là kẹo, là thịt, trông thấy đắt, cũng ngại dám xin nếm thử.
Người thường dám mua, nhưng vẫn giàu thử đặc sản nơi khác.
"Ta mua mỗi loại một cân!"
Một nam nhân béo cầm quạt .
"Vị công t.ử , ngài còn giá . Kẹo hạnh nhân bốn mươi văn một cân, khô bò cay hai trăm văn một cân, sữa bột một hũ hai trăm văn, trái cây khô năm mươi văn một cân, còn khoai tây lát là rẻ nhất, chỉ hai mươi văn một cân."
Mọi đều kinh ngạc khi giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-432.html.]
Nam nhân béo sửng sốt một chút, giá cao ngoài sức tưởng tượng của .
"Cái ... mà đắt thế?"
" , bằng vàng ?!"
Mọi đoán là rẻ, nhưng mức giá thực sự quá cao!
Cái gì mà khô bò hai trăm văn một cân?!
Sữa bột tận hai trăm văn một hũ?!
Thẩm Chỉ: "Mọi chúng !"
Nàng vỗ vỗ bàn, đợi im lặng mới lên tiếng,"Các vị đều Trung Nguyên ăn thịt bò, nếu nhà nào bò c.h.ế.t, giá thịt bò các vị cũng rõ đúng ?"
Mọi , tất nhiên là .
Bình thường thịt heo giá mười lăm văn một cân, còn thịt bò thì tận bốn mươi, năm mươi văn một cân, đúng là rẻ.
Thẩm Chỉ tiếp tục : "Mà đây là thịt bò khô, tẩm ướp với nhiều gia vị quý, tốn kém ít tiền bạc. Hơn nữa, ba cân thịt bò tươi mới một cân thịt bò khô, giá hợp lý!"
"Còn sữa bột, đây là sữa bò tươi chế biến thành, tốn công sức, tám cân sữa bò tươi mới một cân sữa bột. Khi pha sữa bột uống, hương vị chẳng khác gì sữa tươi, uống cho trẻ nhỏ, giúp chúng cao lớn khỏe mạnh!"
Thẩm Chỉ tiếp tục về việc những món ăn khác khó khăn và tốn công sức như thế nào, khiến sửng sốt.
Nghe xong, thậm chí bọn họ còn cảm thấy giá quá rẻ!
Nghe sữa bột pha cho trẻ nhỏ uống thể giúp cơ thể khỏe mạnh, phát triển chiều cao, dù tiếc tiền, vẫn mua.
Nam nhân béo là đầu tiên lên tiếng:
"Cứ như , mỗi thứ lấy cho một cân, sữa bột lấy hai hũ!"
"Được!"
"Ta cũng sữa bột!"
"Chúng cũng ! Mỗi đều một hộp!"
"Được, , từng một! Xếp hàng xếp hàng!"
Sở Cẩm Chu dẫn theo hai hướng dẫn các khách nhân xếp hàng.
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ bắt đầu giúp cân và đóng gói.
Nam nhân béo thấy khô bò cay cân xong, liền : "Cân xong thì nếm thử một miếng ."
"Được! Nếu ăn ngon ngươi thể cần mua."
Người xếp hàng phía đều vươn cổ lên .
Nam nhân béo cầm một miếng khô bò bỏ miệng.
Vừa cho miệng là cảm giác tê tê, cay cay, dai dai, càng nhai càng thơm.
Đừng miếng thịt bò nhỏ, nhưng một miếng thể nhai lâu.
Nam nhân ăn mà hai mắt sáng rực lên.
Chả trách giá đắt như ! Ăn ngon thật đấy!
"Thế nào? Ngon ?!" Mọi phía vội vàng hỏi.
Nếu ngon thì bọn họ cũng c.ắ.n răng mua một ít!
Nam nhân béo công phu để trả lời bọn họ,"Ông chủ! Cân thêm cho hai cân khô bò nữa."
Thứ nếu nhân cơ hội mà mua thêm một chút thì chắc chắn sẽ hối hận!
Mọi phía còn gì mà hiểu chứ? Đây rõ ràng là ăn ngon!
Nếu thì chịu mua hẳn ba cân?!
Thẩm Chỉ híp mắt, tiếp tục giúp cân.
Cân xong khô bò thì đến kẹo hạnh nhân, nam nhân béo đợi , liền bóc một viên ăn thử, vị sữa đậm đà, hòa quyện với hương thơm nồng của đậu phộng, ngọt thơm còn dẻo dai.
Hắn sững !
"Này... ... kẹo ! Cho ... cho mười cân!"
Bốn mươi văn một cân, tính quá rẻ! Ăn quá ngon!
Hắn từng ăn loại kẹo nào ngon như thế !
"Cái gì? Mười cân? Điên ?!"
"Kẹo nào mà giống , ăn ngon như ?"
Mọi đều hiểu nổi.
Nam nhân béo khinh thường mà một tiếng,"Chút nữa các ngươi mua sẽ ! Ta điên !"