Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 442

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:59:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có trứng hấp và sữa bột, đôi mắt của Sở Hoan Hoan sáng rực, nuốt nước miếng ừng ực, thèm đến .

Sở Trường Phong ôm tiểu nha đầu, Thẩm Chỉ múc một muỗng trứng hấp thổi nguội đút cho bé.

Tiểu nha đầu ăn đến hai mắt híp , thỉnh thoảng còn lắc lư cái đầu nhỏ.

Sở Trường Phong cúi đầu, cằm tựa lên đầu bé: "Bảo bối, ăn ngon ?"

"Cha... thơm thơm..."

Thẩm Chỉ đút thêm một muỗng: "Đừng chỉ với cha con, con cảm ơn nương , là nương hấp trứng cho con đấy."

Tiểu nha đầu nuốt trứng hấp trong miệng xong liền chu môi tới gần Thẩm Chỉ.

Thẩm Chỉ vội vàng đưa mặt gần, tiểu nha đầu hôn chụt một cái, dính đầy nước miếng.

Thẩm Chỉ bật : "Không đây là phần thưởng nữa, mặt nương nước miếng , nương ghét con quá ."

Tiểu nha đầu chu môi, giận dỗi.

"Được , , nương đùa với con thôi, chúng tiếp tục ăn trứng hấp."

Mấy tiểu gia hỏa Sở Cẩm Chu nhàm chán liền cửa khách điếm, tò mò qua .

"Ai da, nhớ nhà quá, nhớ gia gia nãi nãi, nhớ Cửu ca ca và tỷ tỷ xinh ..." Mộc Mộc bỗng cảm khái.

Sở Cẩm Niên vỗ vai Mộc Mộc: "Sắp , cha nương chỉ cần tìm phù hợp, chúng sẽ về nhà."

Sở Cẩm Chu: "Khi chúng trở về, đúng lúc là mùa trái cây chín, chúng thể phơi khô mứt trái cây, còn thể uống nước chanh mát lạnh nữa."

Nghĩ đến đây, ba tiểu gia hỏa vui vẻ lên.

"Năm nay nhà chúng trồng nhiều khoai tây, đến lúc đó sẽ thu hoạch nhiều nhiều, thể kiếm nhiều bạc lắm!"

"Tướng quân ba bá còn chia khoai tây nhà chúng cho các bá tánh trồng nữa, đều thể ăn no."

Bất tri bất giác, ba tiểu gia hỏa xuống bậc cửa, Sở Cẩm Niên chống cằm .

"Ừ! , khoai tây !"

Ba tiểu gia hỏa ngươi một câu một câu, dứt.

Lúc Thẩm Chỉ gọi bọn chúng , thấy bọn chúng chút dở dở .

Mới tí tuổi đầu mà lo chuyện quốc gia đại sự, lo bá tánh đủ ăn .

"Ba đứa các con, đừng chuyện nữa, phòng ."

Ba tiểu gia hỏa lúc mới dậy.

Thanh Ngọc trấn hai ngày, của đội khai thác tìm tới, bọn họ đồng ý Bắc Dương.

Sở Trường Phong cũng tìm một thợ điêu khắc tay nghề cao siêu.

Thợ điêu khắc con cái, bình sinh yêu nhất chính là bạc, mời còn đơn giản hơn trong tưởng tượng.

Mục tiêu quan trọng nhất thành, cả nhà bắt đầu lên đường trở về.

Bọn họ nhiều, Sở Trường Phong mua thêm hai chiếc xe ngựa, đưa cả nhóm cùng trở về Bắc Dương.

Ngồi xe ngựa lâu cũng khó chịu, cứ hai canh giờ liền dừng nghỉ ngơi.

Lúc nghỉ ngơi, Sở Cẩm Niên chuẩn hai măm lớn đầy đồ ăn vặt.

"Niên Niên, ngươi lấy nhiều ?"

"Ca ca, Mộc Mộc, mang cho các thúc thúc bá bá phía , cho bọn họ chỗ thì bọn họ mới nguyện ý việc cho chúng nha."

Thẩm Chỉ che miệng : "Niên Niên của chúng thông minh nha."

Sở Cẩm Niên đắc ý vểnh miệng nhỏ: "Tất nhiên !"

Chuẩn đồ ăn vặt xong, tiểu gia hỏa xuống xe ngựa.

Đội khai thác và thợ điêu khắc đều xuống xe ngựa, đang nghỉ ven đường.

"Thúc thúc, bá bá, nếm thử đồ ăn vặt nhà chúng ."

Mọi sửng sốt một chút.

Nhìn mâm đồ ăn vặt, hầu hết là từng thấy qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-442.html.]

Tiểu gia hỏa đặt hai mâm lớn xuống, vội vàng cảm ơn.

Tiểu gia hỏa xua tay: "Không cần cảm ơn, nguyện ý cùng cha Bắc Dương đều là thúc thúc bá bá , nhà chúng ăn cái gì cũng sẽ quên ."

Nói , tiểu gia hỏa chắp tay lưng, nghêu ngao hát về xe ngựa.

Đội khai thác đều bật , tiểu gia hỏa cũng thật đáng yêu.

"Đây là gì thế? Đây là thịt ?"

Một cầm miếng khô bò lên, ngửi thử: "Mùi lạ ghê! Còn sặc mũi."

Dứt lời liền nếm thử một miếng.

Vừa ăn, liền ngây ngẩn cả .

Mọi thấy vẻ mặt kỳ lạ của , liền hỏi: "Sao thế? Không ngon ?"

TBC

"Ngon... ăn ngon!! Hô... hô... các ngươi mau nếm thử !"

Khô bò cay, ăn đầu lưỡi chút nóng rát, nhưng càng ăn càng ăn.

Mọi , đều nếm thử.

Ăn xong, từng trợn mắt há hốc mồm.

"Ăn ngon! Thịt thơm như ?!"

"Ui... nhưng cay thật đấy..."

nhưng miệng vẫn ngừng ăn.

Khô bò thơm dai, nhai quá !

Ăn xong khô bò, bọn họ thử kẹo hạnh nhân, mứt trái cây, còn đậu phộng ngũ vị, hạt dưa ngũ vị.

Mỗi loại đồ ăn vặt đều ăn ngon đến nỗi bọn họ nên lời.

Đều đại nam nhân nên ăn nhanh, bao lâu hai mâm đồ ăn vặt hết sạch.

Bọn họ l.i.ế.m môi, , đồng loạt sang xe ngựa phía .

Thật sự quá ngon! Bọn họ đều thèm, ai cũng ngóng trông tiểu gia hỏa đáng yêu mang thêm cho bọn họ một chút.

cũng chỉ là nghĩ thôi.

Nghỉ ngơi đủ , bọn họ tiếp tục lên đường.

Hôm nay lẽ bọn họ sẽ kịp đến nơi ở, chỉ thể nghỉ ngơi trong xe ngựa hoặc ngay tại chỗ.

Xung quanh thôn làng, cũng chẳng khách điếm nào, ngay cả đồ ăn cũng .

Khi đến một con sông, Sở Trường Phong dừng xe ngựa , vén rèm xe trong, mấy tiểu gia hỏa đều ngủ say, chỉ Thẩm Chỉ là còn thức.

"Chỉ Chỉ, hôm nay chúng nghỉ ở đây , ở đây sông, xuống sông bắt vài con cá, tối nay ăn cá, ?"

Hai mắt Thẩm Chỉ sáng lên,"Được!"

Bên bờ sông một bãi cỏ xanh, thể dựng một căn lều tạm thời.

Sau khi bàn bạc xong, Sở Trường Phong nhảy xuống xe ngựa, hét lên với hai chiếc xe phía ,"Các , hôm nay chúng nghỉ ngơi ở đây, ngày mai tiếp tục lên đường!"

Đội khai thác và thợ điêu khắc liền xuống xe.

"Ở đây sông, chúng xuống đó bắt vài con cá, tối nay sẽ ăn cá."

Mọi dị nghị, ở bên ngoài điều kiện cũng chỉ , cá tuy mùi tanh, ngon lắm, nhưng nếu bắt cá lớn thì vẫn thịt để ăn.

Chẳng mấy chốc, họ bắt vài con cá lớn, mỗi con nặng tám, chín cân.

"Oa! Thật nhiều cá nha!!"

Mấy tiểu gia hỏa Thẩm Chỉ gọi dậy, chạy bờ sông mấy con cá lớn, đôi mắt trừng đến tròn xoe.

"Nương! Hôm nay chúng cá ăn ! Con ăn cá hầm! Chúng ăn cá hầm nóng hổi, cay cay ! Buổi tối lạnh lắm!" Sở Cẩm Niên kích động chạy đến ôm lấy cánh tay Thẩm Chỉ, nũng.

"Được , ăn cá hầm."

Những trong đội khai thác hiểu tiểu gia hỏa phấn khích như , chỉ là ăn cá thôi mà, cá thể so với đống đồ ăn vặt mà tiểu gia hỏa đưa cho bọn họ đó ? Đặc biệt là món khô bò , thơm ngon còn lời gì để !

 

Loading...