Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 445

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:59:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn xong, tất cả đều trong sân nghỉ ngơi, cần đến ghế, ai nấy cứ thế bệt xuống đất, thèm để ý.

Dưới tán cây ăn quả, bóng râm mát rượi, một chút cũng nóng, đều thấy thoải mái.

Nghĩ đến mấy tiểu gia hỏa trong nhà thèm nước chanh từ lâu, phát hiện trong nhà một thùng đá, Thẩm Chỉ bèn hái mấy quả chanh, giã nát, thêm chút đường, cho đá đổ nước linh tuyền , dùng sức lắc mạnh vài cái.

Chẳng bao lâu , một thùng nước chanh ướp lạnh chuẩn xong.

"Uống nước chanh thôi!"

Sở Trường Phong bưng một chồng ly, còn Thẩm Chỉ xách theo một thùng nước chanh.

Những đang lười biếng tán cây liền lập tức thẳng dậy.

"Nương, nương, nước chanh ! A a a! Con uống!"

Thẩm Chỉ rót nước chanh từng cốc, lượt chia cho .

Mấy tiểu gia hỏa mỗi đứa cầm một ly, thể chờ thêm mà uống ngay một ngụm lớn, nước chanh mát lạnh, chua ngọt thanh khiết trôi xuống cổ họng, cảm giác nóng bức cả cũng theo đó mà tan biến.

Đội khai thác và thợ điêu khắc nhấp một ngụm, cảm giác sung sướng đến mức như hồn bay lên trời.

Giữa mùa hè nóng bức , mà thể uống nước đá!

Hơn nữa, thứ nước còn một mùi thơm đặc biệt, là loại quả gì mà thể tạo hương vị tuyệt vời đến !

Cuối cùng, Thẩm Chỉ mới rót một ly cho Sở Trường Phong, tự cũng cầm một ly nước chanh nhấp từng ngụm nhỏ.

Đã lâu uống, nàng thực sự nhớ hương vị .

"Chuyện chỗ ở sắp xếp như thế nào đây? Khách điếm cũng chật kín ."

Sở Trường Phong uống nước chanh, tùy ý hỏi.

Thẩm Chỉ mím môi,"Trước khi chúng dặn sửa nhà xưởng, sửa ký túc xá ? Không sửa thế nào ? Lát nữa xem, nếu sửa xong, hôm nay để bọn họ đó ở luôn."

"Lát nữa sẽ xem."

Uống nước chanh xong, cảm thấy sảng khoái hơn, Sở Trường Phong xoa đầu Thẩm Chỉ : "Ta cưỡi ngựa ngoài một chút, lát nữa sẽ về ngay."

Nói xong, định rời , nhưng bước hai bước thì dừng , trở xuống.

"Sao nữa?" Thẩm Chỉ khó hiểu hỏi.

Sở Trường Phong: "Nàng ở nhà một với bọn nhỏ, yên tâm."

Hơn nữa, đội khai thác và thợ điêu khắc đều là nam nhân, đến 11 ở trong nhà , mà vẫn yên tâm rời thì đúng là gặp quỷ .

"Chắc cũng chuyện gì ?"

Sở Trường Phong lắc đầu: "Ta nữa, lát nữa chờ trở về, hỏi cha nương cũng ."

"Thôi ."

"Không Lam tướng quân và huyện lệnh dặn dò các bá tánh trồng khoai tây thế nào ."

Các bá tánh trồng khoai tây tưới nước linh tuyền, còn nhà bọn họ thì dùng, nếu nước linh tuyền thì khoai tây sẽ phát triển thế nào.

Sở Trường Phong: "Chúng trồng khoai khi , theo lý mà thì bây giờ chắc thể ăn ."

Lá cây lẽ vẫn vàng, nhưng cứ đào một ít nếm thử xem hương vị thế nào thì cũng .

"Hôm nào hỏi ."

Nhớ chuyện gì đó, Thẩm Chỉ dậy: "Chàng ở nhà , thăm Tần Cửu An."

Sở Trường Phong cũng theo, nhưng mà trong nhà thể ai, thế nên đành từ bỏ ý định.

Mấy tiểu gia hỏa thấy Thẩm Chỉ ngoài thì lập tức lon ton chạy theo.

"Nương, ? Chúng con với !"

"Đi thăm Cửu ca ca của các con."

"Chúng con cũng !"

Khi đến cửa nhà Tần Cửu An, sân vườn quét tước sạch sẽ, bên trong trồng hai cây đào, quả chuyển sang màu sắc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-445.html.]

"Lam Nguyệt! Lam Nguyệt!"

"Cửu tẩu tẩu! Cửu tẩu tẩu, tẩu ở nhà ?"

Gọi hai tiếng, thây tiếng mở cửa bên trong, Lam Nguyệt bước .

Nhìn thấy bọn họ, hai mắt Lam Nguyệt sáng lên: "Mọi về ? Về khi nào thế?"

"Mới về."

"Mau trong ."

Lam Nguyệt vội vàng mời bọn họ nhà.

Vừa trong, lập tức thấy mát mẻ hơn nhiều.

"Cửu ca ca!"

Tần Cửu An xe lăn, đầu tựa lưng ghế, mặc áo dài rộng rãi thoải mái, tóc rối tung.

TBC

"Hắn thế?"

Lam Nguyệt : "Ta giúp tắm, cũng mới lau tóc xong."

Thẩm Chỉ: "Muội còn lau tóc cho , tóc dài thế , trực tiếp đặt ngoài sân phơi một lúc là khô thôi."

"Ngoài trời nắng gắt thế , thể để phơi nắng ?"

"Phơi nắng lợi cho sức khỏe, nếu ngày nào cũng chỉ ở trong nhà thì cả sẽ yếu ớt mất, vẫn nên phơi nắng một chút."

Phơi nắng còn giúp bổ sung canxi nữa, nhưng chắc Lam Nguyệt cũng hiểu nên Thẩm Chỉ giải thích thêm.

Lam Nguyệt mà ngơ ngác.

Thẩm Chỉ đẩy xe lăn đưa Tần Cửu An ngoài sân phơi nắng, trò chuyện để mắt đến .

"Lần cũng lâu thật đấy, tận ba tháng ."

"Bọn còn chơi đường một chút, về nhà cũ ở một ngày, hơn nữa thuyết phục đội khai thác và thợ điêu khắc theo về cũng tốn ít thời gian."

"Vậy ."

" , mùa xuân năm nay, Lam tướng quân và huyện lệnh chia khoai tây cho bá tánh trồng, thế nào ? Có ai đào lên ăn thử ?"

Lam Nguyệt lắc đầu: "Chưa, khi nào thể thu hoạch, nên chẳng ai dám đào bừa."

Thẩm Chỉ gật đầu, hỏi: "Vậy khu nhà mà xây bên ngoài thành, tình hình thế nào ?"

"Tháng thành , nhưng vì về nên ai dùng để gì."

Nói đến cái , Lam Nguyệt liền kích động,"Còn dãy phòng mà xây nữa, bên trong lắp giường giống như giường gỗ ở trong phòng Niên Niên , mỗi phòng thể ở bốn luôn!"

"Giường lắp xong ?" Hai mắt Thẩm Chỉ sáng lên.

"Trong tháng lắp xong hết , đều do những thúc bá ngoài thành phụ trách trồng khoai tây lắp đặt đó."

Nói đến đây, Lam Nguyệt nhíu mày: "À đúng , vườn cây ăn quả ngoài thành của , bộ trái cây chín cả , nếu nhanh chóng ăn hoặc bán thì sẽ hỏng mất."

"Không ai mua trái cây nhà ?"

"Người mua nhiều, gần như cả thành và tộc A Mạc đều đến mua, bên ngoài thành mỗi ngày cũng xe lớn chở chợ bán, các tiệm cơm, tiệm lẩu, tiệm nướng trong thành cũng tiêu thụ nhiều."

"Vậy thì ..."

" vẫn quá nhiều! Cây ăn quả ngoài thành kết quả còn nhiều hơn cả trong sân nhà nữa!"

Thẩm Chỉ ngạc nhiên, cây trong sân nhà nàng tưới nước linh tuyền mà, thua vườn cây ở ngoài thành chứ!

" quả to bằng trong sân ." Lam Nguyệt bổ sung một câu.

Thẩm Chỉ nhẹ nhàng thở , còn tưởng là nước linh tuyền vấn đề.

"Không , trái cây nhà sẽ lãng phí ."

Biết ký túc xá bên ngoài thành, thậm chí giường cũng lắp, Thẩm Chỉ nán nữa mà về ngay để sắp xếp chỗ ở.

Ba tiểu gia hỏa thì , vì lâu lắm gặp Lam Nguyệt và Tần Cửu An, bọn chúng nhớ họ!

 

Loading...