Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 448

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:59:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lam Nguyệt bên cạnh, ngừng.

Cả nhà rời , khi , Thẩm Chỉ liếc vết sẹo mặt Lam Nguyệt.

"Lam Nguyệt, thể giúp chữa vết sẹo , đến Trung Nguyên và tìm một loại thần d.ư.ợ.c trị sẹo hiệu quả, ngày mai sẽ mang sang cho ."

Lam Nguyệt ngẩn một lúc, vốn định từ chối vì nàng quá để tâm đến vết sẹo , nhưng nghĩ đến việc lẽ Thẩm Chỉ đặc biệt mua nó cho , nàng nỡ từ chối.

Hơn nữa, nàng cũng rằng loại sẹo dễ dàng mà biến mất, thì phụ lòng của họ, thử một chút cũng .

Cả nhà trở về nhà.

Khi từ ngoài thành trở về, bọn họ mang theo ít rau củ, còn mang về một miếng thịt bò.

Thẩm Chỉ một đĩa thịt bò xào cay, trong món đủ loại rau kèm, nên cũng cần thêm món khác nữa.

Đến khi bọn họ nấu xong, Sở Khiếu và Lâm Tranh cuối cùng cũng về đến nhà.

Hai thấy trong nhà sáng đèn, cứ tưởng là trộm nhà, nhưng nghĩ , nếu trộm nhà cũng sẽ đốt đèn nha.

TBC

"Có khi nào... Chỉ Chỉ bọn họ về ?!" Lâm Tranh kích động hỏi.

"Chắc chắn là !" Sở Khiếu nở nụ .

Hai vội vàng bước nhà.

Vừa cửa, một mùi thơm nồng đậm lập tức xộc mũi, chỉ cần ngửi thôi cũng ngay đây là tay nghề của Thẩm Chỉ.

Bên cạnh, chiếc ghế dài, bốn đứa cháu nhỏ của bọn họ đang thành hàng.

Mới hai ba tháng gặp, bọn trẻ dường như lớn hơn một chút.

Nhìn thấy bọn họ, mấy tiểu gia hỏa lập tức nhào tới.

"Gia gia nãi nãi!!"

"Gia gia nãi nãi, cuối cùng hai cũng về !"

"Hôm nay gia gia nãi nãi về muộn thế? Giờ trễ lắm đó!"

Lâm Tranh lượt xoa đầu từng đứa, đau lòng thôi: "Ai da, các cháu ngoan của cuối cùng cũng về ! Trên đường khổ cực lắm ?"

Sở Khiếu: "Nhìn xem, đứa nào đứa nấy đều gầy hết ! Còn đen nữa!"

Nói , ông bế tiểu nha đầu lên ước lượng một chút, lập tức mắt đỏ hoe: "Cha nương các con rốt cuộc chăm sóc các con thế nào hả? Sao Hoan Hoan nhà gầy thế ? Nhẹ hều , chắc chỉ cần một cơn gió cũng thể thổi bay mất!"

Nói đến đây, ông gần như .

Lâm Tranh cũng thở dài: "Ai nha, cháu gái ngoan của , thật sự là chịu khổ ."

Sở Cẩm Chu, Sở Cẩm Niên, Mộc Mộc: "..."

Bọn chúng gào thét trong lòng.

Gia gia nãi nãi! Hai thấy chính đang cái gì ?!

Hai mau cái cằm nọng của ! Nhìn tay chân nhỏ bụ bẫm , còn cái bụng mềm mại đó nữa!

Hai ngày bọn họ mới cân qua, so với khi tăng lên tận năm cân!

Năm cân!

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ bưng đồ ăn từ phòng bếp , thấy Sở Khiếu và Lâm Tranh đang đau lòng cho bọn nhỏ, cả hai cũng nên gì nữa.

Có một loại "gầy" gọi là gia gia nãi nãi cảm thấy cháu gầy.

Sở Trường Phong: "Cha nương, bọn nhỏ gầy, đứa nào cũng béo lên , hai mau qua đây ăn cơm ."

Sở Khiếu con trai mà mắt chút nào: "Con đúng là bậy bạ! Cháu trai cháu gái của , còn ? Ta , chắc chắn sụt ít nhất năm cân! Con cha kiểu gì hả?"

Sở Trường Phong: "..."

Mấy tiểu gia hỏa hai mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-448.html.]

"Ai nha, gia gia nãi nãi mau ăn cơm , chúng con đều đói bụng ."

"Được , ăn cơm ăn cơm."

Vừa ăn cơm, hai cuối cùng cũng tạm thời để tâm đến việc bọn trẻ gầy bao nhiêu, tạm thời buông xuống nỗi nhớ mong.

Lúc , Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ mới cơ hội hỏi han tình hình thời gian qua.

"Tiệm cơm, tiệm lẩu và tiệm nướng của chúng thời gian qua vẫn ăn chứ?"

Nhắc đến chuyện , Sở Khiếu và Lâm Tranh đều cảm thấy mệt mỏi.

Trước khi bọn họ , ngày nào cũng vui tươi hớn hở.

hiện tại cứ mở mắt , nghĩ đến việc bận rộn cả ngày, hai đều thấy khổ nổi.

"Các con ! Một tháng qua, từ Trung Nguyên ít đến đây, ngày nào cũng kéo đến tiệm cơm, tiệm lẩu và tiệm nướng ăn uống, mỗi ngày còn mở cửa, bên ngoài một đống chờ , mà sợ luôn."

Sở Khiếu kể với vẻ mặt đầy ấm ức: "Đừng gì chúng , ngay cả Lâm bá của các con, bán mì lạnh cũng từ sáng đến tối, một ngày bán ba lượt, thật sự chịu nổi nữa, cơn tức giận ông bèn thuê ba giúp ông nhào bột mì sợi."

"Còn Trụ T.ử nữa! Nước chanh và nước ô mai, mỗi ngày thể bán mười mấy thùng, ngày nào cũng giã chanh, nấu nước ô mai, đến mức tay sưng hết cả lên."

"Sao thuê giúp?" Sở Trường Phong hỏi.

Lâm Tranh mím môi, im lặng hồi lâu mới : "Hắn ... thuê thì chia tiền, nỡ bỏ dù chỉ vài chục văn."

Cả nhà xong đều cạn lời.

Thuê một công nhân giúp việc mỗi ngày chỉ tốn 50 đến 100 văn tiền công.

Trụ T.ử ăn như , ít nhất kiếm ba lượng bạc một ngày, thế mà còn keo kiệt đến mức ?

"Haizz, bọn thật sự mệt đến chịu nổi, tan sớm một chút, nhưng khách cứ ở tiệm cơm chịu , bọn về cũng ."

" thế, hôm bọn hiếm hoi lắm mới nghỉ một ngày, kết quả những khách hàng đó từ địa chỉ nhà chúng , kéo đến tận cửa gọi !"

Sở Khiếu và Lâm Tranh càng càng kích động, càng càng tủi .

"Những rốt cuộc khi nào mới chịu đây? Ta thà kiếm ít tiền hơn một chút còn hơn."

Lâm Tranh nay thích kiếm tiền, mà giờ cũng bức ép đến mức , đủ thấy tình hình khổ sở .

Sở Khiếu lẩm bẩm: "Đám như phát điên , cũng là từ tới? Trước đây Bắc Dương đông như ..."

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ hổ mà .

"Còn nữa!" Sở Khiếu đột nhiên vỗ bàn một cái,"Dạo suốt ngày mua rượu, mua trái cây khô, mua khô bò của chúng ! bọn bận đến tối tăm mặt mũi, hàng tồn kho bán hết sạch, gì còn thời gian để thêm nữa? Hơn nữa bọn họ chứ?"

"Khụ khụ khụ..." Thẩm Chỉ che miệng ho khan mấy tiếng.

Mấy tiểu gia hỏa Sở Cẩm Chu chuyện là như thế nào, lập tức liếc .

Bọn họ Trung Nguyên, giúp cha nương đẩy mạnh tiêu thụ, chỉ là vì càng nhiều đến Bắc Dương mua đồ, việc ăn nhà bọn họ liền lo.

... ngờ chuyện khiến gia gia nãi nãi trở thành hại.

Sở Trường Phong liếc mắt hiệu cho mấy tiểu gia hỏa, ý bảo bọn chúng nên thì đừng .

Ba tiểu gia hỏa hiểu ngay, vẻ mặt tức giận của gia gia nãi nãi, nếu sự thật chân tướng, chắc chắn bọn họ sẽ tiêu đời. Vì thế, tất cả đều im thin thít.

"Cha nương! Bán! Bán kẹo! Bán rượu!"

Đột nhiên, giọng trẻ con non nớt của Sở Hoan Hoan vang lên.

"Bán thịt! Thích... ..."

Sở Cẩm Niên vội vàng bịt miệng ,"Muội !"

Nó gầm nhẹ một tiếng, còn chột Sở Khiếu và Lâm Tranh, sợ khác nó là đang chuyện cho .

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ khóe miệng giật giật, nhắm mắt xoa xoa mày.

 

Loading...