Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 449

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:59:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Khiếu và Lâm Tranh cùng bọn họ vốn là một nhà, nhất cử nhất động của bọn họ đều thể sự khác thường.

"Niên Niên, rốt cuộc chuyện gì xảy ?" Lâm Tranh nheo mắt hỏi.

Sở Cẩm Niên giật .

"Niên Niên, mau với gia gia nãi nãi, con ý gì?"

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc len lén nuốt nước miếng, cúi đầu cắm mặt ăn cơm, tránh ánh mắt gia gia nãi nãi, sợ lát nữa sẽ hỏi đến đầu bọn chúng.

Dưới ánh mắt áp chế cùng giọng điệu nghiêm nghị của gia gia nãi nãi, cuối cùng Sở Cẩm Niên chịu nổi, nó lén lút liếc cha nương, đó c.ắ.n răng, nhắm mắt kể hết chuyện mà bọn họ trong thời gian qua.

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cảm giác trán bắt đầu đổ mồ hôi.

"Ta mà! Đám thật kỳ lạ, cũng ai cho họ Bắc Dương gì đặc biệt, giống như ch.ó thấy xương mà đuổi tới đây!"

"Các con rốt cuộc nghĩ gì ? Sao gọi nhiều đến như thế? Chúng xoay sở nổi đây? Các con xem giờ ?"

Sở Khiếu và Lâm Tranh liên tục trách móc, khiến Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cũng nên thế nào.

Sau một hồi lâu, Thẩm Chỉ mới nhỏ giọng : "Cha nương yên tâm, giờ chúng con về, sẽ thuê thêm , nhất định sẽ để cha nương vất vả nữa."

Sở Trường Phong gật đầu liên tục: "Chỉ Chỉ đúng, chắc chắn sẽ để hai vất vả nữa! Cha nương cứ yên tâm!"

Hai ông bà thở dài: "Thôi bỏ , ăn cơm ."

Chuyện cuối cùng cũng tạm lắng xuống, Sở Cẩm Niên lặng lẽ vỗ ngực, nhẹ nhàng thở một .

Cha nương hẳn là sẽ trách nó ? Nó cũng còn cách nào khác, gia gia nãi nãi thật sự ép quá chặt, cảm giác nếu liền sẽ nhéo lỗ tai.

Hơn nữa là ồn ào ...

Sở Cẩm Niên lặng lẽ ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt Thẩm Chỉ, nó đột nhiên cảm thấy cả lạnh lẽo, hít một ngụm khí lạnh, nó vội vàng cúi đầu ăn cơm, dám hó hé gì nữa.

Hiện tại, Bắc Dương thật sự quá nhiều , nhà bọn họ chỉ vài cửa hàng ở trong thành, trong khi đồ ăn nhà bọn họ bán ngon hơn hẳn những nơi khác, nên phần lớn khách đều tập trung ở tiệm nhà bọn họ.

Nếu giảm bớt, trừ phi là giảm bớt lượng khách hoặc mở thêm cửa hàng, hoặc là giới hạn lượng bán .

cũng những đầu óc nóng lên , cho nên thể mở quá nhiều cửa hàng, nếu khách vắng thì mất nhiều hơn .

Cho nên, chỉ thể tạm thời áp dụng phương án giới hạn lượng.

Sau khi quyết định, cả nhà bận rộn hơn .

Sở Khiếu và Lâm Tranh mệt mỏi cả ngày, Thẩm Chỉ thúc giục bọn họ nghỉ ngơi, còn nàng thì dẫn mấy tiểu gia hỏa cùng Sở Trường Phong ủ rượu.

Mấy ngày nay, xe ngựa việc gì , trái cây trong gian cũng đều chín, nàng liền nhân cơ hội ít rượu.

chừng đó vẫn đủ, vì những thương nhân đến Bắc Dương nhập hàng chỉ mua một hai vò mà là mua lượng lớn.

Bọn họ ủ nhiều hơn nữa.

Cả nhà ngờ rằng, thật vất vả trở về thế nhưng còn mệt hơn so với bên ngoài.

Sau khi ủ rượu suốt một canh giờ, dùng hết bình rỗng trong nhà, Thẩm Chỉ mới để cho ngủ.

Sáng sớm hôm , Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong chia hai đường.

Thẩm Chỉ đặt càng nhiều vò rượu, Sở Trường Phong thì tìm đến mỏ ngọc thạch, thương lượng chuyện xây dựng ký túc xá ở bên .

Thợ điêu khắc cần ở bên , vẻn vẹn chỉ mười củ đội khai thác, cũng cần phòng ở quá lớn, nhưng Sở Trường Phong vẫn là quyết định xây lớn một chút, chuẩn cho bất cứ tình huống nào.

Sau khi quyết định xong, trở về nhà xưởng ngoài thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-449.html.]

Nhà xưởng khi xây xong còn đưa sử dụng, nhưng các loại dụng cụ đều chuẩn gần như đầy đủ.

Những việc đều do mấy Võ Nhai lo liệu, hôm nay cả nhà bọn họ trở , mấy Võ Nhai cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm.

mà, Sở Trường Phong cho bọn họ cơ hội .

"Hiện tại khách đến nhà chúng nhập hàng quá nhiều, nhà xưởng nhanh chóng đưa sử dụng."

"Võ Nhai, mấy các ngươi vất vả một chút, giúp tuyển thêm hai trăm , phẩm hạnh đoan chính."

"... Được."

Sở Trường Phong vỗ vỗ bả vai ,"Huynh , vất vả cho ngươi ."

Võ Nhai thở dài,"Thôi , mấy lời khách sáo đó với ."

Thẩm Chỉ đặt xong vò rượu, liền trở về nhà, t.h.u.ố.c trị sẹo hứa với Lam Nguyệt ngày hôm qua còn kịp chuẩn .

Nàng nghiền nát hai loại d.ư.ợ.c liệu trong gian tác dụng chữa lành vết thương mà tác dụng phụ, đó trộn với nước linh tuyền đổ một hũ lớn.

Thuốc mỡ đơn giản xong, mặc dù màu xanh trông kỳ quặc, mùi cũng dễ chịu, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ thể để Lam Nguyệt chịu khó dùng.

Thẩm Chỉ cầm t.h.u.ố.c mỡ đến nhà Tần Cửu An.

Cửa sân nhà Tần Cửu An mở , nàng bước thấy giọng của Lam Lập.

Bọn họ trở về còn kịp tìm Lam Lập, hiện giờ gặp luôn cũng , khỏi mất công tìm.

Lam Lập cũng mới cửa, còn cả nhà bọn họ trở về, cho nên lúc Thẩm Chỉ tiến , ông còn dọa nhảy dựng, nhưng nhanh cũng chỉ còn vui mừng.

"Cuối cùng các ngươi cũng trở về!"

"Các ngươi mấy ngày nay bao nhiêu đến nhà các ngươi mua rượu mua kẹo gì đó, hơn nữa, ngay cả đồ ăn trong tiệm cơm nhà các ngươi, tiệm lẩu cùng tiệm thịt nướng đều ăn !"

"Người trong tiệm thật sự quá nhiều, mỗi ngày đều sớm, nhưng cho dù sớm hơn nữa, cũng một đám xếp hàng, cũng tại nhiều như ."

"Sau đó liền chợ thông thương, nhưng thật ngờ đám Trung Nguyên cũng buông tha bên , bên còn đông hơn!"

Thẩm Chỉ ngờ Lam Lập lải nhải hết câu đến câu khác, nhưng tất cả đều là nàng nên nhận.

Haiz...

"Lam tướng quân, ngài thử đổi góc độ ngẫm , Bắc Dương nhiều đến như , chẳng các thương nhân trong thành đều thể kiếm càng nhiều tiền hơn ?"

Những đến, cũng chỉ là mua đồ của Sở gia, cũng tất cả đều xếp hàng đến tiệm cơm, tiệm lẩu cùng tiệm thịt nướng nhà bọn họ, phần lớn những vẫn ăn canh thịt bò, canh thịt dê... ở các tiệm khác.

Những cửa hàng nhỏ mùi vị đồ ăn bình thường, tuy rằng buôn bán so kém nhà bọn họ, nhưng cũng chật ních.

Phải rằng bình thường, bên trong chính là thể giăng lưới bắt chim.

Ánh mắt Lam Lập lóe lên, hiếm khi phản bác nàng.

"... tuy là như , nhưng... cũng quá nhiều , cũng lúc nào bọn họ mới ."

TBC

Cái Thẩm Chỉ cũng .

Nàng đưa t.h.u.ố.c mỡ trong tay cho Lam Nguyệt,"Thuốc mỡ mỗi ngày bôi dày hai , mỗi ngày kiên trì dùng, ba ngày đưa cho , nhất định sẽ hiệu quả."

"Cảm ơn." Lam Nguyệt vội vàng nhận lấy, nàng mở một chút, ngửi ngửi,"Thuốc mỡ chính là danh y chế, nhất định là t.h.u.ố.c ."

Thẩm Chỉ: "..."

 

Loading...