Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 455

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:59:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chủ nhân, đây... đây là nước ô mai ?"

"Thật sự là nước ô mai ?"

Công nhân ai nấy đều mồ hôi đầm đìa, giọng giấu nổi sự kích động.

Thẩm Chỉ gật đầu: "Trong thời gian đúng là thời điểm nóng nhất trong năm, các ngươi việc vất vả, đây là phần thưởng cho các ngươi."

Mọi đều hì hì, vui vẻ thôi, Thẩm Chỉ cũng : "Được , , xếp hàng ."

Mọi lập tức xếp hàng dài.

Những chiếc ly sâu đặc biệt dùng để đựng nước chanh và nước ô mai, mỗi thể uống đầy một ly lớn.

"Là... là nước ô mai lạnh! Còn bốc lạnh nữa kìa!"

Người đầu tiên nhận ly nước kích động kêu lên.

"Cái gì? Lạnh á?!"

Những xếp hàng phía đều kinh ngạc, bọn họ tiệm cơm Sở gia cũng bán đồ uống lạnh.

đá lạnh quý giá bao! Nghe một ly nước chanh cũng tốn ít tiền, mà chỉ để thưởng cho bọn họ một ít nước ô mai mà chủ nhân cũng chịu bỏ đá!

Mọi bàng hoàng, nên lời.

Ai nấy đều tính toán trong đầu, từ bữa sáng, bữa trưa đến bữa tối, mỗi chắc tiêu tốn ba mươi văn tiền, một ly nước ô mai ít nhất cũng năm, sáu văn.

Mà tiền công một ngày của bọn họ chỉ một trăm văn thôi!

Như tổng cộng là hơn 130 văn .

Chủ nhân như ? Trong lòng bọn họ cảm động là giả, chủ nhân nào đối xử với bọn họ như .

Nhận nước ô mai, ai cũng vội vàng uống một ngụm lớn.

Vị mát lạnh của nước ô mai thật sự giúp giải nhiệt, sảng khoái vô cùng, uống một ngụm cảm giác như cả bay bổng.

"Uống ngon... thật sự quá ngon..."

Thời tiết nóng thế uống một ly như , đúng là một sự hưởng thụ gì sánh .

Chẳng mấy chốc, đều nhận ly nước ô mai và xuống thưởng thức.

Những uống xong vội vàng dậy định việc, nhưng Thẩm Chỉ ngăn : "Mọi nghỉ ngơi một khắc , hãy tiếp tục ."

Mọi ngờ rằng chỉ uống nước ô mai ngon lành, mà còn nghỉ ngơi nữa.

Thẩm Chỉ cũng bưng một ly nước ô mai, nhấp từng ngụm nhỏ. Những ngày , công nhân mới , nên bọn họ cần theo dõi sát .

Sau vài ngày quan sát, nếu phát hiện ai năng lực quản lý , thì sẽ chọn xưởng trưởng hoặc tổ trưởng nhỏ, đến lúc đó, sẽ chuyên phụ trách, hai bọn họ cũng cần đến nhà xưởng nữa.

Sau khi uống xong nước ô mai, việc càng hăng hái hơn, mãi đến khi mặt trời sắp lặn, công nhân mới rời khỏi xưởng.

Làm việc cả ngày nhưng ai thấy khổ cực, mặt ai cũng nở nụ rạng rỡ.

Nghĩ đến việc sắp ăn tối, ai nấy bước chân đều nhanh hơn hẳn.

Còn đến nhà ăn ngửi thấy môt mùi thơm nồng đậm, đều nuốt nước miếng, cũng hôm nay món gì ngon.

Bọn họ đến nhà ăn xếp hàng chờ đến lượt, lúc mới thấy, hôm nay đầu bếp chính là sườn xào chua ngọt, khoai tây trộn, rau xào và canh bí đỏ đậu que.

Ai cũng ăn ngon miệng.

Mỗi bữa cơm đều món khác , bọn họ ăn sườn xào, bắt đầu mong chờ ngày mai sẽ ăn món gì.

Hôm nay, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cũng mệt mỏi, nên quyết định ăn cơm luôn tại nhà ăn.

Khi hai về đến nhà, trời tối hẳn, nhưng Sở Khiếu và Lâm Tranh vẫn về.

Rõ ràng giới hạn lượng bán , nhưng bọn họ , thấy khách hàng chờ mong, bọn họ mềm lòng, nỡ từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-455.html.]

"Chúng qua nhà bên cạnh đón bọn nhỏ thôi."

Từ khi trở về Bắc Dương, ba đứa con trai ai cũng bận rộn chuyện riêng, Sở Cẩm Chu quân doanh, Mộc Mộc tiếp tục theo thần y học y thuật, còn Sở Cẩm Niên thì mỗi ngày sách học tập.

Trong nhà ai, Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc mỗi ngày về nhà đều trực tiếp qua nhà Tần Cửu An.

Sở Cẩm Niên mỗi ngày đều sách ở bên đó, còn Sở Hoan Hoan cũng gửi ở bên đó luôn, nếu vì hai ngày nay quá bận, bọn họ cũng ngại phiền Lam Nguyệt.

May mà tiểu nha đầu ngoan, cả ngày ăn ngủ ngủ ăn, chỉ cần cho bé uống sữa là thể nuôi bé.

Khi hai đến, chỉ thấy mấy tiểu gia hỏa đang sấp sàn nhà chính, ríu rít trò chuyện ngừng.

TBC

Nhìn kỹ hơn, bọn họ phát hiện bọn nhỏ trải chiếu xuống đất!

"Các con... các con trải chiếu xuống đây? Bẩn hết !" Thẩm Chỉ .

Nghe thấy giọng nàng, mấy tiểu gia hỏa vội vàng ngẩng đầu lên .

"Cha nương về ! Trời cũng tối đó!"

" , chúng con đều ăn cơm , còn hai thì ?"

"Chúng ăn ở nhà ăn trong xưởng ."

"Vậy thì ."

Sở Hoan Hoan thấy cha nương liền bò nhanh đến chỗ bọn họ: "Cha... nương... cha..."

Vừa bò gọi.

Sở Trường Phong bế con gái lên, hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn một cái, chỉnh b.í.m tóc nhỏ lệch của bé."Xem con chơi kìa, tóc tai lệch hết ."

Tiểu nha đầu vội vàng đưa tay sờ b.í.m tóc nhỏ của : "Cha-"

Lam Nguyệt bất đắc dĩ : "May mà hai về , nếu bọn nhỏ chắc phá tung trời mất, ồn ào đến mức lỗ tai đều đau."

Thẩm Chỉ lành: "Vất vả cho ."

Lam Nguyệt khoát tay: "Ai nha, vất vả gì chứ? Mấy đứa trẻ nhà tỷ cần chăm sóc, Niên Niên ca ca của bé lo hết , lúc thì pha sữa, lúc thì tã, lúc thì dỗ bé ngủ, mà còn kinh ngạc."

Lam Nguyệt xong, Sở Cẩm Niên đắc ý ngẩng đầu lên: "Nương, con chăm sóc , con kinh nghiệm!"

Thẩm Chỉ xoa đầu nó: "Vậy thì vất vả cho Niên Niên ca ca của chúng ."

"Hắc hắc hắc, vất vả vất vả, chuyện nên thôi!"

"Con cũng khiêm tốn đấy."

Thẩm Chỉ chợt nhớ gì đó, sang Lam Nguyệt: "Mặt thế nào ? Có kiên trì bôi t.h.u.ố.c mỡ mà đưa ?"

Vừa hỏi, hô hấp Lam Nguyệt run lên, vội vàng kéo Thẩm Chỉ phòng, tháo băng gạc mặt xuống: "Thuốc bôi lên thì nóng rát, nhưng thật ngờ hiệu quả! Tỷ xem, mép vết sẹo mờ nhiều !"

Lúc mới bôi thì thấy gì, nhưng dùng liên tục vài ngày, hiệu quả rõ ràng.

Thẩm Chỉ nhẹ nhàng thở : "Ta , t.h.u.ố.c mỡ , lúc mua, đại phu cũng thể trị sẹo của ."

Lam Nguyệt lẩm bẩm: "Không ngờ thật sự thể trị khỏi..."

Nàng cứ nghĩ vết sẹo sẽ theo cả đời, ngờ còn thể trị khỏi.

Thẩm Chỉ về phía Tần Cửu An đang giường: "Rồi chuyện sẽ lên thôi."

Lam Nguyệt cũng theo, khẽ : "Thế lắm , dám mong đợi gì hơn."

Con đủ mà vui.

Lúc chiến tranh, nàng chỉ hy vọng thể sống sót, hy vọng bá tánh chịu khổ.

Giờ đây, bá tánh an cư lạc nghiệp, nàng thể cùng thành , cuộc sống yên bình, cũng coi như là tồi.

 

Loading...